projects

Netooku Otoko no Tanoshii Isekai Boueki - Chap 2


Mình nên đi? Hay là không đi. Thật là nhức đầu mà.
Tôi đứng trước tấm gương mà lầm bầm. Tôi đã biết tấm gương này dẫn tới một thế giới khác vì thế không có lí do gì phải ép buộc mình phải đi qua nó cả. Có gì đảm bảo là tôi có thể trở về, nếu tôi vô tình làm vỡ nó thì cuộc sống của tôi xem như là kết thúc tại đây. Lúc đó thì chả có đường nào nữa mà về.
...Mặc dù thế nhưng nếu tôi đã mua nó nhưng lại không làm gì với nó thì...
Nếu tôi không biết tấm gương này dẫn tới đâu, tôi sẽ khó mà bán được nó. Tôi có thể bán được nó cho những người có khả năng mua chỉ với những lời như thế này sao?
"Hàng hiếm đây! Một tấm gương ma thuật dẫn đến thế giới khác đây! Chỉ 100 triệu yên thôi!"
Tôi dám cá là sẽ không có ai mua nó. Mọi người sẽ không xem những lời tôi nói là thật. Dù có nhìn nó như thế nào thì nó chỉ như một tấm gương có chức năng là để nhìn thôi....
Vì thế tôi quyết định sẽ khám phá thế giới bên trong tấm gương.
Tấm gương được kết nối với một căn phòng bí ẩn được làm bằng đá. Cánh cửa bằng gỗ dẫn ra thế giới bên ngoài vẫn còn đó. Sau khi suy nghĩ thêm một lúc, tôi nghĩ là mình chỉ thăm dò thế giới bên ngoài trong phạm vi ngắn thôi vì thế sẽ nhanh chóng trở về đây.
Tôi lấy đôi giày mà mình đặt ngoài cửa rồi mang chúng vào. Sau đó tôi bước vào thế giới bên trong tấm gương với chiếc đèn pin trong tay. Tôi không cảm nhận được nhiều khi đi từ thế giới này sang thế giới khác. Điều đó thật sự kỳ lạ. Mà thôi, dù sao lúc này tôi cũng chỉ là thăm dò nó. Theo quan điểm của tôi thì dù có bao nhiêu người kiểm tra nó đi nữa cũng sẽ khó mà hiểu được gì về nó.
Tôi tháo các chốt trên cánh cửa và hé mở nó một chút để kiểm tra tình hình xung quanh. Căn phòng này là một tầng hầm sao? Ở phía bên kia cánh cửa là một bậc thang được làm bằng đá tương tự như căn phòng dẫn đến một nơi nào đấy. Ánh sáng xuyên qua khe hỡ chiếu rọi vào mắt tôi khiến tầm nhìn của tôi bị lóa đi trong một lúc. Thật sự mà nói thì tim tôi đang đập rất nhanh. Dù sao thì đây cũng là nơi tôi bắt đầu cuộc hành trình. Trước đó có thể nói là tôi quá sợ hãi.
Tôi bước từng bậc thang một cách rụt rè, và rồi tôi cũng đã đến được một căn phòng theo phong cách phương Tây, có vẻ như nơi này đã bị bỏ hoang. Ánh sáng xuyên qua ô cửa sổ chiếu sáng căn phòng hiu quạnh.
Tôi đoán căn nhà này gồm phòng ăn, phòng khách và nhà bếp. Một căn nhà đậm chất phương Tây và mang một chút của hiện đại. Toàn bộ căn nhà được làm bằng đá trông có vẻ thô sơ. Có những cái tủ lớn được làm bằng gỗ cây sồi và gỗ gụ còn sót lại ở đây như là minh chứng thời gian cho cuộc sống của người chủ trước của nó.
Nơi này là Pháp hay Anh..........? Vừa nghĩ như thế tôi vừa tìm kiếm những đồ dùng còn sót lại ở nơi này. Có những cái bàn và tủ ở đây nhưng tôi lại không thể tìm được những vật dụng đặt bên trong chúng. Tôi tự hỏi là người chủ trước đã chuyển hết chúng đi và chỉ để lại những thứ vật dụng to lớn thôi? Dù chỉ thế thôi thì tôi cũng đã bán được một cái giá cao ở trên mạng rồi..........
Cái bàn và cái tủ chén khá tốt nên có thể tôi sẽ kiếm được khoản kha khá nhờ vào việc bạn chúng nhưng tôi nghĩ liệu đây có phải là một ý kiến hay khi lấy đồ vật của người khác mà không được phép.
Dường như là tấm gương kết nối với một quốc gia nào đó.
Tôi đã quyết định thám hiểm nó, ấy thế mà lại vậy. Thật đáng xấu hổ để nói rằng lúc ban đầu tôi đã hy vọng rằng tấm gương kết nối với một thế giới viễn tưởng. Mặc dù tấm gương đối với tôi đã là một việc viễn tưởng lắm rồi.
Phía ngoài của ngôi nhà trong hoàn toàn hoang vu. Thậm chí có thể nói dù có làm sạch cỏ toàn khu này thì nó cũng chẳng thể sạch lên được. Đây có phải là một cái cây? Nó mang đến cho tôi cảm giác như là một ngôi nhà trong rừng sâu. Nếu đây là một ngôi nhà Nhật Bản có lẽ nó đã đổ từ lâu rồi.
Dù thế, ngôi nhà này không giống như là được xây dựng giữa núi rừng, xung quanh là nhng cây cao vời vợi. Bằng cách nào đó, sau đấy, tôi tìm được một lối đi có lẽ trước đây nó là con đường chính. Sau khi đi bộ một khoảng thời gian tôi thấy một cánh đồng cỏ.
Có vẻ như không có dấu hiệu của con người. Hay đúng hơn là nó cho tôi cảm giác là trước đây tới giờ chưa hề có người nào đặt chân tới đây.
Tôi tiếp tục đi mà không hề cảm thấy chán nản. Sau đó tôi phát hiện một ngôi làng nhỏ ở vùng phụ cận.
So với ngôi nhà lần đầu tôi đặt chân đến, những ngôi nhà làm bằng đá ở đây trông có vẻ khiêm tốn hơn. Tôi ẩn mình trong rừng quan sát những người dân làng đầu tiên mà tôi phát hiện.
Đa số những người nông dân ở đây thuộc độ tuổi trung niên như những người châu Âu. Theo tôi dự đoán thì đây có lẽ là một quốc gia nào đó...... Nói cách khác, tôi đã đến một nơi trên Trái Đất mà không có cái gì để xác minh thân phận và cũng chẳng cùng ngôn ngữ nữa, vì thế có thể nói là tôi hoàn toàn bất lực trước tình huống này.
Vậy giờ tôi nên làm gì đây...
Đến lúc tôi nghĩ kết thúc cuộc thăm dò của mình và trở về thì một người phụ nữ trông giống như là vợ của một người nông dân ở bên kia cánh đồng kêu lên.
"Này ~ Em đã mang bữa ăn trưa tới!"
Một người nông dân ngừng làm việc lại sau khi phát hiện thấy cô ấy và đi thẳng về phía cô mà không nói tiếng nào.
.......Umu. Đó là hoàn toàn bằng tiếng Nhật. (TL: Vâng, tiếng Nhật hoàn toàn phổ biên từ nước ngoài cho đến người ngoài hành tinh ai cũng biết nói tiếng Nhật.)
Nói một cách chính xác thì tôi cảm thấy bằng cách nào đó tôi "hiểu" được nó như ngôn ngữ Nhật. Khi nghe những từ đó tôi có thể xác nhận nó là một từ ngữ khác. Nhưng khi nó đi vào trong đầu tôi dường như nó trở thành tiếng Nhật ngay lập tức.
これなんて翻訳こんにゃく?
Nó dự động dịch? (TL: không hiểu bản Eng muốn nói gì lắm, chém đại, thông cảm!)
◇◆◆◆◇
Có lẽ bây giờ tôi nên trở về thôi.
Với khả năng dịch thuật, tôi càng tin đây là một thế giới viễn tưởng hơn. Nếu tôi vô tình gọi họ và nói,
"Chào ~! Tôi là du khách từ Nhật Bản, HAHAHA! "(TL: Trước tiên nó sẽ gọi bệnh viện cái đã! :D)
Rất có thể là người dân sẽ gọi điện thoại cảnh sát đến bắt tôi. Không loại trừ khả năng đó.
Nếu tôi ở các nước phương Tây thế giới của mình thì có lẽ sẽ không có xảy ra chuyện gì nhưng tôi cần phải tránh cái khả năng xấu nhất có thể xảy ra.
Trên đường trở về, tôi tìm kiếm xung quanh nhà một lần nữa vì tôi hoàn toàn không hiểu gì về thế giới này. Có thể có phòng mà tôi chưa kiểm tra, đây là phòng khách? Có vẻ như không có nhiều thứ để tìm kiếm ở nơi này vì chỉ có một cái bàn và vài đoá hoa ở đây.
Tôi cố gắng tìm những quyển sách trước tiên nhưng đúng như mong đợi là không tìm được gì. Mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng nếu tôi tìm được một quyển sách và nhìn từ ngữ của nó.
Cũng có vật dụng để lại ở các phòng khác như tủ, giường, ghế, bàn và một cái bàn làm việc. Tất cả đều là những sản phẩm khá tốt. Nếu tôi bán tất cả chúng, liệu có hơn 100 triệu yên? Nhưng nếu tôi bán tất cả chúng sau đó là tấm gương, nó có thể là......... đến mức mà tôi nghĩ rằng thực sự là quá thông minh.
Mặc dù nói chung hành động này có thể được coi là ăn cắp. Nhưng nhìn vào hiện trạng của nó thì ngôi nhà này đã hoàn toàn bị bỏ hoang vì thế tôi có thể lấy tất cả chúng. Đôi khi trong cuộc sống không cần phải trung thực quá.
Tuy nhiên những thông tin mà tôi cần thì lại không tìm thấy.
Những thứ mà tôi tìm thấy trong ngôi nhà này là cái hộp ở tầng hầm chứa quần áo như trong vở kịch của Shakespeare và những món đồ dùng mang phong cách Anh quốc. Dựa trên những điều đó tôi có thể nói rằng thế giới này không thực sự hiện đại hoặc chủ trước của ngôi nhà này là một người thích sưu tầm đồ cổ.
Giờ chỉ còn lại nhà sau và gác mái là tôi chưa tìm thôi. Bằng tất cả sự lương thiện của mình, tôi đã cố tránh gác mái vì nơi đó thường đầy bụi nhưng tôi vẫn phải cố lết lên đó để tìm xem có thứ gì giúp tôi mở cửa sau không.
A, tôi nhìn thấy một con nhện.
Dường như nó đang treo lủng lẳng trên mạng nhện ở mắc trên bức tường ở cửa sau. Tuy nhiên, con nhện này...... chiếu dài kích thước cơ thể nó khoảng 10cm và nó có 12 chân. Nếu bao gồm phần chân và cả cơ thể thì nó vào khoảng 25cm. Con nhện bây giờ đang ngồi một cách im lặng giữa các mạng nhện... Trông nó thật là khổng lồ.
Nếu ai mà sợ hãi loài nhện nhìn thấy thế chắc ngất luôn.
Tôi dùng điện thoại mình chụp lại ảnh của nó và thông qua lối đi ở tầng hầm, tôi trở về lại phòng riêng của mình.
Dựa vào hình ảnh của con nhện chụp bằng điện thoại di động của mình, tôi tìm kiếm trực tuyến (Google) để có thêm những thông tin về nó. Các loài đầu tiên được tìm thấy, THERAPHOSA blondi (còn gọi là Nhện Khổng Lồ Ăn Thịt Chim) có kích thước gần như tương tự nhưng không phải là nó. Trên hết nó không phải là loài nhện đất. Con nhện trước đó dường như là một loại nhện tơ.
Trên thực tế, không có con nhện nào trong thế giới này với 12 chân! (Trong một khoảnh khắc sau đó tôi đã quên con nhện có bao nhiêu chân)
Để thư giản bản thân, tôi lấy cafe từ bếp lên và nghỉ một tí. Các thông tin từ internet không phải luôn luôn chính xác nhưng với như thế thì rất có khả năng là nó đã biến mất. Lúc này đây tôi đã hiểu ra rằng, nơi "không giống bất cứ nơi nào trên Trái Đất hiện nay". Có thể là Trái Đất ở quá khứ hoặc là một thế giới hoàn toàn khác.
Con nhện mà tôi tra không thể tìm thấy trên google rất có thể đã tuyệt chủng. Nếu nói như thế, và tính luôn cả khả năng tự động dịch trước đó nữa thì cái khả năng đó là một thế giới khác càng lúc càng cao. Vì thế, từ bây giờ tôi bắt đầu hành xử như là một người dân đến từ thế giới khác.
Liệu có khi nào có một con quái vật thình lình bay ra. Hoặc thậm chí là phép thuật. Hay những tòa án dị giáo và mình bị thiêu trên cọc gỗ.
Dù cho tôi có đi lang thang xung quanh với một cách vô tư thì có lẽ cũng sẽ không nguy hiểm giống như tôi nghĩ vậy.....
Bình luận