Bị rúng động bởi cái nhìn đầy kiên cường của anh. Cô không biết ý định thật sự của Zen khi anh ta thốt ra những lời như thế.
Không
dựa trên thứ gì, theo trực giác của mình, Erika cảm thấy nếu cô từ chối lời đề
nghị của anh, cô nhất định sẽ cảm thấy hối hận. Bị thúc đẩy bởi cảm giác lo lắng
trên, cô đã bị thuyết phục.
「Tôi hiểu. Vậy chúng ta
đi đâu đây?」
「Xin mời đi lối này.」
Để
đưa cô đến đó, Zen xoay người và vững vàng bước đi, anh dừng lại trước một căn
phòng.
Zen
chọn nó đó là nơi thích hợp để nói lên sự thật. Nơi đó là-
「Đây ạ!」
Phòng
của Harold.
「………Ớ?」
Trước
tình huống nằm ngoài dự kiến, cô vô tình thốt ra âm thanh ngô nghê. Cô lúng
túng đến nổi không đủ điềm tĩnh để cảm thấy ngượng về chuyện đó nữa.
Theo
như cuộc trò chuyện, cô nghĩ anh ta sẽ tiết lộ một vài chi tiết về cái chết của
người hầu mà Harold đang che dấu, hay nói cách khác, bí mật của Harold.
Thậm
thò thậm thụt trong phòng riêng của một người chỉ muốn dấu kín chuyện đó. Chắc
cô đã có vài hiểu lầm nào đó trong cuộc nói chuyện với Zen.
Nhưng
mà hiểu lầm về cái gì mới được?- Erika hoàn toàn bị chao đảo.
「Nào nào, vào thôi」
「Ơ? A, này……」
Khi
cô không đề phòng vì mãi lúng túng, Zen đẩy tấm lưng nhỏ nhắn nhỏ nhắn của
Erika và bước vào phòng. Anh ta hoàn toàn không do dự vì anh xác nhận rằng
Harol không có mặt ở đây.
Zen
nhìn khắp phòng một cách bồn chồn, và khi ánh mắt anh ta rơi vào cái tủ quần
áo, anh mở tủ ra và nhét Erika, người vẫn chưa theo kịp tình hình hiện tại, vào
trong tủ.
「Thứ lỗi cho tôi! Xin
hãy đợi ở đây một lúc!.」
Đóng
tủ lại, Zen cố gắng chuồn khỏi phòng.
「Ớớ………..?」
Một
lần nữa, cái âm thanh không đời nào Erika thốt lên đó lại bật ra khỏi chính miệng
mình. Cô là một vị khách đồng thời cũng là vợ chưa cưới của Harold, nhốt cô ở một
nơi như thế này thế là quá bất kính rồi. Nếu là người khác thì dám chắc là anh
đã chết rồi.
May
mắn thay, Erika không chọn cách trút tức giận bằng cái kiểu cư xử gay gắt như
thế. Nhưng dù cho theo lối nghĩ bình thường, cô vẫn không phàn nàn về chuyện bị
đối xử thế này. Vì giờ không phải là lúc để làm thế. Trước hết, cô cần phải
thoát khỏi căn phòng này đã.
Từ
quan điểm của Erika, tuy là bị ép nhưng cô đã vào đây mà chưa được phép. Nếu bị
phát hiện, cô không biết Harol sẽ lại nói những lời cay nghiệt nào nữa.
Cô
đã nghĩ đến chuyện theo sau Zen, nhưng ngay khoảng khắc cô đặt tay lên cửa tủ,
tàn nhẫn thay, một tiếng ‘gacha’ lọt vào tai Erika.
「Owaa!」
Sau
đó, tiếng kêu ngạc nhiên của Zen vang đến tai cô. Lúc anh mở cửa, thì người chủ
căn phòng đã quay trở lại, vì thế chẳng có gì lạ khi anh tỏ ra ngạc nhiên như
thế.
Nghe
tiếng hét, Harold cau mày.
「Đừng có sủa bằng cái giọng
phiền phức ấy nữa. Cơ mà ngươi đang làm cái quái gì trong phòng ta thế?」
「Uh, umm -……… Thật ra,
tôi cần thông báo cho ngài một vài thứ, Harold-sama, nhưng tôi gõ cửa mãi mà chẳng
thấy trả lời nên tôi nhìn vào trong một cái.」
「Không ai trả lời thì tự
giác biến ngay. Ngươi ngu đến mức thế sao.」
Erika
nhòm qua cái khe cửa hẹp giữa hai cánh cửa tủ và quan sát tình hình. Cô đã hoàn
toàn mất cơ hội trốn thoát.
Nếu
cô bước ra ngoài và giải thích, cô vẫn có thể bào chữa cho mình. Nhưng chuyện
gì sẽ xảy đến với Zen?
Harold
là loại người sẵn sàng giết người chỉ vì cậu ta không thích họ. Cho dù Zen đáng
phải vậy, cô vẫn không muốn anh phải chết.
Chẳng
biết Harold có chịu nghe Erika cầu xin tha mạng cho anh ta không. Xét theo cái
kiểu cư xử của cậu ta thì khả năng là rất thấp.
(Mình
nên làm gì đây……….?)
Trong
lúc Erika cố gắng đưa ra quyết định, tình hình nhanh chóng trở nên tệ hơn.
「Có chuyện tôi muốn nói
cho ngài!」
Zen
vẫn quay trở lại chủ đề cũ. Với nó, Harold thở dài như thể đang bực tức vậy rồi
ngồi xuống ghế sofa.
Và
không như Erika mong đợi, Harold kêu Zen nói tiếp.
「Chuyện gì? Nói ngắn gọn
thôi!」
「Ơơ, chuyện này thật sự
khó để nói, nhưng tin đồn đã lan khá xa rồi…...」
Zen
khá mập mờ với cái từ mà cậu gọi là tin đồn, nhưng đối với những người ở đây
thì đã quá rõ ràng.
「Mới hồi nãy, tôi đi mua
đồ ở thị trấn, trong cái cửa hàng mà tôi ghé qua, nhân viên bán hàng và khách
hàng bu vào dồn dập hỏi tôi.」
「………..」
Harold
khoanh tay nhắm nghiền mắt lại, chỉ ngồi đó lắng nghe Zen nói.
Ngay
cả Erika đang trong tủ đồ cũng không hiểu Zen muốn nói gì, vì thế cô chăm chú lắng
nghe.
「Mặc dù mọi chuyện chưa
bị lộ, mà chính xác là vì thế nên, danh dự của Harold-sama vô cùng bị hạ thấp,
mọi chuyện sẽ càng tệ hơn nếu không có biện pháp để ……. .」
「Ta cũng đã ngẫm nghĩ về
mấy điều ngươi nói rồi, vô ích thôi. Chẳng phải danh dự của ta cũng bị hạ thấp
lắm rồi và còn dính đầy tiếng xấu nữa.」
「Nhưng……….」
「Nhưng nhị cái gì? Chẳng
lẽ ngươi muốn ra đó nói rằng “Clara và Collette đã chạy trốn đến làng Brosch và
vẫn còn sống” à?」
「Không đời nào! Dù có chết
tôi cũng không hé răng về sự thật.」
Nghe
cuộc trò chuyện của họ, tâm trí Erika hoàn toàn trống rỗng.
Harold
nói gì thế này? Cô hầu gái và con gái cô ta, Clara và Collote vẫn còn sống?
Zen
nói gì thế? Đây là sự thật sao?
Cú
sốc mà cô vừa nhận còn hơn cả lời nhận tội giết người hồi tối hôm qua. Erika chết
lặng, không thể làm gì ngoài đứng nghe hai người đó nói.
「Vậy thì đừng có nghĩ tới
mấy chuyện vô ích đó nữa. Nếu bằng cách nào đó mà cha mẹ ta biết chuyện này thì
ta sẽ bị nghi ngờ. Để tránh thế, cứ quyết định như vậy đi.」
「Tôi biết thế, nhưng ít
nhất cũng nên nói cho Erika-sama biết sự thật chứ? Vì tin vào lời đồn đó nên có
vẻ cô ấy rất phiền muộn.」
「Tuyệt đối không.」
Một
lời từ chối rõ rành rành.
Nếu
có thể đo được nhiệt độ giọng nói của cậu ta, thì chẳng nghi ngờ gì nữa, chắc
chắn sẽ dưới âm độ. Cả Zen và Erika đều đứng hình trong giây lát.
「……..Tại sao?」
Zen
không thể làm gì khác hơn là hỏi vậy.
Vì
sao Harold lại chối bỏ Erika đến mức như thế. Đó là vì, đối với Harold trong thế
giới của「Những Trái Tim Quả Cảm」, cậu nghĩ thứ cần được trân trọng nhất là Erika.
Nét
đặc trưng chính của nhân vật mang tên Erika là lòng tốt. Nhưng trước hết cũng
bao gồm cả “cách sống” nữa.
Trong
cốt truyện gốc, Harold nghĩ mình là một sự tồn tại đặc biệt, cậu ảo tưởng sức mạnh
rằng mình là người được chọn, cậu ta có làm bất cứ trò gì với ai cũng chẳng sao
hết, tất cả đều đựoc cho phép. Đó là lý do tại sao cậu vô tư lự giết chết một
người hầu, phân biệt đối xử và đàn áp người dân bất lực, thậm chí còn nhấn chìm
thị trấn trong biển lửa để hiến tế cho những con quái vật chỉ để cậu được sống
tiếp.
Tội
ác của cậu ta chất cao như núi, nhưng Erika, người cũng rất ghét Harold, không
hề bỏ cuộc, vẫn tiếp tục chịu đựng giữ lấy vị trí vợ chưa cưới.
Lý
do là Erika cảm thấy có trách nhiệm vì đã được nhà Stokes hỗ trợ tài chính.
Nghĩ một cách thông thường, vì đã liên kết với nhà Stokes, mà nhà họ có thể bị
coi thường và thậm chí có thể bị họa lây từ nhà Stoke, nhưng như đã biết, đó chỉ
là để cho sự kiện của Erika sinh động hơn, thuận tiện cho kịch bản của trò
chơi.
Và
như vậy, xuất hiện một nỗi sợ hãi rằng lòng tốt có trong thiết lập ấy sẽ đi kèm
sự ngu ngốc và nhe nanh hướng vào Harold từ đây.
Trước
hết, là tiền đề, mục tiêu chính của Harold là tồn tại mà không chết. Làm những
thứ mà cậu nghĩ cần thiết để tránh cái chết và hoàn thành kịch bản trong tác phẩm
gốc.
Không
cần phải giải thích các vấn đề trước. Sau đó lý do thứ hai là, ví dụ nếu con
boss cuối không bị hạ gục thì hầu hết người dân trên lục địa bao gồm cả Harold
sẽ chết.
Mặc
dù không chắc nhưng cứ dựa vào thông tin trong trò chơi thì khả năng đó là cực
cao. Ở mức nào đó, nếu cơn thịnh nộ của con boss cuối không bị ngăn cản, thì lục
địa duy nhất trên thế giới sẽ chìm – như cái cách mà nó đến (TL: có thể hiệu là
các lục địa xuất hiện do nước biển rút đi rồi lại xuống trở về vị trí ban đầu).
Hay
nói cách khác cho dù cậu có né được cái death flag, nhưng con boss không bị hạ
gục vì thay đổi quá nhiều so với bản gốc, thì né cái death flag cũng chẳng có
nghĩa lý gì cả.
Cần
phải để cho các nhân vật chính ‘phá đảo’ bằng mọi giá, và trong tổ đội của nhân
vật chính, Erika nắm giữ một vị trí quan trọng là mục sư.
Tùy
theo cô có mặt hay không, độ khó của nhiệm vụ sẽ thay đổi. Vì tỷ lệ sống sót của
họ có ảnh hưởng rất lớn, thậm chí đối với lợi ích của Harold, vô cùng cần thiết
để Erika trở thành bạn của nhân vật chính và nếu chuyện đó không xảy thì sẽ thật
rắc rối.
Hơn
nữa, cậu có một chút hy vọng nhỏ nhoi là nếu kịch bản hoàn thành như trong tác phẩm
gốc, cậu có thể được trở về thế giới ban đầu của mình. Ngoài ra thì cậu không
thể nghĩ tới chuyện gì khác hơn là quay về thế giới cũ của mình.
Quay
lại chủ đề nãy giờ, chuyện gì sẽ xảy ra với Erika, người không thể thoát khỏi
Harold đến tận phút cuối cùng, có thể học được kiến thức thông thường và lương
tâm của con người? Và trên hết là thấy Harold mở rộng vòng tay với nhà Sumeragi
khi họ gặp khó khăn.
Đó
là một giả thuyết mà cậu không muốn hình dung. Cô ấy có thể vẫn tích cực tham
gia. Và mọi chuyện vẫn tốt đẹp.
Nhưng
nếu vì lý do đó mà cô không tham gia với nhân vật chính, chuyện gì sẽ xảy ra.
Đó là tình huống mà Harold lo lắng.
Đó
là lý do vì sao, thà bước chân trên con đường hiểm ác để tránh cái death flag
còn hơn. Để tránh khả năng đó, cậu chấp nhận việc bị Erika ghét từ đầu tới cuối.
Thậm chí sẽ tốt hơn nếu nói rằng - Điểm tình cảm của cô dành cho cậu “như shit”
Quá
dễ dàng nếu cậu giải thích như thế, nhưng rất có thể họ sẽ ghi ngờ đầu cậu có vấn
đề. Cậu quyết định bịa ra một số lý do thích hợp và chặn họng lại mấy câu hỏi của
Zen.
Phá
vỡ cái không khí lặng thinh nãy giờ, Harold bắt đầu nói.
「……….Cô ta đã khóc!」
「Ơ?」
「Ta không biết, có phải
là vì ta đã giết người hay không. Nhưng dù sao thì con tim của cô ta đã đau khổ
và rơi nước mắt vì những người xa lạ. Cô ta chỉ là một con ngốc.」
Cậu
hồi tưởng lại những kí ức tối hôm qua. Được soi sáng bởi ánh trăng, cậu đã thấynhững
dòng lệ tuôn trào trên đôi má của Erika.
Cô
quan tâm tới quá nhiều thứ vượt ngoài phạm vị giúp đỡ của mình, cơ mà đó là đức
hạnh của Erika.
「Và đồng thời, cô ta
cũng quá tốt bụng. Tốt bụng đến mức đồng cảm với người khác, đó là lòng tốt của
một người yếu đuối. Nếu một người như thế đi chung với ta, cô ta sẽ phải hứng
chịu vô số tổn thương.
「Thế nên ngài mới cố
tình tránh xa cô ấy? Suy nghĩ cho lợi ích của Erika-sama……」
「Đừng có sủa mấy câu vô
nghĩa đó nữa. Mắc mớ gì ta phải nghĩ đến cô ta. Ta chỉ muốn nói hủy bỏ hôn ước
với một con bé rắc rối, khóc vì đủ thứ linh tinh và cả mấy chuyện nhỏ nhặt nữa,
là điều ta muốn.
Từng
lời của Harold đâm sâu vào trái tim Erika. Rất sắc, nhưng hoàn toàn khác so với
nỗi đau tối hôm qua.
Nỗi
đau của lương tâm, tự căm ghét bản thân, và sự hối hận.
Cảm
xúc tiêu cực cứ tuôn trào không thôi và chực nuốt lấy Erika. Những đợt sóng cảm
xúc và lời nói của Harold không dừng lại.
「Vậy…. . Ơ, Harold-sama
không định cưới Erika-sama sao?」
「Không đời nào ta làm mấy
chuyện đó.」
「Vậy sao lại bàn vệ cuộc
hôn nhân…….」
「Nói đơn giản cho ngươi
hiểu thì đây là cuộc hôn nhân được mua bằng tiền.」
Nhà
Stokes muốn có cuộc hôn nhân với người mang huyết thống thuần khiết vì thế đã lợi
dụng nhà Sumeragi, đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn, khi nguồn thu chính của họ
là từ lâm nghiệp đang tuột dốc vì khí độc ở trong rừng trào ra một cách thất thường.
Vì
khí độc tuôn trào thất thường chưa từng xảy ra trên khắp lục địa, không biết liệu
nhà Sumeragi có khôi phục lại và trả món tiền mà họ vay mượn nổi hay không.
Do
đó mà hoàng gia và các quý tộc khác đã do dự hoặc không cấp viện trợ quy mô lớn
với nhiều lý do khác nhau, và cuộc hôn nhân là kết quả của việc nhà Stokes đã
bán đi một ân tình mà không hề bận tâm về hậu quả của nó.
Sau
khi hiểu động cơ và hoàn cảnh của cả hai nhà, Zen nhận thấy một điều gì đó.
「Vậy, đối với nhà
Sumeragi, hủy bỏ hôn ước sẽ không gây ra tổn hại gì chứ?」
Chắc
chắn, như Zen đã nói, nhà Sumeragi sẽ mất hỗ trợ tài chính vì Harold đơn phương
hủy hôn ước, trong tương lai gần, lãnh thổ Sumeragi sẽ không thể tự duy trì được.
Ngay cả khi Harold làm loạn, không có chuyện cha mẹ cậu, những người bị ám ảnh
bởi huyết thống thuần khiết, sẽ cho phép cậu hủy hôn ước.
Nhưng
Harold không có ý định lo lắng về chuyện đó.
「Ta đã sẵn sàng hết rồi.
Phương thuốc và phương pháp nuôi trồng LP chính là vì lợi ích đó.」
Trong
các khu vực ít bị ô nhiễm vì khí độc, bằng phương thuốc đó họ vẫn có thể đi chặt
gỗ như thường được. Cho đến khi nhân vật chính làm tan đống khí độc tích tụ.
Đám khí độc sẽ dần lan xa, nhưng nhìn theo cách khác, nó sẽ không lan quá mức
mà nó đạt tới trong trò chơi.
Thậm
chí trong lá thư gửi cho Takusu, cậu đã nặn nát óc để nhớ tấm bản đồ trong trò
chơi và cho ông ta biết tầm ô nhiễm dự kiến tối đa. Nếu họ có thể đoán trước mức
độ thiệt hại tối đa, nhà Sumeragi có thể thiết lập được tuyến ‘phòng thủ’ của
mình.
Thêm
vào đó, cậu cũng có ý định cung cấp phương pháp nuôi trồng LP. Mặc dù vậy,
nhưng vì nó không có vẻ triển vọng lắm, nên trong lá thư cậu đã không đề cập rõ
ràng đến nó lắm -「Đồng
thời, tôi cũng sẽ xem xét cung cấp cho các người kỹ thuật nông nghiệp」
Nhận
được sự giải thích bỏ qua phần thông tin về trò chơi, Zen hoàn toàn chết lặng.
「Ngài thậm chí đã suy
nghĩ về những thứ như thế…….. .」
Đây
lần đầu tiên anh nghe về phương thuốc và lá thư, và cả một kế hoạch đằng sau
phương pháp nuôi trồng LP. Zen không thể không tự hỏi, cậu bé này đã định trước
sự việc bao xa rồi.
Và
Zen không phải là người duy nhất ngạc nhiên.
Ngay
cả Erika, người đang nín thở, cũng bị sốc vì tầm nhìn xa trông rộng và lối suy
nghĩ sâu sắc của Harold.
Harold
đã cảm nhận trước được mối nguy hiểm của nhà Sumeragi. Đến mức mà trước khi cuộc
đàm phán hôn nhân diễn ra ngay sau khi thảm họa khí độc bùng phát. Nếu nghĩ
theo hướng đó, cô có thể hiểu tại sao cậu có thể thu thập được các tài liệu cần
thiết để chế tạo thuốc chỉ vài ngày sau khi cuộc hôn nhân được quyết định.
Nói
cách khác, có nghĩa là Harold đã thử mọi cách có thể vì lợi ích của nhà
Sumeragi, những người hoàn toàn không liên quan tới cậu. Mặc dù cậu khẳng định
cậu làm nó để khiến họ mắc nợ, tiền bạc, thời gian và công sức bỏ ra cho đến
khi phương thuốc được tạo thành, tính ra cái già mà nhà Sumeragi trả là quá rẻ.
Sau tất cả chuyện đó, cô nhìn Harold, người luôn nói chuyện như thể mình là người
theo chủ nghĩa huyết thống thuần khiết.
Nghĩ
về những cống hiến và suy nghĩa cậu, tầm nhìn của Erika trở nên mờ nhạt.
Thành
thật mà nói, thì sau một thời gian dài suy nghĩ, Harold mới quyết định làm thế.
Quá
rõ ràng là nếu Erika biết cậu làm như thế, cô sẽ càng cảm thấy có trách nhiệm
hơn nữa so với tác phẩm gốc. Lý do vì sao cậu hành động thế thì là vì cậu muốn
có đồng minh.
Ở
nơi mà đôi mắt của nhà Stokes có thể chạm đến, cậu không thể di chuyển tự do và
cũng không có cách nào tập hợp những người theo cậu.
Và
thế là, cậu nghĩ đến việc liên kết với nhà Sumeragi dưới vỏ bọc hôn nhân. Cậu
nghĩ mình có thể tin tưởng được Tasuku bởi vì cậu biết khá rõ tính cách Tasuku
từ trong trò chơi. Ông là người có lòng từ bi, sự hiểu biết và các mối quan hệ
cá nhân, và nếu Kazuki có thể đạt được thỏa thuận với ông ta, mọi chuyện sẽ trở
nên dễ dàng để hỗ trợ nhân vật chính từ trong bóng tối.
Bằng
cách cung cấp phương thuốc, thời gian trì hoãn sản xuất của họ sẽ được giảm xuống
và phương pháp nuôi trồng LP có thể giúp họ củng cố được nền kinh tế và nếu
nhân vật chính giải quyết sự kiện tích tụ khí độc, thì ngành lâm nghiệp có thể
được khôi phục. Nếu mọi chuyện trên xảy ra, thậm chí chẳng cần hỗ trợ tài chính
của nhà Stokes, vấn đề quản lý lãnh thổ của họ sẽ biến mất, và nếu cuộc hôn
nhân của Erika bị hủy bỏ, họ sẽ không bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Hơn nữa, liên
quan đến chuyện hủy hôn, chính Harold đã thông báo trong thư rằng mọi chuyện sẽ
ổn khi làm thế.
(Chính
xác là giống như một “món nợ” ân tình lớn của Kazoe Yakuman*. Mặc dù việc ‘giao
thương’ diễn ra một nửa lý do là vì áp lực, chỉ cần không ra điều kiện quá
đáng, Tasuku sẽ hợp tác hầu hết mọi thứ.)
Không
phải tự nhiên mà cậu tin thế.
Tuy
nhiên cậu có một mối bận tâm. Mối bận tâm đó có thể xếp vào dạng “yêu cầu không
hợp lý” có liên quan với Zen, và vì Zen đứng trước cậu, cậu đã vô tình cảnh báo
anh ta.
「Đúng rồi, sau này ngươi
cũng nên nghĩ đến tương lai của mình đi.」
「Ý ngài là sao?」
Harold
nhỏ giọng lại để bên ngoài không thể nghe thấy. Nhỏ đến mức Erika đang trốn
trong tủ đồ gần như không nghe được.
「Ta đã nói trước đó rồi,
nhưng trong tương lai gần, sẽ có nguy cơ nhà Stokes sụp đổ. Nếu ngươi không muốn
bị thất nghiệp, tốt nhất nên chuẩn bị cho tình huống đó.」
「Nhưng chẳng phải ngài
đã phổ biến phương pháp nuôi trồng LP để ngăn chặn điều đó sao?」
「Nếu không làm gì với
thuế má và chuyện lãng phí tiền bạc, mọi thứ sẽ chỉ tệ hơn thôi. Ta thậm chí đã
nghĩ tới một vài cách nhưng nó không khả thi. Và ta cũng không có ý định giúp
thằng chết tiệt nhà ngươi, vậy nên, tự lực cánh sinh đi.」
Ngay
cả Zen luôn yêu-đời-phơi-phới cũng cảm thấy mất bình tĩnh.
Harold
nói cứ như đó là chuyện hiển nhiên, là một người vô cùng kì lạ
「Nếu nó xảy ra, chuyện
gì sẽ xảy ra với người dân trong lãnh thổ nhà Stokes?」
「Ai mà biết. Nhưng nếu
là Tasuku Sumeragi, ông ta sẽ không đối xử tệ với họ đâu.」
Cậu
nói chuyện một cách cẩu thả. Nhưng có một cái tên mà Erika không thể bỏ qua
vang lên.
(Sao
tên của cha lại có ở đây………?)
「Ơ…….. Ý ngài là sao?」
「Trong lá thư, ta đã kêu
gọi nhà Sumeragi không làm hại người dân vô tội khi mà nhà Stokes sụp đổ. Thực
sự, ta chẳng thể giúp gì ngoài cười nhạo sự yếu đuổi của bọn chúng vì chúng chẳng
sống nổi nếu như ta không làm mấy chuyện này.」
Ngay
cả khi cậu kêu gọi, không có nghĩa là nhà Sumeragi đồng ý viện trợ họ. Vì những
người nhà Sumeragi gần gũi với hoàng gia, người dân có thể mong chờ một chút ảnh
hưởng và viện trợ từ họ.
Có
thể nói là vì Kazuki cũng không biết Tasuku có chấp nhận “yêu cầu” này hay
không nên cậu đã cho ông ta rất nhiều ân huệ.
(Có
lẽ, lãnh thổ sẽ thuộc về một quý tộc khác, và mình cầu cho một người nào đó thật
tốt sẽ tới nhận.)
Mặc
dù, tới lúc đó, cậu không còn ở vùng đất này, cậu sẽ vứt bỏ mọi thứ kể cả quyền
thừa kế.
「Dù sao đi nữa, chuyện
là thế đó. Nếu ngươi dám kháng lệnh đi nói cho người khác biết, ngươi không đơn
giản thoát khỏi đâu.」
「Tôi, tôi hiểu rồi. Tôi
sẽ không nói với ai…….?」
Bị
nhìn thấu bởi ánh mắt sắc bén của Harold, giọng nói của Zen run run. Có một lý
do cho giọng nói run run của anh ta và Zen vòng vo ở đọan - 「Tôi không nói với ai đâu」, Kazuki không nhận ra gì cả. Mà kể cả cậu có nhận
ra Erika đang trốn trong tủ của mình thì cũng đã quá trễ rồi.