Họ đã quyết định rằng sẽ xây dựng một chiếc bánh xe nước sau hai ngày nữa.
Kazura và Valletta, họ ngồi cạnh nhau tại nơi chiếc bánh xe nước cũ đang
hoạt động.
Hai người đang
chăm chú nhìn vào quyển sổ lớn
ở giữa và tay thì cầm bút chì.
Những
người dân trong làng thì
vẫn chưa hoàn thành việc bón phân, nhưng ông Valin và những người khác đã nói với Valletta rằng cô nên chuẩn bị cho việc xây dựng bánh xe nước mới.
Trên quyển sổ của
Kazura có những
vết mòn vì tẩy xóa nhiều và những nét vẽ đi vẽ lại
hình minh họa
cho bánh xe nước.
Bản vẽ của
anh trông khác so với
cấu trúc thực sự của
chiếc bánh xe nước đang nằm trước mặt mình.
Trong quyển sổ có hình minh họa của bánh xe nước theo hướng từ trên nhìn xuống, từ bên cạnh sang và nhiều hướng khác. Nó giống như một
bản thiết kế vậy.
Ngoài ra, ở đó
còn có bản vẽ hình cắt của bánh xe nước, như vậy
sẽ dễ dàng tưởng tượng được tính năng cũng như hình dạng của bánh xe nước.
Cha của anh làm ở xưởng
gia công kim loại,
nên Kazura thỉnh
thoảng cũng giúp ông làm việc. Những kinh nghiệm đó đã
giúp anh vẽ
được bản thiết kế một
cách dễ dàng.
Anh đã vẽ xong nó từ vài phút trước, và giờ anh kiểm tra lại nó một lần nữa.
Còn trên tờ giấy của Valletta đó là bảng chữ cái Hiragana mà cô đã viết. Bên cạnh những chữ cái Hiragana là những chữ cái tương tự ở
thế giới này mà cô vừa viết.
Valletta đang nhìn vào tờ giấy và cả dòng chữ 'Pha Cafe Cơ Bản'.
Cô học tiếng Nhật bằng cách dựa theo những chữ trong quyển sách đó. Nếu như có những từ lạ,
cô sẽ hỏi Kazura.
Mặc
dù anh đã mang theo quyển Khoa học Tự nhiên và sách Toán tiểu học cho cô. Nhưng cô quyết định
học tiếng Nhật đầu tiên. Hoặc có lẽ là vì, cô thích những bức ảnh
trong quyển
sách đó.
Có một vài trang trong đó Kazura đã viết Furigana bên cạnh những chữ Kanji hay Katakana. Bằng cách viết như vậy, cô có thể đọc
được hết quyển sách.
"Kazura-san, thức uống này có tên là 'Trà Thảo Mộc', vị của
nó như thế nào vậy?"
Kazura đang xem lại bản vẽ thì nghe thấy Valletta hỏi về trang sách 'Trà Thảo Mộc'.
Trong trang sách đó có hình ảnh của Trà hoa dâm bụt với màu đỏ rực
rỡ.
"Loại trà trong trang sách đó được làm từ hoa dâm bụt. Nó có vị chua mạnh. Có rất nhiều các loại thảo mộc, mỗi loại đều
có một hương vị khác nhau và hương thơm riêng biệt. Thật khó để mô tả nó bằng từ ngữ. Lần sau, tôi sẽ mang nó từ đất
nước của tôi. Chúng ta sẽ cùng thưởng thức nó nhé".
"Ể? Thật ư?
Cảm ơn anh nhiều".
Valletta cười vui vẻ trước câu trả lời
của Kazura.
Chưa
đến nửa tháng kể từ khi anh đến đây,
tất cả dân làng và đặc biệt là Valletta, đã rất mở lòng với anh.
Trong lần gặp gỡ đầu
tiên với Kazura, cô đã rất nhút nhát, nhưng giờ thì không còn nữa.
Vào một ngày nọ, ông Valin đã nói với Kazura rằng cô đã sắp 16 tuổi.
"À phải rồi, để xây dựng bánh xe nước thì chúng ta cần phải có đinh, mọi người đều
có chứ?"
"Tôi chắc là cha sẽ có. Nhưng tất cả mọi
người thì tôi không biết. Chúng ta cần bao nhiêu vậy?"
"Tôi nghĩ là khoảng 100 hoặc hơn..."
Mặc
dù vẫn có thể làm mà không cần đến chúng, nhưng sử dụng
đinh sẽ dễ dàng hơn trong việc gắn những khớp nối.
Anh ấy có thể mua đinh rất dễ dàng ở Nhật, nhưng đinh ở đây
không được làm từ sắt.
Mặc
dù sẽ không thấy được đinh
sau khi nó đã
bị đóng xuống, nhưng lỡ như có chuyện xảy ra thì tốt hơn là họ nên dùng đinh bằng đồng ở thế giới này.
"Tôi không nghĩ chúng ta có đủ 100 chiếc... Nhưng ở thị trấn gần đây có
bán nó, tôi sẽ
báo cho dân làng chuẩn
bị đến đấy".
"Có một thị trấn gần đây
sao?"
Kazura lên tiếng ngay lập tức.
Ở thế giới này anh chỉ quanh quẩn ở làng Grisea,
anh vẫn chưa được nhìn thấy nơi tập trung của con người ở đây, nên anh rất muốn đến
thị trấn.
Bởi
vì ở đó đông đúc hơn, nên sẽ thịnh vượng hơn ngôi làng này.
"Vâng. Phải mất hai ngày đường để đi
từ đây lên thị trấn Isteria nơi mà Nelson-sama trực tiếp quản lí. Ở đó
có rất nhiều cửa hàng nên chúng ta sẽ mua đinh ở đó".
"Tôi hiểu rồi.... Nó có phải là một thị trấn lớn không?"
"Đúng vậy. Nó là một thị trấn lớn thuộc quyền sở hữu
của Nalson-sama. Có rất nhiều tòa nhà lớn ở đó.
Không thể so sánh ngôi làng với nơi đó
được".
Sự
tò mò của Kazura được kích thích bởi lời giải thích của Valetta.
Anh rất muốn được thăm thú nhiều nơi ở thế giới này, nên sau khi nghe về nó, anh rất muốn đến thị trấn lớn.
"Tôi... cũng muốn đến
thị trấn Isteria. Đó là ý tưởng không tồi phải không?"
"Eh?"
Nhìn thấy Valletta ngạc nhiên như vậy,
anh nói tiếp.
"Tất nhiên là tôi sẽ không mặc như thế này đâu. Mặc dù hơi khó nói, nhưng tôi cần phải mượn quần áo".
"À, vâng.... Tôi sẽ hỏi cha tôi về chuyện này".
Mặc
dù Valletta đang
lo lắng vì Kazura muốn vào nhóm đi đến thị trấn, cô vẫn chưa tán thành ý muốn của Kazura ngay lập tức.
Bên cạnh đó, quần áo của Kazura không giống mọi người ở
đây. Nhưng nếu như anh thay quần áo để giống với mọi người thì sẽ không có vấn đề
gì cả.
"Tôi xin lỗi. Nhưng làm ơn hãy chấp nhận lời thỉnh cầu của tôi".
Nhìn thấy Kazura như vậy,
cô nghĩ rằng cô nên hỏi cha cô ngay lập tức.
✦✧✦✧
"Vậy là Kazura-san muốn đến
Isteria ư?
"Vâng, anh ấy sẽ đi
sau khi có quần
áo thay. Và anh ấy
muốn đi cùng chúng ta, nhưng....."
Vào ngày hôm đó, sau bữa trưa, cô nói chuyện với
cha cô tại dòng sông.
Bằng cách này, Kazura có thể ở một mình để vẽ Bản
thiết kế lắp ráp.
"Nếu như anh ấy thay quần áo thì không ai
trên thị trấn sẽ để ý tới, chẳng phải là tốt rồi sao? Nếu sau đó, Kazura-san có hành động hơi quá ở thị trấn, thì mọi người phải cẩn trọng hơn và ngăn anh ấy lại".
"Un.... nhưng liệu sẽ ổn chứ?"
Ông Valin cười nhăn nhở trước đứa con gái đang lo
lắng của mình.
"Tại sao con lại lo lắng nhiều vậy? Chẳng phải
Kazura-san chính là Graysior-sama hay sao? Anh ấy sẽ không cư xử quá mức đâu. Vả
lại, nếu con đi cùng anh ấy, thì con không phải lo lắng vị bị thú dữ tấn công nữa.
Chẳng phải chúng ta nên biết ơn hay sao?"
"Un, phải rồi".
Nghe thấy Valin nói vậy, Valletta ngẩng mặt lên trả
lời.
"Chúng ta nên báo cho dân làng biết rằng sẽ
lên thị trấn. Sau đó chúng ta sẽ đi bắt bọ Arcadian."
"Umu. Con sẽ đi chuẩn bị củi lửa".
Và như vậy, Kazura không hề hay biết rằng, mọi
chuyện đã được giải quyết mà không có bất kỳ vấn đề và họ bắt đầu chuẩn bị cho
cuộc hành trình đến Isteria.
✦✧✦✧
"Ô hô, đi đến Isteria ư? Sẽ là một chuyến đi
dài đó".
Trước mặt Valletta là những người vừa mới tập
trung lại để chuẩn bị cho chuyến đi.
Vì phải mất hai ngày mới đến được Isteria, nên sẽ
an toàn hơn nếu như đi theo nhóm.
Ngoài ra, bằng cách chia hành lý ra cho nhiều người
thì sẽ mang được nhiều hàng hóa hơn và có thể bán chúng ở thị trấn.
"Phải. Lodurr-san và mọi người thấy sao?
Kazura-san sẽ đi cùng mọi người đó".
Lodurr thốt lên "Ồ" sau khi nghe thấy điều
đó.
"Vì Kazura-san rất sẵn lòng đi vơi chúng ta,
nên chúng ta sẽ an toàn. Tôi hiểu rồi, vì chúng ta cần phải mang khá nhiều củi,
vậy nên tôi sẽ đi cùng mọi người".
"Tôi rất vui khi nghe thấy điều đó. Chúng ta
sẽ khởi hành vào sáng sớm hai ngày nữa. Cảm ơn mọi người vì đã hợp tác".
Valetta và một số người khác cũng chấp thuận và
sau đó họ đã đi vào rừng để bắt bọ Arcadian để lên thị trấn bán.
✦✧✦✧
Trong lúc đó, Kazura nhìn ra ngoài cửa sổ căn
phòng và thấy khung cảnh xung quanh đã bắt đầu được nhuộm bởi ánh hoàng hôn.
Anh vươn vai một lúc sau khi đã hoàn thành xong bản vẽ.
Bên trong quyển sổ là bản vẽ các chi tiết lắp ráp.
Nó rất thô và sơ sài, nhưng hình dạng của các bộ phận đúng là như vậy, và các
chi tiết đó cũng không được viết kích thước. Nhưng nó không phải là vấn đề.
Trong khi Kazura đang kiểm tra lại bản vẽ, có người
gõ cửa bên ngoài.
"Mời vào".
Đó chính là Valletta. Sau khi được sự cho phép, cô
bước vào và cầm theo một bộ đồ.
"Kazura-san, về chuyến đi đến Isteria, chúng
tôi đã quyết định sẽ khởi hành vào hai ngày nữa. Còn đây là quần áo của cha tôi,
tôi hi vọng anh có thể mặc chúng".
"Thật ư? Cảm ơn cô rất nhiều".
Kazura nhận quần áo từ tay Valletta và cảm thấy
thích thú như một đứa trẻ vậy.
Dù gì đi nữa, đây cũng là chuyến đi đầu tiên của
anh ở thế giới khác tới một thị trấn lớn.
Trước đây, anh đã chưa được thấy ngoại hình của
Isaac, nhưng ở thị trấn, anh sẽ được nhìn thấy cuộc sống của người dân tại đấy
và công việc của họ.
"Trong thời gian Kazura-san không có mặt ở
đây. Dân làng sẽ bắt đầu xây dựng bánh xe nước. Vì vậy họ rất cần sự chỉ dẫn để
làm nó".
"À, đúng rồi, ngày mai tôi sẽ nói chuyện nói
họ".
"Cảm ơn anh. Sắp đến bữa tối rồi, chúng ta đến
phòng khách chứ?"
Sau đó, tại bữa tối, Kazura đã hỏi rất nhiều điều
về Isteria, ông Valin và Valletta rất ngạc nhiên và tự hỏi rằng tại sao anh lại
quan tâm chúng nhiều đến vậy. Rồi sau đó họ trả lời anh, từng cầu từng câu một.