projects

Netooku Otoko no Tanoshii Isekai Boueki - Chap 1

“Sau khi đi một chặng đường dài để vượt qua biên giới, tôi đã đến xứ tuyết.
Một câu từ một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi.
Đối với tôi, Ayase Jirou, nó phải là một cái gì đó thậm chí gây xúc động mạnh như "Sau khi đi qua cái gương cũ trong hầm, tôi đã tới một căn phòng tối tăm."
…Được rồi, tôi không suy nghĩ như thế nữa…
Trong trường hợp đó "Thế giới khác ở phía bên kia của tấm gương", cũng có nghĩa có một tấm gương khác trong phòng. Chúng dường như được kết nối đến hầm rượu từ đầu. Nội thất của căn hầm bí ẩn đang được phản ánh trên bề mặt tấm gương.
Trong cơn sốc, tôi lao ra khỏi gương một lần nữa và nhận ra rằng tôi vẫn có thể quay trở lại căn hầm ban đầu mà không gặp bất kỳ vấn đề.
Thành thật mà nói, bộ não của tôi vẫn không thể hiểu được tình hình hiện nay, đây có phải là "Thế giới trong gương"....? Tôi biết rằng những suy nghĩ hiện tại trong đầu mình là ngu ngốc nhưng tại thời điểm đó tôi đã bị choáng ngợp bởi sự tò mò và quyết định kiểm tra phía bên kia của tấm gương.
Tôi rụt rè bước qua phía bên kia tấm gương và chiếu sáng căn phòng với đèn pin trong tay mình. Khi tôi xuất hiện trong một căn phòng làm bằng gạch đã lên mùi, tôi nhận thấy rằng ngoài tấm gương chỉ có một hộp gỗ.
Không có gì khác ngoài 2 thứ đó.
Các phòng rộng khoảng 8 tấm tatami. (1 tấm 910mm×1820mm)
Chẳng có cửa sổ nên tôi không thể nói hay nhận xét về hoàn cảnh bên ngoài. Bởi vì kể từ khi tôi bước vào căn phòng này tôi không thể nghe thấy bất cứ âm thanh gì cả, điều này có nghĩa căn phòng này là một tầng hầm hoặc thứ gì đó như thế. Ở phía góc, có một cánh cửa bằng gỗ cứng cáp. Tôi có thể đi ra ngoài từ đó.
Trong thời gian đó, tôi quyết định mở hộp gỗ trong căn phòng này. tương tự như những hộp kho báu từ các trò chơi RPG mà tôi miệt mài chơi trong thời gian qua.
".........Ooopss! Có độc! ....Aw Xin thứ lỗi." Tôi đã nghĩ là có thứ gì đó nhưng xem ra là cái hộp gỗ không có vấn đề gì.
Bên trong là một bộ quần áo.
Nó trông có vẻ như là trang phục thời trung cổ, giống như những trang phục thường được thấy của các diễn viên trong vở kịch của Shakespear. Với tay áo dài và các tua được làm từ lụa và chỉ thêu vàng cùng với các thắt lưng dày và cái quần thực sự cho thấy là dấu hiệu của thời đại đó.
Đây là một bộ trang phục hoàn chỉnh. Và không có thừ gì khác ở đây ngoài bộ trang phục này. Đây thực sự là một rương kho báu sao…..
Tôi để lại quần áo vào hộp và quyết định hành động tiếp theo của mình. Tôi có thể đi ra ngoài cửa nhưng......
Tạm thời, tôi vẫn còn một chút lo lắng về việc bước vào thế giới trong gương nên tôi quyết định quay trở lại căn hầm.
Khi quay lại mùi mốc của căn hầm xông thẳng vào mũi tôi, nhờ thế phần nào tôi đã bình tĩnh suy nghĩ hơn.
Tôi biết là có một thứ gì đó dường như không thể đã xảy ra. Chiếc gương cũ tôi tìm thấy trong căn hầm thực sự đã kết nối với thế giới khác! Tôi không biết diễn tả điều đó ra sao... mặc dù nghiêm túc mà nói nó giống một trò chơi giả tưởng theo phong cách điển hình, và nó thực sự là một vấn đề. Nó đã diễn ra và hơn cả những gì tôi mong tưởng. Tôi nên làm gì bây giờ?
.........Có một việc mà tôi có thể nói, chiếc gương này chắc chắc sẽ được bán với mức giá cao! Điều đó có nghĩa là………
◆◆◆
Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi dã không thể kiếm được việc và điều đó vẫn tiếp tục hai năm sau đấy. Dù thế, không có việc làm thì không có nghĩa là tôi không thể làm việc. Trong trường hợp xấu nhất, tôi sẽ tham gia các công ty đen, làm việc đến mức khiến bản thân mình mệt mỏi về tinh thần và thể chất, sau đó nghỉ hưu. Đó là kế hoạch.
Sau khi nghỉ hưu, mặc dù tôi có thể không có động lực để làm việc nữa và chỉ dành thời gian thư giãn vui vẻ xung quanh, nhưng tôi sẽ không làm như thế. Tôi đã đọc một cuốn sách thú vị trong nhà sách trong một dịp cho phép, [Kinh doanh có lời! Thu nhập hàng tháng đến 300.000 yên từ đấu giá trên mạng!]
Tôi đã mua cuốn sách đó và làm theo những gì được nêu bên trong. Tôi đã cố gắng bán những cuốn sách cũ hoặc hàng second hand trong đấu giá và cố gắng tạo ra nhiều lợi nhuận... Đó là lí do tại sao phong cách sống hiện tại của tôi kết thúc như thế.
May mắn thay, có một khu chợ hàng tuần được tổ chức tại các khu phố. Và kết quả là tôi đã có thể mua hàng hóa tốt và giá cả hợp lý từ ngôi đền lớn của địa phương và điếu đó đã khiến lợi nhuận tôi thu được trong cuộc đấu giá nhiều hơn những gì tôi mong đợi. Không biết từ lúc nào, tôi đã bị hấp dẫn bởi việc đó và bây giờ không phải là cường điệu khi nói rằng một nửa của việc đó bây giờ đã là một phần trong sở thích của tôi và một nửa còn lại là tiền. (TL: Em cũng thích tiền lắm đây $$)
Ban đầu tôi đã không chắc là hàng hoá của mình sẽ có thể bán với giá cao nên thu nhập của tôi không phải gọi là "béo bở". Tuy nhiên, bây giờ tôi đã khá quen với việc đó và thậm chí tôi còn có thể tiết kiệm một chút.
Bắt nguồn từ việc kiếm được lợi nhuân từ các loại hàng hoá khác nhau nên tôi hơi kiêu ngạo tự nói rằng mình có tài năng trong việc này.
Chiếc gương được tìm thấy trong hầm rượu của một gia đình già sống ở thành phố khi tôi liên hệ với họ trước đây. Nó được đặt ẩn đằng sau một tủ quần áo Paulownia và khung dường như được làm bằng gỗ gụ hoặc gỗ quý Walnut. Nó được thiết kế một cách công phu và trông có vẻ như một món đồ cổ. "Đây là một khám phá bất ngờ. Vấn đề là mình phải mất bao nhiêu để có thể có được nó." Những suy nghĩ ấy chạy qua tâm trí tôi.
Tôi đi tới đi lui trong hầm rượu trong khi đang chìm trong suy nghĩ. Khi tôi đi lang thang xung quanh, tôi vô tình vấp vào đống đồ nội thất cũ, hất chúng về phía tấm gương và kết quả là chúng bị hút vào trong nó. Đó là cách mà tấm gương hoạt động.
...........Đó là lý do tại sao. Tôi có cảm giác này.
Dường như vẫn có các lợi nhuận khác trong căn hầm. (Có thể là những chén dĩa cũ hoặc những dụng được làm bằng đồng thau. Hoặc các hòm có khả năng lưu trữ các loại hàng hoá khác nhau có thể có thể bán với giá cao bất ngờ. Đồ chơi cũ cũng có thể bán nốt theo luôn. Theo một cách nào đó, các vật dụng được cũ bán với giá cao có số lượng lớn, căn hầm này chả khác gì một núi kho báu cả). Nhưng quan trọng trên hết là tấm gương. Tôi rời khỏi căn hầm, đi gặp chủ nhà và muốn bắt đầu vào việc đàm phán để mua tấm gương từ hầm rượu.
"Ah, xin lỗi ~ tôi muốn bàn bạc về một số thứ trong căn hầm." [Ayase]
Tôi gọi cho chủ nhà đang uống trà trong phòng khách. (Một người phụ nữ  khoảng 80 tuổi. Dựa trên kinh nghiệm của tôi, người phụ nữ sẽ rất dễ tính)
"Trong số các vật dụng trong căn hầm, trong lần này tôi hy vọng sẽ mang tấm gương đi trước. Do kích thước nó quá lớn nên tôi nghĩ sẽ mang nó đi trước và để mấy thứ khác cho lần sau. Nên, về mặt giá cả, tôi muốn mua nó với giá 4,000 yên. Cái giá đó ổn chứ?" [Ayase]
Tôi đã nói ra hết trong một lần. Mặc dù tôi cảm thấy cái giá mình đưa ra khá thấp, nhưng hiện giờ tôi chỉ có sẵn 4000 yên trong người. Đó là điều quan trọng để thực hiện một thỏa thuận nhanh hết mức có thể khi cần thiết.
"Cố gắng kiềm chế phần cảm xúc trong mình...." Là những gì tôi đã suy nghĩ trong tâm trí.
"A ~ Mấy thứ đó tôi không cần nữa, cậu cứ việc lấy đi. Tôi không cần tiền." [Người phụ nữ già]
Tuyệt vời! Tôi cực kỳ may mắn!
Nhưng trên thực tế, đây là một chuyện khá phổ biến. Nếu bạn đi xa rất xa chỉ để mở ra căn hầm của nhà một người nào đó, thì chắc chắn một điều là mấy thứ trong đó đã bị vứt đi.
Với chủ nhà, họ nghĩ rằng những thứ được đặt trong căn hầm đều thuộc về "Những đồ vật bỏ đi cho chật không gian." Tôi không thích những căn hầm kì lạ lắm nhưng nếu nó chứa các vật dụng thì tôi sẽ ghé qua như một phần công việc của mình. Đối với kẻ nghèo như tôi, nó giống một ngọn núi kho báu vậy. Đó là nền tảng cho giàu có vì thế tôi kết thúc nó một cách nhanh chóng.
Sau đó, tôi xoay sở làm thế nào cho tấm gương được an toàn. Tôi cẩn thận đặt nó vào trong xe và chở về nhà của mình.
Hiện tôi không sống một mình.
Tôi đang sống với cha mẹ của mình. Các bạn có thể xem tôi như một ký sinh trùng. Bởi vì tôi chỉ là kẻ ăn bám không làm được việc...... Và chỉ phải trả một chút chi phí cho thức ăn. Tôi có một người anh trai và em gái nhưng cả hai đã ra khỏi nhà.
Tôi có thể là một tên vô dụng bởi vì khi con trẻ tôi đã chẳng làm được gì nên hồn và đó là cách tôi trở thành kẻ ăn bám! Khi có được công việc tôi chắc chắn sẽ rời khỏi nhà, tôi sẽ nhất định sẽ tự lập!
Bình luận