“Sarudinera!”
Ngôi đền được xây
phía trước quảng trường trung tâm thành phố là một kiến trúc vô cùng to lớn—Và
nhìn nó trông giống là một nhà thờ hơn là một ngôi đền—Có những biểu tượng của
tín ngưỡng tinh thần ở lối vào (trâu bò, rắn, và rắn được xếp hình thành chữ
“U”). Ngay khi chúng tôi bước vào thì có một người phụ nữ nhìn như là tu sĩ
nhận thấy chúng tôi liền tiến đến chào đón.
“Sarudinera! Đã một
thời gian rồi, Shello, Rebecca!”
Nữ tu sĩ chào đón
Shello-san và Rebecca-san một cách thân thiện.
……..Tuy nhiên hiện
tại có vấn đề quan trọng hơn nhiều. Tôi cần phải suy nghĩ về nó trước đã.
Nữ tu sĩ là một cô
gái trẻ tuổi, mảnh khảnh, trong bộ áo choàng xanh lá rực rỡ. Trên hết cái áo
choàng đó như mẫu thiết kế của Kazura với màu đó, xanh, trắng và xanh lá.
Với mái tóc vàng
nâu sáng bóng dài đến eo. Đôi mắt dài, làn da sáng bóng như sứ và con ngươi màu
xanh lá cây……. Đặc biệt là hai cái tai nhọn…..
…….Làm ơn đừng có
nói với tôi là thế nhé!
Vào thời điểm khi
mà tôi thấy người lùn và người thú đang đi dạo trên đường, tôi đã nghĩ là cái
khả năng này rất có thể!
Đúng là ở một thế
giới khác. Dù có nhìn nó như thế nào thì đây vẫn là một thế giới viễn tưởng! Nếu
là đúng như thế thì kết luận của tôi hoàn chính xác.
Nói cách khác nữ tu
sĩ với hai cái tai nhọn chắc chắn là một Elf. Không thể nhầm lẫn được!!
Cuối cùng thì giấc
mơ của tôi, đã trở thành sự thật! Tôi cuối cùng đã đạt được! Một quốc gia của
Elf trong tầm tay tôi! U~oooooooooo! ! ! !
Tôi yêu Deedlit rất
nhiều!! (TL: Deedlit có vẻ như là một Elf Deedlit từ một bộ truyện khác mà tác
giả nói tới)
“Có người muốn cầu
nguyện để nhận được phước lành à?”
“Đúng vậy. Tên của
cậu ấy là Jirou. Tôi sẽ kể cô sau.” [Shello]
“Cảm thấy bối rối
sao, Jirou? Quý cô đây là kiểu người của cậu à?” [Shello]
“Hahaha. Nhìn thế
thôi, nữ tu sĩ đây lớn tuổi hơn cả mẹ cậu đấy, tôi dám chắc thế. Lúc tôi còn
nhỏ đến đây nhận phước lành thì cô ấy đã như thế rồi. A - đau!” [Shello]
Nghe nhắc đến tuổi
tác của mình, nữ tu sĩ Elf nhéo cái tai của Shello-san.
Tôi đã nghĩ là tộc
Elf sẽ không quan tâm đến tuổi tác của mình nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại
và hành động của cô ấy thật moe.
“Jirou-san, cậu
không cần phải lo lắng. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Tôi sẽ rất nhẹ nhàng.”
Tuy nhiên nữ tu sĩ
Elf này dường như rất cao hứng. Cô ấy không có khí chất như một nhà hiền triết
của rừng sâu hay một chủng tộc hoang dã gì cả.
Cô không cao lắm và
khá là dễ thương nên sẽ tiện cho tôi trêu chọc cô.
“Không đùa nữa, chúng
ta bắt đầu chứ? Giờ thì Jirou-san, cậu hãy đi lên bệ thờ.”
Tôi được mời lên bệ
thờ hơi cao, đứng cạnh nữ tu sĩ Elf dễ thương (tôi ước tính tuổi của cô tầm
50). Do cao hơn nữ tu sĩ Elf một chút. Tôi có thể ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào
tỏa ra từ cô. Và điều đó là quá mức với một kẻ FA 21 năm trời như tôi.
Như có một gì đó đi
qua tâm trí tôi, nữ tu sĩ bắt đầu nhắm mắt của mình lại và niệm một cái gì đó
như niệm chú. Việc ban phước lành đang được tiến hành.
Sau khi kết thúc
việc niệm chú của mình, cô nắm chặt hai tay của tôi. Và tay của tôi nắm lấy bàn
tay của cô trong khi tôi vô cùng bối rối.
Khi cô hỏi tên,
tuổi tác, giới tính của tôi. Tôi trả lời một cách ngoan ngoãn, “Jirou Ayase, 21
tuổi, nam.”
Trong một thoáng cả
hai bàn tay của tôi như bị thiêu đốt và một luồng sáng đột nhiên bao phủ lấy nó
khiến nó không còn nóng nữa.
Nữ tu sĩ thở ra một
hơi rồi nói.
“Chúc mừng cậu. Le Baraka đã công nhận cậu là một con chiên và cậu đã nhận được phước lành. Từ bây giờ đấng tối cao sẽ luôn dõi theo cậu bất cứ lúc nào, tôi sẽ giúp đỡ và hướng dẫn cho cậu. Cậu chắc chắn sẽ có một cuộc sống tươi đẹp.”
“Cám ơn cô rất
nhiều.” [Ayase]
…Có gì à. Việc ban
phước kết thúc ngắn thế sao? Tôi phải thừa nhận rằng chẳng có gì thay đổi cả.
Dù nhận được phước
lành rồi nhưng tôi cảm thấy là mình không có gì thay đổi cả.
Hay là người thế
giới khác thì sẽ thế này?
“Jirou, cậu sao vậy?
Có gì à?” [Shello]
“Xem bao nhiêu lần
thì tôi vẫn thấy nó thật thú vị!” [Rebecca]
Shello-san và những
người còn lại hỏi ngay về chức nghiệp của tôi.
Nhưng không có gì
thay đổi, có chuyện gì đang xảy ra sao?
“Đừng quá nôn nóng,
Shello và Becky. Có lẽ Jirou-san chưa biết xem chức nghiệp như thế nào…... Cậu
hãy tập trung. Và cầu nguyện『Chức Nghiệp, Chức Nghiệp, Chức Nghiệp….』. Làm thế cậu sẽ thấy được chức nghiệp
của mình. Lần đầu có thể sẽ mất một chút thời gian, nhưng khi cậu quen dần với
nó rồi thì có thể ‘đấy’ nó ra ngay lập tức.”
(TL:
Becky = Rebecca)
Một lời giải thích
đầy mơ hồ. Nó có liên quan tới lời giải thích của Rebecca-san trước đó không
nhỉ?
Nhưng xem ra không
có cách gì khác ngoài việc thử nó rồi.
“Chức nghiệp, chức
nghiệp, chức nghiệp……” [Ayase]
Trong khi tôi cầu
nguyện thì một cái gì đó như thạch bản lờ mờ xuất hiện trước mắt tôi. Mặc dù
khá là ngạc nhiên khi nó hiện ra như thế, nhưng các nội dung bên trong nó đúng
như tôi mong đợi.
Đây là những gì
trên thạch bản viết.
【Tên】
-Jirou Ayase
【Tuổi】
-21 tuổi
【Giới Tính】
-Nam
【Chủng Tộc】
-Con người
【Chức nghiệp】
-Kiếm sĩ
-Pháp sư
-Thợ rèn
-Thợ thủ công
-Kẻ lừa đảo
-Thương nhân
-Đầu bếp
-Nhà nghiên cứu đá
quý
【Công Việc Tương Quan】
-Người đàn ông khôn
ngoan của thế giới khác (Thư viện)
<Kỹ Năng> Hành
trình đến thế giới khác (Thám hiểm)
<Kỹ Năng> Nguyên
lý của vũ trụ (Nguyên lý)
<Kỹ Năng> Tấm
gương của sự thật (Phán đoán)
【Hướng Dẫn Của Baraka】
・Đáp lại lòng biết ơn với thợ săn 0/2
・Sử dụng tấm gương sự thật 0/1
Chức nghiệp tsu~! Với
lại các công việc tương quan cũng thật quá tuyệt vời…
Trên hết thì hướng
dẫn của Baraka…. Nó có vẻ giống như là “Quest” trong các trò chơi RPG quá nhỉ?
Shello-san và
Rebecca-san nhìn tôi với đầy vẻ phấn khích. Mà sao cả nữ tu sĩ cũng làm một
khuôn mặt cực kì dễ thương với tôi nhỉ? Tôi nghiêng đầu đầy vẻ bối rối. Cô ấy
thật là dễ thương quá đi. Nếu tôi mà phóng đãng, tôi chắc chắn sẽ ‘nện’ cô
không dưới 20 lần.
“Etto, tôi thắc mắc
là mấy cái chức nghiệp này của tôi ổn chứ. Chúng có khá nhiều…. nào là kiếm sĩ,
pháp sư, thợ rèn, thợ thủ công, kẻ lừa đảo, thương nhân, đầu bếp, nhà nghiên cứu
đá quý…..” [Ayase]
“Đợi chút, Jirou. Ý
cậu là gì khi nói rất nhiều? Tất cả những thứ cậu đề cập khi nãy đều là chức
nghiệp của cậu à?” [Shello]
Rebecca-san nghe
thế làm một khuôn mặt còn phức tạp hơn cả Shello-san. Nữ tu sĩ cũng lên tiếng
hỏi tôi với biểu hiện đầy phức tạp.
“Jirou-san……tất cả
những thứ cậu được đề cập khi nãy là chức nghiệp của cậu à?”
“Etto, đúng vậy, 8……..cái
thứ có chữ [Chức Nghiệp] đã được hiển thị lên….” [Ayase]
“Để tôi nói cho cậu……Thường
thì mỗi người sẽ chỉ nhận được một chức nghiệp. Thỉnh thoảng cũng sẽ có những
người nhận được nhiều hơn nhưng 30 người thì chỉ mới có 1 người được 2 chức
nghiệp, 100 người thỉ chỉ có 1 người được 3 chức nghiệp và 1000 người thì mới
được 1 người có 4 chức nghiệp….. Và chưa hề có ai nhận được 8 chức nghiệp cả. Kể
cả [Ảo Ảnh Sư] cũng chỉ có 6 chức nghiệp mà thôi……”
Con ngươi của nữ tu
sĩ đột nhiên tỏa sáng như nhớ ra một cái gì đó. Làm ơn đừng có đóng tất cả lại
bất ngờ thế chứ. Trái tim trinh nam của tôi chịu không nổi đâu!
“Vậy… [Công Việc
Tương Quan] mà cậu nhận được là gì?”
….Tôi nên làm gì đây.