「Nếu ông hiểu rồi thì bắt đầu ngay đi. Norman, ông ghi chép những lời giải thích của tôi vào tài liệu để thuyết phục người dân. Nếu có gì không hiểu hoặc phần nào đó lo lắng thì cứ việc hỏi tôi」
「Vâng, thưa ngài」
「Jake, ông sẽ phân
chia các trang trại đồng dạng nhau ra, dựa trên quy mô hoạt động của chúng. Tôi
sẽ chỉ định rõ khu vực nào trồng loại cây nào, vì thế ông không cần phải xem
xét nó」
「Vâng, thưa ngài」
Cậu đã nói khá nhiều rồi và giờ là tới lúc để cho
hai người kia làm. Cuối cùng mọi việc cũng đã ổn thỏa – sau khi hoàn thành xong
việc của mình, cậu ngồi dựa xuống lưng ghế, đôi mắt nhìn về Zen vẫn đang đứng
trong phòng.
「………Có chuyện gì sao?」
「Tôi nên làm gì đây,
Harold-sama?」
Zen hỏi với một đôi mắt lấp lánh.
Trong khi những người khác được chỉ định làm việc
thì cậu không có gì để làm cả.
「Không có gì để làm cả. Quay
trở lại công việc của mình đi」
Kazuki không hề gọi Zen trước đó. Mà do Zen vẫn
lảng vảng trong phòng như mọi khi.
「Hôm nay tôi được nghỉ!」
「Thế nhà ngươi đến đây để
làm gì?」
Cậu đá Zen ra khỏi phòng rồi thở dài nặng nề trong
căn phòng trống không này.
Vậy là giai đoạn đầu đã hoàn tất. Tất cả những gì
cần làm là giờ đợi Norman và Jake hoành thành việc chuẩn bị.
Không biết là sẽ tốn bao nhiêu thời gian, nhưng
hiện giờ, cậu có thể thư thả được một tuần.
Khi cậu nghĩ thế thì bất ngờ một vấn đề mới xuất
hiện.
「Harold, vị hôn thê của
con đã được quyết định rồi」
Sau khi biết Harold có một vị hôn thê, Kazuki không
khỏi phun nước ép trái cây trong miệng của mình ra.
Cậu không che giấu được sự ngạc nhiên của mình bởi
vì cậu đã dành tất cả thời gian của mình cho hàng đống vấn đề cần giải quyết và
quên khuấy đi vị hôn thê của mình.
「Vị hôn thê? Là ai vậy?」
Dù cho trong lòng cảm thấy rất xấu hổ nhưng cậu đáp
lại với một giọng dửng dưng.
「Là con gái của nhà
Sumegari. Với cuộc hôn nhân này sẽ khiến cho nhà Stokes càng thêm trở nên mạnh
mẽ」
「Thật là tuyệt!」
Cha mẹ cười với tinh thần đầy cao hứng. Với hai
người họ thì một người mang dòng máu thuần khiết quả thật là một tin tức tốt
với họ.
Nhà Sumeragi là một trong những nhà quý tộc góp
phần trong việc thành lập nên đất nước này, họ có mối liên hệ rất sâu sắc với
vương quốc. Nếu có thể kết thông gia với nhà Sumeragi như vậy thì uy tín của
nhà Stokes sẽ ngày càng tăng.
「Bên phía họ nói là rất
muốn được gặp mặt nói chuyện với con. Vì thế chúng ta sẽ tiến về lãnh thổ nhà
Sumeragi sớm thôi」
Tuyệt đối là dối trá – cậu cố kìm nén bản thân mình
lại trước khi thốt lên những lời như thế. Đối với Kazuki, người hiểu rõ mạch
truyện chính, biết rằng phía nhà Sumeragi cũng không mặn mà lắm với cuộc hôn
nhân này.
Lúc ban đầu, có sự khác biệt quá lớn giữa nhà
Stokes và nhà Sumeragi. Và đó là lí do cuộc hôn nhân này diễn ra.
(Hử, Chờ chút đã? Không lẽ, đoạn này là……….)
Thông tin không ngừng tràn vào, một ý tưởng hình
thành lên trong đầu cậu.
Cuộc hôn nhân của họ đã được thông báo ra bên ngoài,
và nếu không có sai lầm gì thì phía nhà Sumeragi sẽ bị thiệt hại trong cuộc hôn
nhân này. Tuy nhiên mức độ thiệt hại của nó chỉ ở mức thấp dựa theo cốt truyện
ban đầu nhưng nếu Kazuki tác động vào thì rất có khả năng nhà Sumeragi sẽ đón
nhận những thiệt hại nặng nề hơn.
Nếu cậu quá nhiệt tình thì sẽ ảnh hưởng tới cốt
truyện chính, nhưng liên quan tới vấn đề nhân mạng, cậu không thể không hi sinh
một thứ gì đó.
「Ý cha sớm là khi nào?」
「Khoảng 2 – 3 ngày nữa」
(Haa–!)
Trong khoảng thời gian như thế thì cậu khó mà thu
thập kịp các vật phẩm cần thiết. Đặc biệt là những vật phẩm chỉ có đánh bại
quái vật mới rớt ra, đó mới là vấn đề đáng quan tâm.
Sự khác biệt giữa thế giới trò chơi và thế giới này
là ở thế giới trò chơi việc mua vật phẩm bị hạn chế nhưng ở thế giới này do sự
năng động của thị trường thì chúng sẽ rất phổ biến. Và nếu nghĩ kĩ hơn thì cho
dù cậu thu thập được các vật phẩm cần thiết thì cũng không thể hiện được hiệu
ứng của nó ở lãnh thổ nhà Sumeragi.
Trong trường hợp thế thì việc tốt nhất là cậu viết
một lá thư rồi gửi đến nhà Sumeragi mà cha mẹ mình không hề hay biết.
Sau khi ăn xong, cậu liền trở về phòng và dựa vào
trí nhớ của mình, cậu nhớ lại công thức tạo ra thuốc súng.
(Cỏ Anise, răng nanh của Gadun, cỏ Reel ……. Và còn
gì nữa? Nếu mình nhớ không nhầm thì là một phương thuốc Trung Quốc cổ truyền
thì phải………)
Việc tổng hợp Trong『Những Trái Tim Quả Cảm』không chỉ có các vật phẩm
phục hồi mà còn có vũ khí, giáp, thậm chí cả máy móc hay các tổ hợp.
Với một lượng thông tin khổng lồ như thế, có thể
nhớ lại chi tiết của nó là cả một niềm đau.
Cuối cùng cậu nhớ lại được bản chi tiết tổng hợp
của 5 vật phẩm, liền viết chúng rồi gửi cho nhà Sumeragi trước khi cậu quên mất
đi, lúc này, ánh mặt trời cũng đã bắt đầu chiếu rọi qua khung cửa sổ.
Đúng như kế hoạch, ba ngày sau, Kazuki lần đầu tiên
trong đời của mình điều khiển chiếc xe ngựa chạy hướng về phía lãnh thổ nhà
Sumeragi.
Chuyến đi kéo dài khoảng 9 ngày. Nếu như không cắm
trại thì sẽ rút ngắn được vài ngày, nhưng lần này có cả người đứng đầu nhà
Stokes đi cùng.
Cũng sẽ không có việc cắm trại nhưng thay vì thế
thì họ sẽ ở qua đêm tại nhà trọ tốt nhất thị trấn mỗi tối. Và may mắn thay là
họ không gặp phải những con quái vật mạnh mẽ, có lẽ do họ không đi trong đêm,
khi mà về đêm thì loài vật thường hoạt động rất mạnh mẽ.
Kazuki cũng buồn hỏi lịch trình khi biết chuyến đi
này kéo dài tới tận 3 tuần.
Ngoài việc dành thời gian cho cha mình, cậu thường
ở một mình, và cuối cùng thì cũng đã đến nhà Sumeragi.
Ngôi nhà được
làm bằng gỗ mang dáng dấp của những ngôi nhà cổ xưa Nhật Bản, những chiếc đèn
lồng đỏ thẫm được treo hai bên cửa và âm thanh của những guồng nước được làm từ
tre vang lên trong sân, hòa cùng với cây anh đào đứng sừng sững ở đấy. Ngôi nhà
này mang đậm phong cách Nhật Bản.
Không chỉ
dinh thự mà các đình viện khác đều được bài trí nhìn về hướng Đông.
「Chào mừng quý khách. Chủ
nhân đang đợi ngài. Xin mời theo lối này」
Một người đàn ông trong mái tóc bạc đang đứng chờ
họ ở cổng chính. Từ trang phục mà ông mặc, Kazuki cảm thấy ông không phải là
một người hầu thông thường.
「Tôi không quen với việc
phải cởi giày ra trong nhà. Dù mấy thứ này có được gọi là dép đi chăng nữa」
「Đây là phong tục của nhà
Sumeragi, xin ngài hãy tuân theo」
Bên cạnh người cha than phiền của mình, Kazuki cởi
đôi giày của mình như thói quen và xếp chúng thành hàng.
Sau khi làm việc đó, cậu nhận ra là nó không giống
Harold thường ngày tí nào.
Tuy nhiên không ai chú ý đến điều này, cậu thở phào
nhẹ nhõm.
「Chủ nhân, tôi đã đưa Hayden
Stokes-sama và con trai ngài ấy, Harold-sama tới rồi」
「Vào đi」
Một giọng nói
ảm đạm, bình tĩnh vang lên từ phía sau cánh cửa kéo. Một người đàn ông ngồi quỳ
bằng hai đầu gối của mình trước cánh cửa nghe thế dùng hai tay của mình đẩy mở
nó ra.
Đó là một căn
phòng khá rộng rãi theo phong cách Nhật Bản, rộng khoảng 20 tấm tatami. Có 3
người đang ngồi cạnh cái bàn gỗ ở giữa căn phòng.
Người ngồi giữa là người đứng đầu của nhà Sumeragi
hiện nay, Tasuku Sumeragi. Bên phải là vợ của ông, Koyomi Sumeragi.
Họ là một cặp vợ chồng có giọng nói thật ấm áp tràn
đầy lòng tốt. Nhưng với Kazuki thì biểu hiện của họ thật gian xảo.
Và bên trái của Tasuku, một cô gái với biểu hiện
đầy vô cảm.
Với mái tóc đen mượt ngang vai cùng với chiếc kẹp
tóc màu hồng, trông bộ trang phục kimono vô cùng rực rỡ, cô là con gái lớn của
nhà Sumeragi, Erika Sumeragi.
(Ánh mắt của cô ấy vô hồn. Mình không cảm nhận được
bất kỳ sinh khí nào từ đôi mắt ấy……..)
Nhắc tới ăn mặc thì trông cô giống như một con búp
bê vậy.
Cô không còn quá ngây thơ để vui mừng trước cuộc
hôn nhân này nhưng cô cũng không quá trưởng thành để che giấu cảm xúc của mình
để đôi khi mỉm cười xã giao. Và kết quả là thế này đây sau khi biết được tình
trạng của mình.
Nhưng dù thế thì cô vẫn đã chuẩn bị cho tình huống
này.
Erika, giống như ý nghĩa của cái tên, duyên dáng
như một bông hoa. Nhưng thực tại thì lại khác.
Điều ấy khiến trái tim Kazuki xiết chặt hơn. Vì
mình mà một cô gái 10 tuổi có khuôn mặt như thế.
Và không ai khác ngoài Harold có thể làm cho cô
thôi làm khuôn mặt như thế. Một khuôn mặt vô hồn như thế này sẽ kéo dài suốt 8
năm trời, mãi cho đến khi cô gặp được nhân vật chính, cô mới tìm lại được niềm
vui của mình, một cô gái thật là đáng thương.
「Đây là lần đầu chúng ta
gặp nhau nhỉ? Ta là người đứng đầu hiện tại của nhà Sumeragi, Tasuku Sumeragi」
「……..Cháu là Harold
Stokes. Rất hân hạnh được gặp ngài」
Sau khi Kazuki chào hỏi Tasuku, cậu ngồi quỳ xuống
tấm đệm đã được trải ra. Thật bất ngờ là cái miệng này của cậu lại có thể toát
ra những lời lịch sự đến thế.
Trong khi cuộc trò chuyện đang diễn ra, thì cậu phát
hiện một việc mới lạ.
「Rất cám ơn ngài
đã không quản đường xa để đến đây」
「Ngài nói gì vậy. Đó là
chuyện tự nhiên mà」
Người đứng đầu của hai nhà bắt đầu cuộc trò chuyện
với nhau. Không giống như là sẽ có thể phát sinh tình trạng giương cung bạt
kiếm.
Thở phào nhẹ nhõm, Kazuki bắt đầu xem xét tình hình.
Tasuku và Hayden đã bàn chuyện không ngừng nghỉ về việc trao đổi lợi ích cho
nhau, thỉnh thoảng Koyomi nở nụ cười lịch sự trông không gượng ép chút nào.
Một cuộc hôn nhân chính trị diễn ra với sự tham gia
của người lớn hai nhà, Harold và Erika dường như không thể can thiệp vào hay từ
chối được.
「Erika-chan thấy sao nào?
Harold khá là điển trai nhỉ?」
「Vâng」
Tình cờ Hayden hỏi đùa Erika. Và cô đáp lại với một
giọng lạnh tanh.
「Xin thứ lỗi, Stokes-sama,
con bé có hơi lo lắng………」
Tasuku đỡ lời cho qua vấn đề đó. Một giọng điệu như
thế thì không thể gọi là nhút nhát được, mà phải là vô cảm. Thật là khắc nghiệt
khi yêu cầu một đứa bé độ tuổi như thế đối phó với vấn đề của người lớn như vậy.
Hayden nghe được cậu trả lời như thế cũng không
quan tâm đến nó. Mà cho dù Erika có từ chối thẳng thừng đi nữa, thì ông cũng
không quan tâm tới.
「Quyết định cuộc hôn nhân
cho bọn trẻ ở độ tuổi này thì ngay cả Harold cũng cảm thấy lo lắng nữa mà」
「Vâng. Lần đầu tiên gặp
một người dễ thương như Erika-san đây, con cũng cảm thấy rất lo lắng」
Chỉ có một nửa là sự thật thôi, không phải giống
như cậu đang nịnh hót, khác với Erika, giọng điệu của cậu mang vẻ bình tĩnh vì
thế mà nghe nó mới giống như một lời nịnh hót vậy.
「Thế sao chúng ta không để
hai đứa chúng nó thong thả nói chuyện với nhau đi nhỉ?」
「Ồ, ý kiến hay đấy!」
Hayden tán thành ý kiến của Koyomi.
Và giờ, cuộc thảo luận về hôn nhân đã bắt đầu trở
nên nghiêm túc. Đối với Koyomi thì bà không thể chịu đựng được con gái mình,
người ghét cay ghét đắng cuộc hôn nhân này, lắng nghe về nó. Sự quan tâm của bà
đến từ tình yêu thương của người mẹ dành cho đứa con gái của mình.
「Được rồi. Erika, con dẫn
Harold-kun đi thăm thú xung quanh đi. Và nhớ trở về đúng giờ cơm nhé」
「………Vâng, thưa cha.
Harold-sama, xin mời đi lối này」
Đối với Kazuki mà nói thì cầu còn không được. Cậu
không hề có ý kiến gì cho cái tình huống này.
「Thật vinh dự cho cháu khi được Erika-san hộ tống
đấy」
Cậu đứng lên rồi bước theo Erika rời khỏi căn phòng
mang đậm văn hóa Nhật Bản này.
Từ lúc này, thời điểm quan trọng của Kazuki đã tới.