「Chúng ta đến khu vực cấp
độ 3 rồiー」
Chúng
tôi đã đi đến khu vực cấp độ 3 chỉ trong một giờ đồng hồ. Có lẽ do chỉ số của
chúng tôi được gia tăng, mà chúng tôi không cảm thấy mệt chút nào cả. Dia thì
trông có vẻ rất phấn khởi.
Trên
đường dẫn lũ quái vật xuất hiện không nhiều. Bởi ở quốc gia này có thiết lập một
kết giới trên đường đi để bảo vệ con người khỏi sự tấn công của lũ quái vật. Tôi
đã có kinh nghiệm đầy đau đớn khi không nhận ra điều này sớm cho tới khi mọi
người ở quán rượu nói cho tôi biết.
Với
con đường này tôi có thể đi đến các cấp độ cao hơn của mê cung, và những bậc
thang là nơi giao nhau giữa hai cấp độ. Hiện tại thì con đường này chỉ được thiết
lập tới tầng 23 của mê cung. Và đó là thành quả khám phá cho tới giờ của mọi
người. Chính xác hơn thì con đường này là thành tựu của Glenn, người được xem
là nhà thám hiểm mạnh nhất.
Tuy
nhiên, gần đây thì tiến độ của nó đã chậm lại. Lần đầu con đường được xây dựng
thì nó đã đạt đến tầng 20 của mê cung, nhưng vài năm đây nó chỉ tiến được thêm
3 tầng thôi. Và có tin đồn rằng lũ quái kể từ sau tầng 20 đều ở một cấp bậc
hoàn toàn khác với các tầng trước đó.
Có
vẻ như con đường dẫn này vẫn chưa hoàn thành khi mà các thử thách của nó chưa
được ‘xóa bỏ’. Nhà thám hiểm mạnh nhất, Glenn, vẫn chưa thể đánh bại được các Thủ
Hộ Quái của tầng 10 và tầng 20, vì thế ông ấy đã để vấn đề đó sau. Nhìn vào
tình hình có thể thấy được các nhà thám hiểm sẽ rất khó khăn trong việc chinh
phục mê cung.
「Ừm, tiến sâu hơn vào mê
cung tốt đấy, tớ quyết hôm nay phải đạt tới cấp độ 10」
「Ể, thật chứ!?」
「Chúng ta cứ đi dọc theo
con đường này. Và ở mỗi tầng chúng ta chiến đấu với lũ quái vật một chút, chúng
ta sẽ biết được các cấp độ ở mỗi tầng của chúng」
「Tớ hiểu rồi. Nếu Sieg
đã nói thế thì tớ tin vậy」
Sao
Dia lại trông mong vào tôi thế nhỉ?
「Tớ sẽ đi trước mở đường.
Trong trường hợp khẩn cấp thì tớ sẽ là lá chắn cho cậu, nhưng như thế thì không
có nghĩa là lũ quái vật sẽ không xuất hiện.」
「Không sao, tớ cũng muốn
thử kiếm thuật của mình cấp độ 6 ra sao」
「À thế thì chúng ta đến
tầng 5 thôi」
「Tớ hiểu lo lắng của cậu,
nhưng… tớ muốn thể hiện kiếm thuật của mìnhーThế
có được không?」
「Nếu đó là tầng 5」
Tôi
đã chuẩn bị trước câu trả lời với lời đề nghị của Dia.
Theo
những gì tôi thấy từ chỉ số trạng thái của Dia thì tầng 5 có vẻ sẽ ổn.
Sức
mạnh của Dia là 4.00. Trước đây sức mạnh của cậu ấy thậm chí còn chưa tới 1.00
vì thế không hề có tí sát thương nào với lũ quái vật cả. Theo những gì tôi quan
sát được từ các hành khách của quán bar, thì chỉ số sức mạnh trung bình của họ
trong khoảng 3.00 tới 5.00 và hoàn toàn có thể chịu được tầng 5.
Đó
là lí do tại sao sức mạnh và cấp độ lại quan trọng như thế.
Với
lại thế cũng tốt khi để Dia làm quen với việc cận chiến còn tôi thì chiến đấu tầm
xa.
「Cám ơn Sieg!」
「Nếu là tầng 5 thôi thì
không sao cả….Này, cậu có nghe tớ nói không, Này!!!」
Dia
rất hào hứng và bất ngờ ôm chầm lấy tôi, tôi liền cố gượng đẩy cậu ấy ra và giả
vờ như không có gì.
Những
hành động của cậu ấy gợi tôi nhớ đến đứa em gái của mình. Và đó là một điều vô
cùng cấm kỵ đối với tôi lúc này.
Nếu
tôi càng nghĩ về nó thì tôi chỉ càng muốn thúc đẩy bản thân mình chinh phục mê
cung hơn, như thế là không tốt chút nào.
Tốt
hơn là lúc này tôi nên thôi nghĩ về nó.
Nếu
mỗi ngày tôi chinh phục một tầng. Vậy thì một năm tôi rất có thể sẽ chinh phục
được 100 tầng mê cung. Để mất bình tĩnh, lãng phí kỹ năng 『???』, liều lĩnh, bị thương, đó là những thứ
mà tôi nên tránh.
Ít
nhất thì, trong một năm đó tôi sẽ che giấu đi phần『Kanami Aikawa』vào sâu
trong người mình.
Sẽ
tốt hơn, là từ bây giờ tôi với tư cách là Sieg, một nhà thám hiểm với mục tiêu
là chinh phục điểm tận cùng của mê cung.
「Haha, được rồi. Chúng
ta rời khỏi con đường thôi và đánh bại lũ quái vật nào!」
「Ể? Đợi đã, thế không phải
sẽ tốn thời gian nếu chúng ta rời khỏi con đườngー」
「Cho đến khi chúng ta đến
tầng 5 thì lũ quái vật sẽ không xuất hiện đâu」
「Đúng là vô vọng mà」
Nếu
tôi thuyết phục cậu ấy thì sẽ tốn một khoảng thời gian nữa, vì thế tôi liền chấp
nhận ý tưởng của cậu ấy.
「Được rồi, chúng ta đi
thôi~」
Nói
rồi Dia liền rời khỏi con đường và đi tìm lũ quái vật.
Tôi
ở phía sau Dia cũng sử dụng ma thuật《Không
Gian》tìm kiếm lũ quái vật.
Vài
phút sau, tôi cảm nhận thấy một con quái vật.
Đó
là một con cá lớn đang bay lượn trong không khí. Ở tầng 3, loài quái vật thống
trị ở đó là các loài thủy quái bởi vì ở đó có rất nhiều sông ngòi. Trong số đó,
có một loài cá đặc biệt có thể bay lượn trên không. Nếu nó xuất hiện ở thế giới
của tôi, dám cá đấy sẽ là một chấn động không nhỏ.
「Dia, có một con quái vật
ở góc cua tiếp theo. Tên của nó là Không Ngư. Cẩn thận đừng để cho nó cắn đấy,
loài này có thể bay lượn được trong không trung」
「Ừm」
Thật
sự mà nói thì bằng cách biết được thông tin thì kết quả xem như đã được quyết định.
Sẽ không quá cường điệu khi nói rằng thông tin sẽ quyết định cuộc chiến. Điều
đó khiến tôi nhớ tới một lời tuyên bố trong quyển sách của Sun Tzu, vì thế tôi
xem xét lại một lần nữa ma thuật《Không
Gian》.
『Hahhh!』
Dia,
sau khi quay sang góc đó, liền ngay lập tức cố chém con Không Ngư.
Có
lẽ do Dia tự kiêu mà giờ đây cậu ấy phải đang giằng co với con Không Ngư. Nó tấn
công bất ngờ cậu bằng hàm răng sắc bén của mình. Dia liền đỡ lấy với thanh kiếm
của mình.
Xem
ra, cậu ấy có thể đọc được chuyển động của nó.
Để
tránh cho cậu ấy bị thương, tôi sử dụng ma thuật để che chở cho cậu ấy.
「Ma thuật 《Băng Thuật – Hóa Tiễn》」
Tôi
tập trung suy nghĩ của mình lại và đọc thần chú.
Ma
thuật này là ma thuật vô dụng mà tôi đã dùng thử trước đó. Lúc đó do cấp độ của
tôi vẫn còn quá thấp và hình ảnh tôi mường tượng vẫn chưa đủ. Sau khi làm việc
tại quán rượu, dựa theo các cuộc thảo luận của các pháp sư, tôi đã tạo ra một
ma thuật mới《Băng
Thuật – Hóa Tiễn》.
Thứ
quan trọng nhất trong ma thuật này là “mường tượng”.
Trong
suốt thời gian tạo ra băng, tôi đã thật tập trung mường tượng ra nó. Cuối cùng thì một mũi tên bằng băng xuất hiện.
Sau
vài giây, trên tay tôi lúc này đang cầm lấy một mũi tên bằng băng mà tôi đã mường
tượng từ trước đó.
Tôi
không thể bắn nó ra theo như trò chơi được. Nếu là thế thì nó không phải là《Băng Thuật – Hóa Tiễn》nữa,
mà sẽ là《Băng Tiễn》. Đây là sự khác nhau của chúng. Tôi nắm chặt lấy một
mũi tên bằng băng trong tay mình. (TL: Băng Thuật – Hóa Tiễn tức là main tạo ra
một mũi tên bằng băng, còn Băng Tiễn thì là bắn một luồng khí rồi biến luồng
khí đó thành mũi tên băng)
「Dia. Tớ sẽ ném mũi tên
băng, cậu lùi lại một chút」
「Ừm」
Dia
liền ngay lập tức lùi về phía sau tạo khoảng cách với con Không Ngư.
Với
ma thuật《Không Gian》, tôi có thể nắm bắt được vị trí và ném nó một cách
chính xác.
Dựa
vào sức mạnh và nhanh nhẹn tới cấp độ 6 của mình, tôi có thể tấn công nó với một
tốc độ kinh hoàng và cực kỳ chính xác.
Tuy
nhiên con quái này không phải là cấp độ 1 mà là cấp độ 3. Nên khi nhận ra đòn tấn
công của tôi, nó liền xoay người né tránh.
Nhưng
dù thế thì đòn tấn công của tôi cũng đánh trúng vào cánh của nó. Ngay lập tức
nó liền mất thăng bằng. Và Dia không bỏ lỡ cơ hội tiếp cận nó với thanh kiếm của
mình.
Với
việc sức mạnh được gia tăng, cậu ấy dễ dàng chém nó làm đôi với một đòn tấn
công.
「Tớ, tớ làm được rồi……!」
Dia
dường như không tin được là cậu ấy vừa đánh bại con quái vật bằng thanh kiếm của
mình cho tới khi con Không Ngư đó phát sáng lên rồi biến mất.
「Chúc mừng cậu」
「Cám ơn cậu, Sieg. Tớ đã
làm được rồi. Tớ đã làm được rồi. Từ nhỏ tớ đã luôn mơ ước là mình có thể đánh
bại được quái vật với thanh kiếm của mình」
Trong
khi nói thế, Dia nắm thật chặt thanh kiếm của mình.
Không
biết cậu ấy có tình cảm gì với thanh kiếm không nhỉ? Nhìn cậu ấy vung lấy thanh
kiếm của mình, tôi biết đó là thanh kiếm cổ xưa, tôi liền xác nhận chi tiết của
nó.
【Thánh Kiếm Của Nhà
Array】
Thêm
5 điểm khéo léo và tăng thêm 20% sức mạnh.
「Chúng ta tiếp tục chứ?」
「Ừm!」
Dia
đáp lại với khuôn mặt không hề có chút do dự.
Mặc
dù có chút rắc rối nhỏ trong việc cậu ấy sử dụng kiếm, nhưng thấy cậu ấy vui thế
tôi không nói thêm gì.
Sau
đó chúng tôi cứ thế thêm vài lần với các con quái cấp 3 khác. Cho dù Dia có lên
làm tiên phong thì chúng tôi vẫn nhẹ nhàng đánh bại chúng.
Chúng
tôi nhẹ nhàng vượt qua tầng 3 và tầng 4 rồi tiến thẳng tới tầng 5.
Từ
đây, chúng tôi có thể nhìn thấy được một phần của tầng 5.
Một
con quái vật có hình dạng giống như bọ cạp, có tên là Bọ Cạp Onyx, nó dễ dàng
tránh né được lưỡi kiếm của Dia.
「Cẩn thận, Dia!」
「ーWaaa, xin lỗi!」
Thấy
thế, tôi liền tiến lên chắn trước Dia.
Dia
hoàn toàn bị ngạc nhiên trước đòn tấn công bất ngờ của con quái, hoảng sợ và
lui về phía sau.
Sau
khi xác nhận Dia đã ở khoảng cách an toàn, tôi thay đổi ma thuật《Không Gian》sang
chế độ 《Không Gian Chiến Đấu Thức》, và tấn công nó bằng tất cả sức mạnh của mình.
Không
đợi tới sự hỗ trợ của Dia, tôi tấn công con quái. Đâm sâu vào cơ thể nó bằng
thanh kiếm của mình, trong khi tránh đòn tấn công của nó bằng cơ thể. Một lát
sau cơ thể nó phát sáng lên rồi biến mất.
「May quá, suýt tí nữa
thì… fuuuー」
「C… cám ơn cậu, Sieg. Cậu
ổn chứ…?」
Dia
đầy rụt rè nhìn khuôn mặt phức tạp của tôi. Trong trận chiến khi nãy, tôi đã
hoàn toàn đẩy mình vào tình huống nguy hiểm. Nhưng may nhờ có ma thuật《Không Gian》,
tôi đã làm được. Dia có vẻ như rất lo lắng cho tôi.
「À, không có gì cả đâu!」
「Nhưng, Siegー」
「Này nàyーCậu xém tí nữa là chết rồi đấy!」
Những
lời của Dia đã bị cắt ngang bởi một người đàn ông.
「Là ông sao!」
「Mày có phải là tên nhóc
cấp 1 mà tao đã gặp trước đây không nhỉ? Pha nãy mày đã đẩy mình vào chỗ chết đấy!」
Đó
là một người đàn ông mang theo thanh cự kiếm. Ngoài ra còn có 3 người có vẻ như
là đồng đội đang đứng xung quanh ông.
Việc
họ đến gần tôi mà tôi không phát hiện ra thì không có gì bất ngờ lắm vì khi nãy
tôi đã chuyển sang chế độ《Không
Gian Chiến Đấu Thức》
chỉ dành cho chiến đấu, và họ không hề tạo ra được nguy hiểm gì cho tôi nên
cũng không chú ý tới họ.
Người
đàn ông này… Hmmm, lúc đó…
Có
vẻ như ông ta là người đã tranh cãi với Dia khi cậu ấy vẫn còn cấp độ 1. Tuy
nhiên, tôi lại không nhớ ra tên ông.
「Ông im đi! Chết cái gì
chứ! Tôi chỉ bất cẩn thôi!」
「Ồ ồ, cậu nói là mình bất
cẩn trong mê cung. Mày đúng thật là một tên nhóc cứng đầu mà. Mày có chết ở đây
cũng không có gì lạ」
Rõ
ràng là Dia và người đàn ông này có mối quan hệ không tốt cho lắm.
Tôi
đành mặc hai người họ vậy.
Sau
đó, tôi xác nhận trạng thái của người đàn ông này. Tên ông là Alken. Là một kiếm
sĩ và chỉ có cấp độ 9. Ngoài ra thì tôi không tìm thấy có gì đặc biệt ở ông cả.
Sau
khi xem xét hết trạng thái của nhóm ông ta, tôi nghĩ là mình có thể đánh bại được
cả nhóm ông. Không hề có quái vật nào xung quanh đây cả. Vì thế hai người họ có
tranh cãi thì cũng sẽ không có chuyện gì.
「Tên khốn này, ông muốn
đánh nhau phải không?!」
「Không đời nào, làm thế
chẳng phải tao sẽ mang tiếng lớn ăn hiếp nhỏ sao. Với lại, đây gần đường dẫn nữa.
Nếu đánh nhau ở đây không khéo người khác sẽ thấy mất」
Tôi
không nghĩ người đàn ông tên Alken này có thể ép tôi sử dụng《Không Gian Chiến Đấu Thức》được. Giống như khi bạn đối diện với một kẻ
yếu mà không cần phải dùng hết sức vậy.
Với
lại, Alken nói là nếu chúng tôi chiến đấu với nhau ở đây sẽ bị người khác nhìn
thấy. Có vẻ ở trên đường dẫn có một chốt cảnh vệ để ngăn tội phạm.
「Tôi không yếu! Tôi sẽ hạ
hết các người!」
「Mày muốn đánh nhau đó
là chuyện của mày! Tao không có thời gian. Chúng tao đang bận hoàn thành nhiệm
vụ của Công Hội」
Alken
nhún vai trong khi nói thế.
Ông
nói đúng, người muốn đánh nhau là Dia. Dù cho cậu không hề có kinh nghiệm chiến
đấu PvP chút nào, nhưng cậu ấy lại rất tự tin thách thức ông ta. Tuy vậy, tư thế
của cậu ấy thật xấu so với vẻ tự tin của mình mà. (TL: PvP là chiến đấu giữa
người với người)
Cơ
mà tôi không hề quan tâm tới cuộc chiến của hai người họ. Mối quan tâm của tôi
lúc này là nhiệm vụ của Công Hội.
Công
Hội.
Đó
là một nơi dành cho các nhà thám hiểm có cùng sở thích hợp tác với nhau. Theo
thông tin mà tôi biết thì có rất nhiều Công Hội. Chẳng hạn như nơi này là dành
cho những người mới bắt đầu. Có lẽ nhiệm vụ đó là của một Công Hội lớn nào đấy.
Tuy
nhiên, tôi không có thời gian quan tâm tới nó chút nào. Tôi phải nhanh vượt qua
cái giới hạn của con người ở thế giới này mới được. Không tham gia Công Hội không
có nghĩa là tôi sẽ không thể khám phá cái mê cung này.
Và
thứ thật sự húng thú với tôi là ‘nhiệm vụ’. Nó rất giống với các trò chơi của
tôi.
「Tôi khác xa trước đây rồi!
Muốn chạy sao?!」
「……Trông giống tao muốn
chạy à! Chúng tao là các nhà thám hiểm của Công Hội. Chúng tao không thể chiến
đấu ở nơi công cộng được. Để xem, chúng ta thi nhau hoàn thành nhiệm vụ nhé?」
「Thi hoàn thành nhiệm vụ?」
「Đúng vậy, chúng tao
đang làm nhiệm vụ đánh bại quái. Thường thì, nhiệm vụ này sẽ được giao cho các nhà
thám hiểm đầy sức mạnh」
「Các người mới yếu đấy」
「Đừng có làm rộn thế. Nếu
mày nói mình không yếu, thế thì mày hãy đánh bại những con quái này cho tao xem」
「……Được thôi, tôi chấp
nhận thách thức của ông.」
Dia
chấp nhận lời thách thức của ông ta.
Tôi
không hề can thiệp vào cuộc tranh cãi của họ. Nghe như có chuyện thú vị sắp diễn
ra. Nghĩ tới thật vui mà.
「Thế thì…Chúng ta cược
gì đây?」
Alken
làm một khuôn mặt trêu ghẹo.
Tuy
nhiên những lời của ông đã vượt quá giới hạn của tôi.
「Thứ gì cũng được」
「Nghe giống như mày thứ
gì cũng có thể cho chúng tao được vậy, nhưng tao lại không thấy mày có thứ gì
có giá trị cả. Tao muốn đặt cược tiền nhưng có vẻ như mày không có rồi nhỉ」
「Tôi không có nhiều tiền」
Dia
nói với một khuôn mặt đầy cay đắng.
「Vậy thì nếu mày thua mày
lấy thân mình gán nợ vậy. Tuy mày có vẻ thô lỗ nhưng bù lại có một khuôn mặt đẹp
đẽ đấy. Nếu bán đi cũng được giá cao. Hahahaha」
「Được thôi, nếu tôi thua
ông có thể làm mọi thứ với tôi. Nhưng nếu ông thua, ông phải xin lỗi và đưa tiền
cho tôi!」
「Được, chúng ta thỏaー」
「ーĐợi đã, Dia. Thôi cái
trò cá cược ngu ngốc của cậu đi được không」
Tôi
luôn tôn trọng Dia nhưng thế này thì thật sự quá mức giới hạn của tôi rồi.
Mặc
dù danh dự và lòng tự tôn của mình là rất quan trọng nhưng thế này là không thể
chấp nhận được.
「Ồ, chuyện gì vậy nhóc. Đây
là trận đấu giữa tôi và cậu ta」
「Ông ấy nói đúng. Cậu
không nên dính vào nó, đây chỉ là trận đấu giữa tớ và ông ấy thôi」
Tôi
xem xét thấy Alken đang bực mình.
Còn
Dia thì đang bị máu dồn lên não chả còn biết gì nữa rồi.
Nếu
đó chỉ là một cuộc tranh đấu thông thường tôi sẽ không so đo. Nhưng như thế này
là không được.
Tôi
không bao giờ cho phép chuyện này xảy ra.
Dia
là của tôi.
Tôi
sẽ không bao giờ để cho cậu ấy đi theo tên đàn ông này.
「Dia. Họ đã chuẩn bị sẵn
cho nhiệm vụ này trước khi vào mê cung rồi. Chênh lệch quá thế rồi còn gì. Với
lại, dựa vào sức mạnh bản thân thôi là chưa đủ. Không có lợi thế nào cho cậu cả,
chưa tính tới là chênh lệch về kinh nghiệm. Và việc họ được Công Hội lựa chọn
thì kết quả quá rõ ràng rồi còn gì. Vậy mà cậu còn đặt cược thân thể của mình! Cậu
thật là ngốc! Một tên đại ngốc mà!」
Tôi
nhanh chóng cố thuyết phục cậu ấy.
「Uu…Uu……」
Dia
nghe lời giải thích của tôi, bắt đầu lẩm bẩm. Cậu ấy lắng nghe những lời giải
thích của tôi mà không hề có chút tức giận nào cả. Có lẽ vì cậu ấy đã quá tin
tưởng tôi nên không thể phớt lờ những lời khuyên của tôi được.
「Tên ngốc cậu sao không
chịu bàn bạc với tớ trước hả? Không có tớ thì cậu nghĩ mình chiến thắng được à」
「Ý nhóc muốn nói là muốn
đấu 2 vs 2 à?」
Alken
chấp nhận cho tôi tham gia và trận đấu thành 2 vs 2.
Nhưng
tôi ngay lập tức từ chối lời đề nghị của ông.
「Không, tôi cũng không
có ý định là sẽ 2 vs 2. Với tôi, thì tốt hơn là không nên có một trận đấu. Bởi
vì chúng tôi không hề có cơ hội chiến thắng nào cả」
「Sieg, chuyện đóー」
Dia
tỏ thái độ phản đối.
Tôi
liền đưa tay lên kéo cậu ấy lại gần và thì thầm vào tai cậu ấy.
「ーCậu định cố tranh đấu bằng
cách ném đi tất cả mọi thứ? Tớ thấy cậu không xứng làm thế chút nào. Nếu chúng
ta có thể chiến thắng, thì việc chúng ta đánh bại họ sẽ bắt đầu lan truyền. Những
kỹ năng của chúng ta không nên để lộ nhiều quá. Nếu không, chắc chắn sẽ có chuyện
xảy ra」
「……Nhưng, tớ muốn đánh bại
họ bằng tất cả sức mạnh của mình. Tớ muốn cho họ một bài học. Cậu có thể nghĩ tớ
giống như một đứa trẻ, nhưng tớ muốn được người khác công nhận mình」
Dia
vẫn kiên trì với một giọng nhỏ xíu.
Có
vẻ như cậu ấy đã chuẩn bị đánh cược cả cuộc đời mình chỉ để được công nhận.
Tôi
thở dài một hơi.
Chúng
tôi không phải là đối thủ của họ, vì thế kết quả tốt nhất là rút lui.
Tuy
nhiên, Dia không muốn thế. Tôi biết cậu ấy cũng đã một thời gian dài. Nếu cậu ấy
hôm nay không làm được thế cậu ấy sẽ không thể nào thoải mái cho được.
「Haa, rồi. Nếu cậu muốn
thế」
「Thật chứ, Sieg?!」
Dia
nói như thể muốn rơi nước mắt vậy.
Tôi
cảm thấy khá căng thẳng. Tôi muốn làm một việc cho Dia, và xem ra cũng không tệ
khi thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Alken.
「Này! Rốt cuộc, chúng ta
làm gì đây? Muốn bỏ chạy với cái đuôi vẫy vẫy sao?」
Alken
hét to lên.
Tôi
liếc nhìn Dia, ra ám hiệu là cứ để việc cho tôi. Dia ngay lập tức gật đầu đáp lại.
「Tôi chấp nhận lời thách
thức của ông.」
「Ồ, không có bỏ chạy sao.
Trông mày có vẻ thông minh đấy」
Alken
trông có vẻ nhàm chán khi thấy sự do dự của chúng tôi. Tuy nhiên, rõ ràng là
ông đang quan sát tôi. Không hổ danh là một lãnh đạo của một nhóm mạo hiểm mạng
sống trong mê cung mà.
「Vậy giờ, chúng ta bàn
điều kiện tranh đấu nào」
Tôi
cười.
Khuôn
mặt tôi hiện lên một nụ cười vô cùng lạnh lùng. Alken và những người đồng hành
với ông thấy thế không khỏi hít vào một hơi.
「Làm thế nào chúng ta biết
ai thắng thua?」
「Đơn giản nhất là dựa
theo số lượng có thể thu phục được. Còn đặc điểm của con quái sẽ do các người
đưa ra」
「Chỉ thế thôi à. Mấy
nhóc còn có dị nghị gì nữa không?」
「À, có một chuyện. Giới
hạn thời gian nữa. Và thời gian chỉ giới hạn trong một giờ」
「Chỉ một giờ thì không
giống như chúng ta sẽ đánh bại được con quái vật」
「Mặc kệ là các người có
thể đánh bại nó trong một giờ hay không? Hay chúng tôi có thể đánh bại nó trong
một giờ hay không. Nhưng thử thách là thế, dám không nào? Thời gian của tôi rất
quí giá」
Tôi
đã đưa ra lời điều kiện thuận lợi nhất cho chúng tôi dựa theo chiều hướng phát
triển và kinh nghiệm của mình.
Nếu
muốn tìm kiếm một loài quái vật cụ thể thì ít nhất chạy xung quanh cũng tốn một
giờ rồi.
Nhưng
họ có một lợi thế là dễ dàng nắm bắt được vị trí của nó.
Tôi
lựa chọn một trận đấu ngắn với suy đoán là họ sẽ không được con quái nào. Thậm
chí khiến họ nghĩ là mình không nên tốn thời gian cho đống rắc rối này. Các nhiệm
vụ mà Công Hội đưa ra sẽ không thể nào không có giới hạn thời gian.
「À, à, được thôi. Cứ
theo đề nghị của mày vậy. Thời gian rất là quí giá. Chúng ta cược gì đây? Mày
quyết định sao?」
Alken
dường như cảnh giác trước kiều điện của tôi.
「Nếu các người thua, các
người sẽ trả gì đây? Tôi cảm thấy là các người thua sẽ bội ước sao ấy」
「À, có lẽ mày đến từ một
nước Fania xa xôi, chắc có lẽ không biết? Ở các nước lớn, nếu chúng ta tuyên thệ
trên đá ma thuật thì nó sẽ được vương quốc ghi nhận tư liệu lại. Nếu vi phạm lời
thề thì nó sẽ khiến mày thành một tên tội phạm. Cho dù chúng ta có đang ở trong
mê cung thì sử dụng nó cũng không có vấn đề gì cả」
Alken
giải thích một cách dễ hiểu cho tôi.
Và
tôi thì bắt đầu hoài nghi về hệ thống tuyên thệ ấy. Tôi đã cố giữ cho mình để
không bị điều tra.
Các
khách hàng của quán rượu biết đến tôi như là một người đến từ một quốc gia
Fania xa xôi. Một người đã trải qua tai nạn khủng khiếp và bị thương ở vai.
「Tôi hiểu rồi, vậy cũng
tốt, để xem, đặt cược…」
「Đặt cược gì nào?」
「Hết tất cả số tiền của
chúng tôi thì sao?」
Tôi
đưa ra lời đề nghị với một nụ cười trên khuôn mặt mình.
Mặt
của Alken và đồng đội của Alken không ngừng co giật khi nghe thấy thế, còn tôi
thì nhìn họ đầy vui vẻ.