Kazuya chia tay Phyllis với những người khác liền trở lại lều và gọi Chitose đến để thảo luận vấn đề.
「Cho dù có muốn hành động
thì nó cũng rất khó khăn khi liên quan đến xung đột giữa các quốc gia」
「Thế thì…….Tôi đoán chuyện
này không tốt với công chúa Iris chút nào. Cô hãy thu thập thêm thông tin về những
con quái vật từ nhóm hiệp sĩ ấy luôn」
「Vâng」
Mình
cảm thấy thật có lỗi với Iris……chẳng lẽ cô ấy bắt buộc phải hi sinh vì lợi ích
của quốc gia mình sao?
Trong
khi nghĩ như thế, Kazuya nhìn Chitose đang làm khuôn mặt ủ rũ.
「Gì vậy Chitose?」
「……」
「?」
「……Chủ nhân. Trong khi ngài bí mật đi gặp với công chúa
Iris, tôi đã phải đứng canh suốt, tôi nghĩ là ngài nên có phần thưởng dành cho
tôi…」
「Hả–OWA!?」
Không
đợi cho Kazuya kịp suy nghĩ, Chitose đã kéo cậu lên giường và khóa chặt mọi
chuyển động của cậu.
――――――――――――
Buổi
sáng ngày hôm sau….
「Nn, Chitose. Tại sao
đêm qua cô cũng có mặt vậy?」
「…….Thì–」
Lúc
này Kazuya đang khỏa thân hỏi Chitose, người cũng đang khỏa thân nằm bên cạnh
mình, thì cô liền trả lời lại. Nguyên do là sau khi phát hiện Kazuya đi theo
Iris vào trong rừng, cô cũng đã đi theo. Tuy nhiên, khi cô đến thì thấy Iris đang
ôm và làm nũng với Kazuya, cô cảm thấy rất ủ rũ.
「Chủ nhân」
「Gì thế?」
「Xin ngài hãy nhớ rõ điều
này. Tôi không bận tâm ngài có người phụ nữ khác bên ngoài. Nhưng…..xin ngài
hãy yêu thật lòng với chúng tôi」
Đó
không phải là những gì tôi nghĩ….
「Aa, dĩ nhiên….」
Kazuya
không hề có ý định là sẽ quen với nhiều người phụ nữ, nhưng sau những lời của
Chitose với khuôn mặt đầy ngưng trọng, cậu cũng chỉ có thể gật đầu theo.
「…..Yêu…..không…..bằng…」(TL:
Yêu chúng tôi thật lòng, nhưng không được bằng nhau)
Chitose
thì thầm những lời ấy rất nhỏ đến nỗi Kazuya không thể nghe thấy được nó.
「…….Hở?」
Khi
Kazuya đã mặc xong quần áo của mình và bước ra ngoài thì cậu bắt gặp Iris đang
đứng chờ bên ngoài, dù lúc này trời vẫn còn khá sớm.
Kazuya
thoáng ngạc nhiên rồi nhìn xung quanh thì cậu thấy một hầu gái gần đó.
「Chào buổi sáng.
Onii-san」
「Chào buổi sáng……công
chúa Iris. Về chuyện tối qua, anh xin lỗi. Em tha thứ anh nhé」
Kazuya
bắt đầu nói một cách lịch sự như thể mãi cho đến tối qua cậu mới biết danh tính
thật của cô. Cậu khụy một gối xuống, hạ thấp đầu mình và cầu xin tha thứ.
Tuy
nhiên hành động của Kazuya làm Iris cảm thấy có chút buồn phiền.
「…..Onii-san. Đừng có trang trọng như vậy, cứ gọi tên
em như tối hôm qua đi」
「Không…..Chuyện này…」
「Và…. anh đã thấy em
trong tình trạng xấu hổ như thế, anh định không chịu trách nhiệm sao?」
「Hở!? Công chúa Iris. Đó
là….」
「Onii-san. Đừng có như
thế nữa mà, cứ gọi em là Iris」
「Nhưng em không phải là
công chúa sao? Làm sao anh, một nhà thám hiểm có thể gọi thế được chứ?」
「Onii-san? Anh không
nghe em à? Em chỉ muốn anh gọi em như tối hôm qua thôi」
「Thế thì, công chúa
Iris…」
「Là Iris」
「Ờ…」
「…………Iris」
「Được rồi, em có chuyện
gì?」
Kazuya
cuối cùng cũng chịu thua.
Sau
một hồi thỏa hiệp, thì Kazuya quyết định là sẽ gọi tên cô mà không có kính ngữ
chỉ khi không có người ngoài.
「Lúc trước, khi anh nói
chịu trách nhiệm….」
「Anh có chấp nhận em
không?」
「……」
「Em hy vọng là nghe được
câu trả lời tốt. Bởi rất có thể là em sẽ bất cẩn rồi kể cho Phyllis và những
người khác biết chuyện xảy ra tối qua」
Ôi!
Khí tức của em ấy thật đáng sợ mà!! Một màu đen thẫm!! Nó hoàn toàn khác với lần
đầu tiên mà chúng tôi gặp nhau!!
Kazuya
hoàn toàn choáng ngợp bởi khí tức đáng sợ phát ra từ Iris.
「Onii-san…..anh định sẽ
không chịu trách nhiệm sao?」
「……」
「Nn? Anh đã thấy công
chúa của một quốc gia trong tình trạng xấu hổ như vậy, vì thế anh phải chịu
trách nhiệm. Em nghĩ là anh biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu em lỡ lời mà (Chuyện
chúng ta truyền hơi ấm cho nhau). Em không thể chịu đựng được việc anh ‘truyền
hơi ấm’ với những người khác như thế」
Trường
hợp tệ nhất có lẽ là tôi sẽ chết……Tôi đoán là mình nên thừa nhận cho có rồi
tranh thủ chạy thôi…
「Anh hiểu rồi」
「Thật chứ!? Anh sẽ chịu
trách nhiệm à?」
「Ừm」
「Em rất vui. Onii-san」
Iris
ép hai gò má mình vào lồng ngực của Kazuya như cô đã làm tối quá, mặc dù là có
một người hầu đứng gần đó.
Miễn
là đứa trẻ này không phải mọi việc thêm nghiêm trọng thì thế chắc cũng được.
「(Từ bây giờ, chúng ta sẽ
không bao giờ xa nhau nữa, Onii-san)」
Kazuya
vẫn với vẻ rất lạc quan mà không hề biết những gì cô nghĩ trong đầu.
Sau
chuyện đó, Kazuya thu dọn trại và hướng đến thủ đô vương quốc.
Tuy
nhiên, trên đường đến đó. Hầu như lúc nào Iris cũng dính lấy chặt Kazuya, chuyện
đó làm cho nhóm hiệp sĩ cảm thấy rất khó chịu.
Tại
sao!? Tại sao lại như thế!?
Sau
10 ngày đi đường thì chỉ còn một ngày nữa họ sẽ đến.
Và
mỗi ngày thái độ của Iris đối với Kazuya càng ngày càng tích cực hơn.
Kazuya
vốn định là sẽ vào thủ đô vào ngày mai, còn Chitose thu thập được thông tin về
nó từ các hiệp sĩ. Tuy nhiên, vấn đề Kazuya lo lắng là liệu có nên để Iris vào
đó không, vì thế cậu đã thảo luận với Chitose về tình trạng các phe phái.
「Tình hình của họ cực kỳ
bất ổn. Hiện tại có hai phe phái chính, là phe nữ hoàng Isabella và phe thủ tướng
Rayben. Không chỉ thế mà còn cuộc chiến với đế chế ma thuật Elsass láng giềng,
có thể nói thế cục của họ bây giờ vô cùng bất ổn」
「Ừm, cô hãy tiếp tục thu
thập thông tin đi」
「Vâng」
Chitose
đặt bản báo cáo của mình xuống rồi rời khỏi lều.
「À, đợi chút đã Chitose」
「Vâng, chuyện gì thế, chủ
nhân?」
「Có chuyện tôi muốn thảo
luận với cô……Cô nghĩ sao về cách hành xử của Iris?」
「Ngài không cần thiết phải
lo lắng quá nhiều về cô bé ấy! Tôi nghĩ là do ngài quá tử tế và lần đầu cô ấy
có được người bạn nên mới dính chặt ngài thế thôi」
「Lần đầu cô ấy có bạn
sao?」
「Vâng, theo thông tin
thu được từ các hiệp sĩ, Iris là đứa trẻ bị nguyền, vì thế mà mọi người đều giữ
khoảng cách với cô ấy. Thậm chí cả những người hầu cũng đều không muốn tới gần
cô. Chỉ có các hiệp sĩ được chiêu mộ gần đây là ngoại lệ」
「À. Kế hoạch diễn ra
suôn sẻ chứ?」
「Vâng, thưa ngài. Kế hoạch
đã hoàn thành với rất ít thiệt hại. Đây là bản báo cáo chi tiết của nó」
「Thiệt hại…..tôi hiểu rồi,
tôi thấy là cấp độ của tôi sẽ tăng lên khá nhiều đấy」
Trong
bản báo cáo, một vài từ in đậm được viết trên đấy.
『Bản Báo Cáo Ném
Bom Quy Mô Lớn Khu Vực Sinh Sản Của Quái Vật』
Thật
không tốt chút nào khi mang những cảm xúc cá nhân để đưa ra các quyết định có
liên quan tới sức mạnh quân sự. Nhưng để đảm bảo cho sự an toàn của Chitose và
những người khác, một cuộc tấn công vào lũ quái vật là việc vô cùng cần thiết. Đồng
thời cậu cũng có một ý nghĩ là khác nâng cao cấp độ cho mình.
「Chitose, chúng ta đi ăn
tối chứ?」
「Vâng, tôi đi với ngài」
Kazuya
ngồi xuống trong lều tận hưởng bữa ăn cùng với Chitose.