"Ông thấy thế nào?"
"Quả thực con bé rất sáng suốt, tuy
nhiên....... liệu có ổn không?"
Sau khi nghe ý kiến của Kazura, Valin vừa vui mừng
vừa ngạc nhiên. Đúng lúc đó, Valletta vừa mời tắm xong, bước vào căn phòng.
Mái tóc ẩm ướt của cô bám sát vào cổ trông rất
khiêu gợi.
"Wahh... sảng khoải thật đấy. Xà phòng rất là
thơm... Có chuyện gì vậy?"
Valletta cảm thấy hơi bối rối vì Kazura và cha
đang nhìn chằm chằm vào mình.
"Valletta, trước đây con nói rằng còn rất muốn
được lên thị trấn để học hỏi nhiều điều phải không?"
"Ừm. Con đã nói vậy. Nhưng con không có ý định
rời làng nữa mà, cha biết đấy".
Ông Valin cười trước câu trả lời của con gái và
mong ước của cô muốn ở lại làng.
"Sự thật là, con vẫn có thể học hỏi nhiều điều
ở ngôi làng này mà. Có vẻ như Kazura-san sẵn sàng dạy cho con đó".
"Ể!?"
Valletta cảm thấy hơi bất ngờ trước ý kiến của
Kazura.
"Phải, nhưng mà, chỉ cần Valletta-san chấp
thuận, và hơn nữa...."
"Thật ư!? Cảm ơn anh rất nhiều. Thực ra, tôi
cũng rất muốn như vậy".
Valletta cảm ơn anh trong khi Kazura đang nói dở.
Có lẽ là cô đã rất vui, ánh mắt sáng lên của cô như đã nói lên hết điều đó.
Mặc dù anh đã bị choáng ngợp bởi sự nhiệt tình của
Valetta, nhưng Kazura tiếp tục nói.
"À vâng, tôi hiểu. Nào bây giờ quay trở lại vấn
đề chính, tôi đang muốn giả vờ cái ý tưởng xây dựng bánh xe nước là của
Valletta".
"Ể?"
Valletta như hóa đá trước lời đề xuất của Kazura,
nhưng anh vẫn tiếp tục giải thích.
"Theo như ông Valin nói thì Isaac-san đã đến
kiểm tra đời sống của người dân gần đây, không biết anh ta đã biết chính xác sự
kết nối giữa con sông và ngôi làng chưa. Nhưng trong tương lai, Nelson-sama sẽ
nhận được bản báo cáo của Isaac-san và sẽ nghi ngờ. Ông ấy sẽ tìm thấy chiếc
bánh xe nước. Và nếu chuyện đó xảy ra, sự tồn tại của bánh xe nước sẽ được phơi
bày... và, sẽ rất là phiền phức cho tôi đấy".
Giọng của Kazura nhỏ dần, sau đó anh ngừng giải
thích.
"À, vâng,... đúng vậy...."
Valletta gật đầu.
Đến tận bây giờ, đất nước mà Kazura sinh ra, những
người dân trong làng còn không biết.
Valletta và Valin cũng không phải ngoại lệ, thay
vào đó họ đã bảo là dân làng không được hỏi về điều đó.
Họ có một lý do chính đáng tại sao họ lại làm vậy,
nhưng cho đến bây giờ Kazura hoàn toàn không biết gì về lý do đó.
"Chính vì thế, nếu như cô đồng ý chuyện này,
như để đền bù, tôi sẽ không chỉ dạy cô cánh làm bánh xe nước mà còn dạy cho cô
nhiều điều nữa. Cô sẽ chấp thuận chứ?"
"Vâng, vâng tôi rất vui mừng..... nhưng, mọi
chuyện sẽ ổn chứ...?"
Valletta cảm thấy hơi băn khoăn, nhưng sau khi
Kazura nói "tất cả mọi chuyện sẽ ổn thôi" thì cô mới nhẹ nhõm phần
nào.
Bên cạnh đó, sự tồn tại của bánh xe nước vẫn chưa
bị phát hiện ngay lập tức. Họ vẫn còn thời gian để lên kế hoạch.
"Ano, Kazura-san, tôi có ý kiến này,
nhưng...."
Kazura vẫn đang lẩm bẩm "Nếu như họ kiểm tra
kĩ lưỡng thì sao?" với vẻ rất nghiêm trọng. Thấy Kazura như vậy, Valletta
bỗng nảy ra một ý kiến và gọi Kazura.
"Gì vậy?"
"Nếu có thể, thay vì chiếc bánh xe nước đã được
lắp đặt sẵn rồi, nếu mọi người cùng nhau làm lại một cái khác thì sao? Sau đó,
chiếc bánh xe nước cũ sẽ làm mẫu, vì vậy tôi nghĩ chúng ta sẽ làm dễ
thôi".
"Liệu nó sẽ dễ dàng hơn không?"
Sau khi nghe đề xuất của Valletta, Kazura gật đầu
và suy nghĩ.
Mặc dù đã có một chiếc bánh xe nước làm mẫu, nhưng
liệu họ có thể làm lại được một cái như thế không?
Tuy nhiên, họ đều đã nhìn thấy bánh xe nước rồi,
nhưng những bộ phận được làm chính xác như trục kim loại, nhờ đó mà nó có thể
giữ được toàn bộ khối lượng. Nhưng trong bất cứ trường hợp nào thì cách của
Valletta vẫn là giải pháp tốt nhất đến giờ.
"Ra vậy... Nếu như họ nhìn thấy chiếc bánh xe
nước này thì sẽ khá khó chịu đấy. Vì vậy, chúng ta cần phải xây dựng một chiếc
bánh xe nước mới trong vòng một tháng. Chỉ cần nó có thể dẫn được một chút nước
là ổn rồi".
"Phải, nếu như chúng ta làm được thì
Isaac-san hay Nelson-sama có hỏi thì chúng ta có thể trả lời được".
Nghe xong cuộc thảo luận của hai người, Valin gật
đầu đồng ý.
Bằng cách đó, cuộc thảo luận tạm thời đã được giải
quyết.
✦✧✦✧
Sáng ngày hôm sau, Valletta và Kazura vận chuyển đồ
từ chiếc xe số hai sang chiếc xe số một.
Và một lần nữa anh quay lại Nhật Bản để đem phân
bón về đây.
"Tôi sẽ mang thêm phân bón về đây. Nếu học
vào buổi tối thì không sao chứ?"
"Vâng, cảm ơn anh rất nhiều. Nếu như anh cảm
thấy mệt mỏi sau khi bón phân xong thì chúng ta có thể dời sang ngày
khác".
Mặc dù cô nói vậy là vì cô rất lo lắng cho Kazura,
nhưng cô sẽ rất vui nếu như vẫn được học với Kazura và nó đã được phản ánh quá
vẻ ngoài của cô bây giờ.
Hôm qua họ đã nói rằng sẽ cùng dân làng xây dựng một
chiếc bánh xe nước mới. Nhưng việc bón phân vẫn còn dang dở. Sau khi việc đó
hoàn thành họ sẽ sắp xếp thời gian để có thể xây dựng bánh xe nước.
Vì họ đã có thể trồng rau nên đây được cho là công
việc ưu tiên hàng đầu.
Vào buổi tối, họ sẽ không phải ra đồng và làm việc
nên Kazura quyết định lấy thời gian này để dạy Valletta.
"Tôi hiểu rồi. Thôi tôi đi đây".
"Vâng. Hãy cẩn thận nhé".
✦✧✦✧
"L-lưng mình đau quá.... Chắc mình phải đi
mát-xa thôi".
Đứng giữa những người dân làng, họ vẫn đang chăm
chú làm việc, Kazura duỗi lưng ra vì đau nhức.
Sau khi chia tay Valletta và quay trở lại Nhật Bản,
anh lại quay trở lại cửa hàng gia dụng để mua thêm phân bón. Đến bây giờ anh đã
một mình đẩy được 1000kg phân bón. Nên kết quả đã diễn ra như mong đợi.
Vì phải mất khá nhiều thời gian để đẩy chúng về
đây nên sau một giờ kể từ khi dân làng bắt đầu bón phân, bầu trời đã chuyển
sang sắc cam.
Nhờ có bữa trưa của Kazura ngày hôm nay, gyudon và
một quả trứng lớn tại cửa hàng mà anh yêu thích nên anh có thể hoàn thành công
việc nhanh chóng.
"Kazura-san, chúng tôi sắp làm xong rồi, anh
có thể quay về trước và nghỉ ngơi đi".
Nhìn thấy Kazura vừa thốt lên như vậy vừa ôm lưng,
Valletta lo lắng cho anh.
Tương tự như các dân làng khác, Valetta cũng mệt mỏi
một chút nhưng ít nhiều thì trông cô vẫn ổn.
"Không-không. Đối với tôi phải bỏ về một mình
như là......"
"Nhưng mà sẽ không tốt nếu làm việc quá sức
đâu. Nếu như anh mệt mỏi thì anh phải nghỉ ngơi chứ".
"Valletta, con về cùng với Kazura và mát-xa
lưng cho anh ấy đi".
Ông Valin nói khi thấy hai người đang cãi nhau.
"A, không cần phải vậy đâu. Tôi sẽ đi về và
nghỉ ngơi mà"
Kazura bối rối nói.
"Ổn thôi mà. Nào chúng ta về thôi".
Valletta nắm lấy tay Kazura và kéo anh về.
✦✧✦✧
"Tôi sẽ tắm và quay trở lại nhanh thôi".
"Cô cứ thư giãn đi".
Valletta cầm xà phòng và xô nước nóng vào sân tắm.
Họ đã quay trở về nhà trước để nghỉ ngơi, nhưng
mùi của phân bón rất khó chịu. Nên họ phải đi tắm trước.
Kazura đã đi tắm trước rồi nên bây giờ là lượt của
Valletta.
"Mặc dù xung quanh sân là những bức tường gỗ,
nhưng một cô gái trưởng thành phải tắm ở đó thì thật không ổn chút nào..."
"Vào mùa đông thì rất dễ bị cảm lạnh. Có lẽ lần
sau mình nên làm một phòng tắm ngay cạnh ngôi nhà này".
Đó có thể là chuyện quá bình thưởng ở thế giới
này, nhưng Kazura lại thấy khó chịu vì điều đó.
Trong khi nghĩ vậy, Kazura mở túi du lịch và lấy
ra một quyển sổ lớn và bút chì. Anh cũng mang theo một vài quyển sách mà mình
đã mua ở hiệu sách.
"Mình đã nói là sẽ dạy cô ấy học, nhưng mà dạy
cái gì bây giờ.... Chẳng biết đống sách này có hữu dụng không nữa...?"
Sau đó, anh giở sách và đọc lướt quá.
"Hả? Tại sao cuốn 'Pha Cafe Cơ Bản' lại ở
đây?..... Chắc mình bỏ nhầm rồi".
Kazura tự lẩm bẩm một mình trong khi đọc cuốn
sách, đúng lúc đó, Valletta vừa mới tắm xong và bước vào.
"Cảm ơn vì đã chờ tôi... Ah, đó là sách
sao?"
"Phải, tôi đã mang theo một vài quyển mà tôi
nghĩ rằng nó sẽ giúp Valletta học tập. Nhưng cuốn này là do tôi mang nhầm".
Valletta ngồi bên cạnh Kazura và nhìn vào quyển
sách mà Kazura đang cầm.
Trong khi cô cầm quyển sách cùng với Kazura, mùi
hương ngọt ngào của xà phòng từ người của Valletta làm tim anh đập thình thịch.
Kazura quay sang nhìn Valletta, cô đang nhìn chằm chằm vào quyển sách.
"Ka-Kazura-san.... Cái trong quyển sách này
là..... vẽ ư?"
"Vẽ ư? À phải rồi, tự dưng mình quên được nhỉ?"
Những gì Valletta đang nói chính là bức tranh minh
họa in trong cuốn sách với dòng chữ 'Kiểu Phòng Thiết Kế Thu Hút Khách
Hàng".
Nếu như chỉ có chữ thì không sao, nhưng có một bức
tranh được in trong đó.
Tranh ảnh không tồn tại ở đây, nên cũng có gì là lạ
nếu như Valletta bất ngờ cả.
Nhưng cũng không thể làm gì được vì cô ấy đã nhìn
thấy nó rồi. Nên Kazura giải thích đơn giản cho Valletta hiểu.
"Ah... cái này... được gọi là 'Ảnh'. Nó chính
là phong cảnh ở bên ngoài và được vẽ tỉ mỉ trên giấy... Cô có hiểu không?
"Etto... Có nghĩa là phong cảnh nhà này cũng
có thể vẽ như vậy, đúng không?"
"Đúng vậy. Cô hiểu ra vấn đề nhanh đó".
Mặc dù Valetta đang nghiêm túc nhìn bức tranh trên
sách, bỗng cô nhận ra một cái gì đó.
"Ano, tôi có thể cầm quyển sách không?"
Cô hỏi Kazura.
"Thật kì diệu... Tôi chưa từng thấy tờ giấy mỏng
như vậy. Nó được làm từ da gì vậy?"
"À, nó không được làm từ da. Mà được làm từ gỗ".
"Eh!?"
Sau khi lắng nghe những gì Kazura đã nói, Valetta đang
cầm cuốn sách, một lần nữa ngạc nhiên.
"Ừm, cây cần trải qua nhiều quá trình trước
đó nữa mới trở thành giấy. Nhưng mà tôi không biết rõ quá trình đó lắm".
"... Vậy tờ giấy này được làm từ cây..."
Nhìn thấy Valetta thì thầm trong khi chạm vào giấy,
Kazura tự nói với mình rằng sẽ tìm kiếm chính xác quá trình sản xuất giấy từ
cây. Cuối cùng, anh ấy bắt đầu nói về đề tài cho tối nay.
"Như đã hứa, chúng ta bắt đầu học thôi. Cô
muôn tôi dạy gì nào?"
Lắng nghe câu hỏi của Kazura, Valetta thì thầm trả
lời trong khi vẫn đang nhìn vào sách.
"Tôi nghe nói rằng, những người hoàng gia thì
học Luật, Lịch sử và Thần học, vân vân...."
"........"
Nghe thấy Valletta trả lời, lần này đến lượt Kazura
ngạc nhiên không nói nên lời.
Anh ấy định dạy cho Valletta theo chương trình
giáo dục bắt buộc tại Nhật Bản, nhưng đối tượng nghiên cứu ở thế giấy này và Nhật
Bản hiện đại hoàn toàn không giống nhau.
Kể cả các môn như Luật, Lịch sử, với một người như
Kazura vừa mới đến thế giới này được hai tuần thì anh chẳng có cái gì để dạy cô
cả.
"....Tôi xin lỗi. Tôi không dạy được cô gì cả.
Chương trình giáo dục của đất nước tôi khác với Arcadia".
"Eh?"
Valletta bỗng im lặng trước câu trả lời của
Kazura, sau đó cô nhanh chóng nói.
"Nếu như đó là kiến thức mà Kazura biết, tôi
rất muốn anh dạy cho tôi tất cả. Tôi không cần phải được giáo dục giống như những
người hoàng gia".
"Nhưng, mình nên dạy gì đây.....?"
Hmm.....Kazura đang suy nghĩ dạy gì cho cô, còn
Valletta cũng đang suy nghĩ xem anh ấy sẽ dạy gì cho mình. Sau đó cô nảy ra ý
tưởng như kiểu "Eureka" vậy.
"Tôi muốn được học chữ viết của đất nước
Kazura. Nếu vậy thì tôi có thể đọc được sách".
Nghe thấy vậy, Kazura trả lời "Tôi hiểu rồi".
"À, chữ viết ư? Chúng ta có thể hiểu ngôn ngữ
của nhau, có nghĩa là ngữ pháp là giống hệt nhau, vì vậy tôi nghĩ rằng nó sẽ là
tương đối dễ dàng để ghi nhớ thôi... Tôi hiểu rồi. Đó là một ý tưởng không tồi.
Nhưng bù lại...."
"Bù lại?"
Đây là cơ hội tốt để giải quyết một vấn đề của
Kazura, nên anh đã nói với Valletta.
"Tôi cũng muốn học chữ viết của đất nước này.
Tôi nghĩ rằng mình hoàn toàn không thể đọc được chúng."
Valletta hơi ngạc nhiên một chút, sau đó cô cười
và nói "Được thôi".
"Vậy chúng ta bắt đầu nhé".
"Trước đó thì, tôi mát-xa lưng cho anh nhé. Rất
đau phải không? Hãy nằm xuống đi".
Bằng cách đó, Kazura dạy cho Valletta, Valletta dạy
cho Kazura. Cả hai người dạy cho nhau cách đọc và cách viết của nhau.