projects

Netooku Otoko no Tanoshii Isekai Boueki - Chap 3


Tính nhút nhát của tôi được thừa hưởng từ cha mẹ mình. Kể từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã biết mình là một người nhút nhát.
Đó là lý do tại sao khi mà tôi có được thông tin đầy đủ về thế giới trong gương, tôi sẽ bán nó đi. Tôi thực sự sợ hãi thế giới đó. Kể cả khi nó là một thế giới thời xa xưa, nó vẫn là quá đáng sợ với tôi. (TL: WTF!)
Nói thẳng ra, nó là đã quá đối với tôi. Tôi là một tên NEET chuyên nghiệp, kẻ đã không tiếp xúc với xã hội trong một thời gian dài. Hơn nữa, bây giờ tôi không còn trẻ trung nữa.
Trên thực tế, tôi đã nghĩ đến việc quảng cáoĐặc quyền đi tới thế giới khác trên mạng và 1 triệu yên/lượt cho mỗi người trước khi bán tấm gương. Nếu họ không đi, tôi sẽ không nhận được tiền và mọi thứ sẽ tiêu tan như một cơn gió.
Nếu tôi gửi 300 người đi qua đó thì tổng cộng tôi sẽ có 300 triệu yên. Uhhauha.
Sau đó, nếu tôi bán tấm gương cùng với cuốn sách hướng dẫn về thế giới đấy, tôi có thể nói tạm biệt với tất cả những rắc rối từ thế giới đó và cũng nhận được rất nhiều tiền từ việc này, nó giống như 1 mũi tên trúng 2 con chim vậy. Nếu tấm gương được bán với giá 700 triệu yên, tôi sẽ có tổng số tiền lên đến 1 tỷ yên! Nó có thể giúp tôi sống mà không cần phải làm việc!
Vấn đề là, kế hoạch đó vẫn đang nằm trong không khí. Tôi cần thêm thông tin về thế giới đấy để thực hiện việc đó.
Vâng, cuối cùng tôi vẫn cần phải thu thập nhiều dữ liệu hơn về tấm gương. Khi tôi bước vào thế giới trong gương một lần nữa, tôi quyết định mặc bộ quần áo trong các vở kịch của Shakespeare. Liệu tôi có thể mang hàng hoá tới thế giới đó không?
......Thông thường là không thể mang theo vật dụng đến thế giới khác.
Tôi đã nghĩ rằng không có khả năng đem đồ từ thế giới đó về thế giới này, nhưng theo một cách nào đó tôi có thể mang tất cả đồ nội thất trong căn nhà đó về đây. Điều đó khiến nó trở thành một nhà kho chiến tranh. Fuhihi
Tôi tự hỏi bộ quần áo được giữ trong chiếc rương bao năm rồi. Nghiêm túc mà nói tôi cần nỗ lực hơn để điều khiển cảm xúc của mình. Kích thước của quần áo hơi nhỏ nhưng tôi có thể mặc chúng mà không có bất kỳ vấn đề.
Tuy nhiên... Thật là đáng xấu hổ. Cái cảm giác này thật khó mà diễn tả được. Những đồ trang trí lộng lẫy trên áo lụa được thêm vào trên áo gilê thêu. Vải hơi mỏng, sáng màu với chiếc quần sáng bóng yếu ớt. Tôi thắc mắc là tại sao khi nhìn tổng thể thì nó thực sự rạng rỡ.
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ trông như đang mặc trang phục cosplay nhưng tôi cố thuyết phục mình rằng điều này là cần thiết để hòa nhập với thế giới khác. (Nghĩ về nó, tôi có một cảm giác như một người nông dân) Vâng, quần áo này như là phí tổn cho tôi. Không có những thứ như áo jersey (TL: Mấy cái áo mà mấy cầu thủ bóng rổ hay mặc) hoặc áo nỉ ở đây, sau khi nghĩ thế, tôi cảm thấy tự nhiên hơn.
Những công cụ cần thiết mang theo trong túi xách là vũ khí có thể được sử dụng để tự vệ trong trường hợp khẩn cấp (dao tự chế). Tôi đặt chúng bên trong túi, phía trên đôi giày bốt cao của mình và bước vào trong gương.
Sau khi thoát khỏi nơi cư trú, tôi chợt nhận ra vấn đề là mình đã không chú ý tới thời gian.
Bây giờ gần khoảng 10 giờ sáng tại Nhật Bản, nhưng ở đó không nhất thiết là giống ở đây. Nếu tôi đi đến một nơi hoàn toàn không biết khi nào mặt trời lặn, thì rủi ro nhận lấy nguy hiểm rất cao.
Trong nỗ lực để xác định ngày dài bao lâu, tôi đã bị choáng váng bởi những điều mà tôi nhìn thấy.
Aa......thông tin trên thế giới nàyđã hiện ra. Tại sao mình không chú ý đến nó?
Có hai mặt trăng trên bầu trời, mặc dù đây là thời gian ban ngày.
◆◆◆
Mặt trời đang treo trên bầu trời. Tôi không thực sự chắc chắn về thời gian hiện tại trong ngày, nhưng trong lúc này tôi không cần phải lo lắng về việc mặt trời lặn sớm.
Không có bất kỳ lịch sử nào về sự tồn tại của hai mặt trăng trên trái đất.
Tôi đi ngang qua khu rừng tại nơi cư trú trước và đến một đồng cỏ rộng lớn. Nó rất khác biệt so với khi tôi đến lần trước. Theo quan điểm của tôi là thế. Tôi có thể thấy nhiều loại cây mà tôi chưa bao giờ thấy, chúng hòa vào nhau trong rừng. (Một giống mới khác với giống trên Trái Đất sao? Điều đó không phải là không thể xảy ra)
-- Điều đó nhắc nhở tôi rằng, trên quần đảo Galapagos, để ngăn chặn các khách du lịch đưa vào hạt giống từ các khu vực khác vào, đế giày phải được rửa sạch trước khi đi vào bờ. Ngoài đường đi dạo, quản lý không cho phép họ đi vào bất cứ nơi đâu mà không có ngoại lệ.
Mặc dù tôi không đặc biệt quan tâm đến vấn đề đó, nếu tôi vẫn tiếp tục qua lại giữa hai thế giới khác nhau, có thể có những thay đổi bất ngờ về bản chất nếu tôi không chú ý đến một quy mô nào đó. Nếu tôi mang một loại côn trùng ra khỏi nơi này sang bên kia, các côn trùng ở phía đối diện có thể bị tấn công dẫn đến tuyệt chủng. Đó là một khả năng mà tôi không thể bác bỏ.
Tôi nghĩ về nó khi đang bước đi về phía trước.
Gasa Gasa ~ [SFX:]
Tôi nghe thấy một âm thanh phát ra từ một bụi cây ở phía đối diện khoảng 50 mét, khiến tôi dừng lại đứng im đề phòng.
Một người đàn ông với bộ râu lia chia như kiểu thợ săn rừng sâu xuất hiện.
Ông đang kéo một con lợn lòi dường như đã bị giết chết.
Bình luận