projects

Takarakuji de 40 Oku Atattanda kedo Isekai ni Ijuusuru - Chap 13


"Ồ, cái này tiện lợi thật đấy. Nhưng mà nó mắc quá".
Kazura đã mua rất nhiều phân bón ở cửa hàng gia dụng. Do anh thuê thêm một chiếc thùng xe để làm vài chuyến luân chuyển từ cửa hàng về đến nhà nên phân bón đã được vận chuyển hết. Anh còn mua thêm một chiếc xe đẩy nữa. Trọng tải của nó là 350kg, không những thế nó còn có thể gấp lại được rất tiện lợi, lốp xe có thể chống bị thủng.
Anh ấy vẫn nhớ ngôi nhà bên đường nơi mà anh đã 'mua' một chiếc xe bò. Và hôm nay anh đã thấy họ có một chiếc xe mới. Nó rất đẹp vậy nên đã mua một chiếc tương tự như vậy.
Vào một ngày anh quay trở lại căn nhà đó và thấy một tờ giấy 'Cứ lấy rau củ mà anh cần', nên hôm nay anh lại viết lên đó 'Tôi đã lấy 2 quả cà chua, chúng ngon lắm'. Bữa trưa của Kazura hôm nay là hai quả cà chua lớn, anh ấy vừa ăn vừa tỏ vẻ biết ơn vị chủ nhà tốt bụng.
Chúng có màu đỏ đậm của cà chua chín, qua đó thấy được kĩ năng làm vườn của chủ nhà, quả cà chua ấy không chỉ thế mà nó còn rất ngọt và ngon.
"Nào bây giờ thì đẩy 300kg..... Hi vọng những tấm Tatami ở nhà vẫn ổn".
Kazura vừa chất từng túi phân bón lên chiếc xe, vừa kiểm tra xem tấm Tatami có bị làm sao hay không.
Anh cứ nghĩ rằng những tấm Tatami sẽ bị lõm xuống vì sức nặng, nhưng chúng chẳng bị làm sao cả.
"Tấm Tatami này chắc phải rất chắc chắn đây".
Anh không hiểu tại sao lại như vậy nhưng anh vẫn dẹp nó qua một bên. Sau đó, anh đẩy chiếc xe qua thế giới khác.
"Như mọi khi, hãy cho tôi qua nhé. À, hãy nhận lấy cái này nhé".
Trên đường đi Kazura vẫn dừng lại và xin bộ xương cho mình đi qua và không quên để lại đó một lon bia.
✦✧✦✧
Sau đó, Kazura trở lại khu rừng, đất mùn mà nhưng người dân làng đang thu thập đã chất lên thành đống.
Những người dân làng đi thu thập đất mùn trước đó đã chia làm hai nhóm, một nhóm thì vào rừng để đào, một nhóm thì đi trộn chúng với đất trên đồng ruộng.
"Chào mừng anh quay trở lại, Kazura-san, vậy ra đó là phân bón ư?"
Valletta đẩy chiếc xe tới chỗ Kazura và nói.
Hình như chiếc xe của Valletta đã vận chuyển đất mùn liên tục từ trong rừng ra đồng ruộng.
"Phải, thứ này sẽ được trộn cùng với cả đất mùn. Mặc dù nó hơi thơm".
"Đúng thật, nó rất thơm đấy".
Valletta lại gần những túi phân bón và chỉ tay lên dòng chứ "Phân Bón" được in trên bao bì.
"Đọc cái này như thế nào vậy?"
"Nó có nghĩa là phân bón. Ở đất nước của tôi, nó được sản suất từ chất thải của loài chim tên là gà".
( Fun fact: từ 'Phân Bón' được viết trên bao bì trong tiếng Nhật có nghĩa là Keifun có nghĩa là 'phân gia cầm').
"Vì còn rất nhiều ở trong nhà, nên tôi vẫn phải quay về........ Có chuyện gì sao?"
Valletta đang đứng chết lặng trước đống phân bón, sau đó cô trả lời.
"À... không... Trộn cái này lên cánh đồng phải không?"
"Đúng rồi."
"Đây là chất thải của chim ư?"
"Đúng vậy."
Nghe thấy Kazura trả lời, Valletta hơi lúng túng và hết nhìn đống phân bón lại quay sang nhìn Kazura.
Nhìn thấy Valletta như vậy, anh chợt nhớ ra rằng việc này là để cầu xin các vị thần, mặc dù đó là do bất đắc dĩ, nhưng đâm lao thì phải theo lao vậy.
"Đừng lo lắng, tất cả sẽ ổn thôi. Giống như đất mùn vậy, thần có thể sử dụng tất cả mọi thứ để làm cánh đồng tươi tốt, kể cả phân chim".
"Vậy.....ư? ......Cảm ơn anh vì tất cả".
Không hiểu sao, Valletta cảm ơn anh nhưng lại tỏ vẻ hơi hối lỗi.
"Không sao đâu, đó chỉ là lời cảm ơn của tôi dành cho dân làng vì đã chấp nhận tôi thôi".
✦✧✦✧
"Đây là sào ruộng cuối cùng rồi phải không?"
"Vâng đúng vậy".
Mặt trời đã bắt đầu lặn xuống sau nhưng dãy núi, cả ruộng khoai đã được trộn cùng với đất mùn, tất cả dân làng đã tập trung lại, cả đống phân bón cũng vậy.
Dĩ nhiên là phần còn lại trên xe đẩy, chúng sẽ được sử dụng vào sáng mai.
"Nhưng, tôi nghĩ như vậy là chưa đủ. Có lẽ tôi nên quay lại đất nước của mình".
"Ồ, vậy ư, cảm ơn anh.... Tuy vậy, loại phân bón này có mùi thơm thật".
Nghe thấy Valin nói vậy, Kazura mang phân bón về và trộn chúng với đất trên đồng ruộng, bắt đầu ngửi tay mình và cả quần áo. Dường như mùi thơm của phân bón đã thẩm thấu vào trong quần áo và cơ thể của anh.
Những người xung quanh cũng bắt đầu nhăn nhó khi tự ngửi cơ thể mình.
"Mùi kinh thật đấy".
"Phải, tôi không biết mùi này có mất đi trước khi chúng ta ăn tối không nữa...?"
"Tôi sẽ về nhà trước để đun nước".
Những người khác cũng bắt đầu đi về nhà họ để đun nước.
"A, mọi người, đợi đã".
Kazura gọi mọi người quay lại, sau đó anh mở một hộp các tông được đặt trên chiếc xe.
"Thực ra, tôi đã chuẩn bị sẵn cho tình huống này rồi. Mỗi nhà sẽ được nhận hai hộp. Nào, đây, của cô đó..."
"Wah, thơm quá..."
Kazura đã đưa một hộp nhỏ có chứa một vật hình chữ nhật cho một cô gái, và cô ấy đã bất ngờ mỉm cười vì mùi hương ngọt ngào mà nó tỏa ra.
"Ano, Kazura-san, cái này dùng để làm gì?"
Valletta cũng vừa được nhận thứ đó từ Kazura, cô nhìn dòng chữ được viết trên đó và hỏi.
"Eerr, nó được gọi là xà phòng. Nó dùng để tắm rửa và có thể giặt đồ. Quần áo sẽ thơm hơn nếu như được giặt với thứ này thay vì chỉ dùng mỗi nước".
"Ể? Xà phòng? Cái này được gọi là xà phòng à?"
Thật vậy, Kazura đã mang theo xà phòng.
Trong khi anh đi mua phân bón, anh đã không thể chịu được bởi vì chúng quá nặng mùi. Khi anh ấy nghĩ rằng nó sẽ bám lâu vào quần áo và cơ thể sau khi làm việc trên cánh đồng, nên anh đã chuẩn bị trước. Và đúng như những gì anh nghĩ, cái mùi đó cứ lảng vảng xung quanh, nên việc chuẩn bị thứ này là một quyết định đúng đắn.
"Dường như xà phòng có tồn tại ở thế giới này, nhưng nó không phải là một đồ vật bình dân.
"A, ano, tôi đã nhìn thấy xà phòng ở trên thị trấn rồi. Nhưng mà nó không cứng như thế này. Nó rất mềm mại. Hơn nữa, tôi chưa từng thấy mùi hương nào thơm như thế này".
"Eh? Thật ư?"
"Tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy xà phòng thơm như vậy.... Bên cạnh đó, xà phòng cũng rất đắt tiền, những người nông dân như chúng tôi không sử dụng chúng".
Valin và Valletta nói trong khi nhìn vào cục xà phòng kì lạ mà Kazura đã mang đến.
Có lẽ xà phòng ở nơi đây được sản xuất với phương pháp và nguyện liệu khác so với những gì mà Kazura biết.
Nếu như có dịp, anh nhất định sẽ đi tìm hiểu thêm về sản xuất xà phòng.
"Fumu.... nào, bây giờ tôi sẽ giải thích cách sử dụng xà phòng cho mọi người nhé".
Kazura nói và đứng trước mặt mọi người giải thích cách sử dụng chúng.
Trong khi anh giải thích cho mọi người, Valin và Valletta có vẻ như gặp rắc rối một chút. Nhưng có vẻ như họ đã tự giải quyết được và sau đó phát xà phòng cho dân làng để Kazura hướng dẫn.
"Mọi người hãy làm theo hướng dẫn sử dụng nhé. Còn nữa, tuy nó rất thơm đấy nhưng đừng ăn nhé".
Những người dân làng sau khi nhận được xà phòng từ Kazura đã cảm ơn anh trước khi ra về.
Nhóm của Kazura cũng quay trở về nhà Valletta sau khi sắp xếp đống phân bón còn lại lên chiếc xe.
✦✧✦✧
Sau khi nhóm của Kazura về tới nhà, họ thay phiên nhau tắm rửa và giặt quần áo cùng với nước nóng và xà phòng.
Kazura bị bắt phải đi tắm rửa trước, anh bước vào sân tắm cùng với một cái chậu và quần áo để thay trong túi du lịch. Mọi chuyển có vẻ ổn cho đến khi anh nghĩ rằng mình đã gặp rắc rối vì không biết xử lí quần áo của mình như thế nào. Sau khi đã chắc chắn không có ai nhìn, anh mới bắt đầu cởi đồ ra và tắm rửa.
"Wah.... đúng thật, xà phòng thật tuyệt vời. Khác hẳn so với việc chỉ tắm bằng nước nóng".
Kazura thở dài sảng khoái, cả người anh đang được bao bọc bởi bọt xà phòng.
Sau đó, anh rửa sạch cơ thể bằng nước nóng và cả quần áo nữa. Cái ý tưởng mang xà phòng đến đây cũng không đến nỗi tệ, Kazura còn rất vui mừng vì đã nghĩ ra nó.
"Nhờ có bánh xe nước mà giờ mình không phải lo thiếu nước nữa. Sẽ rất tuyệt nếu như có nhà tắm công cộng ở đây. Lát nữa mình nên hỏi ý kiến hai người họ".
Nghĩ vậy, Kazura vừa tắm và vừa ngâm nga một giai điệu nào đó. Sau khi đã rửa sạch xà phòng, anh lau người rồi mặc quần áo.
✦✧✦✧
"Bây giờ tới lượt của tôi". (Valletta)
"Xin mời".
"Hãy thư giãn nhé".
Valletta bắt đầu đi tắm, còn Kazura ngay lập tức hỏi ý kiến vị trưởng làng về nhà tắm công cộng.
"Valin-san, có vài chuyện tôi muốn nói với ông".
"Hm?.... À, tôi hiểu rồi. Valletta sẽ không kháng cự đâu. Anh cứ làm đi".
"Ể!?"
Kazura cảm thấy bối rối trước sự quả quyết của Valin.
"Mặc dù là con của tôi nhưng con bé vẫn rất xinh xắn. Chúng tôi mang ơn Kazura-san rất nhiều, nên tôi chấp nhận chuyện này mà. Anh cứ đi nhìn trộm đi".
"Ô, ông đang nói gì vậy?"
Kazura hỏi lại Valin vì ông vừa đột ngột cho phép anh nhìn trộm.
"Trời đất, thế không phải anh định xin phép tôi nhìn trộm à?"
"Ở thế giới này một thằng đàn ông có thể hỏi ý kiến cha mẹ người ta để được cho phép nhìn trộm con gái họ tắm à?"
Kazura đang hỏi vặn lại Valin, ông đang giả vờ ngơ trước Kazura.
"Wahahahaha. Ra vậy. Dẹp trò đùa đó sang một bên đi. Anh đang định hỏi tôi chuyện gì vậy?"
"C, chỉ là đùa thôi ....?"
Mặc dù Kazura vừa nhận ra là mình bị trêu chọc nhưng anh cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Sau đó anh bắt đầu nói về chuyện nhà tắm công cộng.
"Err, về chuyện đó, có vẻ không có rắc rối gì vì đã có con kênh, nước có thể được sử dụng cho bồn tắm... Tôi tự hỏi rằng liệu chúng ta có thể xây dựng một bồn tắm lớn cho tất cả mọi người hay không đây?"
"Nếu như là bồn tắm, thì nó phải là thứ rất lớn để chứa được nhiều nước nóng phải không?"
"Phải, chúng ta có thể làm được không?"
"…Hmm…"
Valin trầm tư sau khi nghe Kazura đề xuất. Có vẻ như ông đang lo nghĩ điều gì đó.
Kazura tự hỏi rằng liệu có vấn đề gì không vì Valin đang im lặng và chờ đợi câu trả lời của mình. Sau đó ông mở mắt ra và nói.
"Nếu như có một vật lớn được xây dựng trong làng như bồn tắm, mọi người sẽ rất phấn khởi. Nhưng bồn tắm chỉ hợp với sự xa hoa của quý tộc. Nên làng chúng tôi không thể xây dựng được nếu như chưa được cho phép..."
"... À... tôi hiểu...."
Kazura đã hiểu ra những gì mà Valin nói.
Hơn nữa, nếu như có một công trình sang trọng ở trong ngôi làng thì chắc hẳn sẽ gây chú ý, nhất là Nelson, ông sẽ để mắt đến ngôi làng này.
Mặc dù việc cung cấp thức ăn của Kazura cho dân làng là điều rất tốt, nhưng việc xây dựng bồn tắm công cộng lại là điều rất dễ gấy chú ý và rắc rối.
Sau khi nghĩ kĩ, Kazura nhận thấy vẫn còn một vấn đề nghiêm trọng.
"Hể? Vậy chẳng phải xây dựng bánh xe nước là điều gì đó rất tệ ư?"
Phải. Chiếc bánh xe nước đó.
Nó là một vật không tồn tại ở thế giới này.
Trong trường hợp đó, nếu như mọi chuyện bị phơi bày, chắc chắn trưởng làng sẽ bị chất vấn.
Kể cả nó có tồn tại trên thế giới này. Chắc chắn họ sẽ hỏi về nguồn gốc của nó.
"Đúng vậy. Nhưng nếu không có chiếc bánh xe nước thì cánh đồng đã tiêu rồi. Vì thế chúng tôi rất biết ơn Kazura-san".
"Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Nhưng, nếu như ông Nelson biết thì....."
"Tôi nghĩ không sao đâu. Isaac-san đã đi thăm dò đời sống của ngôi làng rồi, và anh ấy không có ý kiến gì con kênh cả".
"Vậy ư?...Hmm"
Ngày hôm đó, người đàn ông tên Isaac đã đến thăm ngôi làng nhưng vẫn chưa thấy sự kết nối giữa ngôi làng và con sông.
Từ câu chuyện của Valin, có thể nói rằng vài rắc rối đã được giải quyết. Nhưng vị thống đốc Nelson, ông sẽ nghi ngờ về chuyện này.
Kiểu gì đi nữa, không sớm thì muộn, sự tồn tại của bánh xe nước sẽ được phơi bày. Đó chính là những gì mà Kazura nghĩ.
Chính vì điều đó, có thể bánh xe nước của Kazura sẽ là mẫu vật. Trường hợp xấu nhất, Kazura có thể bị Nelson giam giữ.
Anh đang hòa đồng với mọi người nơi đây, kế hoạch 'Có một cuộc sống tươi đẹp tại thế giới khác' của anh sẽ bị cản trở. Quan trọng hơn, mục tiêu đầu tiên của anh là tìm hiểu thế giới này sẽ bị phá hỏng.
Cũng giống như người dân nơi đây, Nelson không hề biết Kazura từ đâu đến, tùy rằng nó không phải vấn đề lớn nhưng cũng không được tốt lắm.
"Valin-san, tôi có ý kiến này..."
Để giải quyết vấn đề trước mắt, và vì tương lai tươi sáng của Kazura, anh đã đưa ra một đề xuất với Valin.
Bình luận