「Chúng ta bắt đầu chứ. Nếu
chúng ta bắt đầu thì nhóc sẽ không thể lui được nữa…」
「Không sao」
Kết
quả là tất cả mọi đề nghị của chúng tôi đều đã được thông qua.
Trên
hết họ sẽ nghĩ chúng tôi chỉ là những tên nhóc cấp thấp không thể đánh bại họ, đây
chính là điểm để tôi khai thác. Nghĩ thế thì dù chúng tôi có đưa ra bất kì điều
kiện nào thì họ cũng sẽ không từ chối.
Ở
thế giới này, cấp độ là thứ quyết định tất cả. Nhưng họ không hề biết được là
chúng tôi đã đến cấp độ 6.
Và
sau đó chúng tôi làm một cuộc tuyên thệ trên đường dẫn, rồi ông ta chia sẻ
thông tin của con quái vật cho chúng tôi.
Tên
của con quái vật đó là Bóng Treo. Loài quái vật này có đặc điểm là đen suốt như
bóng in trên bức tường mê cung. Vì thế rất khó để phát hiện ra chúng, lợi dụng
lợi thế ấy, chúng thường tấn công bất ngờ các nhà thám hiểm từ các bóng râm hay
treo cổ nạn nhân lên. Các đòn tấn công vật lý có rất ít hiệu quả với chúng trừ
khi là đòn tấn công cực mạnh. Cách tấn công hiệu quả nhất là sử dụng ma thuật. Tôi
quyết định là sẽ giành chiến thắng với việc đánh bại thật nhiều con, vì dường
như chúng cũng có rớt ra vật phẩm nữa.
「Bắt đầu!」
Alken
nói và ngay lập tức họ liền chia thành hai nhóm di chuyển. Thật sự thì tôi rất
muốn quan sát những động thái của họ, nhưng họ đã tách thành hai nhóm. Có thể
thấy được là họ vô cùng nghiêm túc.
「Dia, hiểu chứ?」
「Rồi」
Chúng
tôi không hề di chuyển gì cả.
Họ
ngạc nhiên ngước nhìn về phía chúng tôi. Nhưng tuy vậy thì họ cũng không dừng lại.
Sau
khi xác nhận họ đã khuất khỏi tầm mắt của mình, tôi liền thi triển ma thuật của
mình.
「Chúng ta sẽ giành chiến
thắngーMa thuật 《Không Gian Đa Chiều》」
Ngay
khi tôi thực hiện ma thuật của mình, tôi vung cánh tay phải mình sang một bên.
Sử
dụng ma thuật《Không
Gian》thu thập thông tin trong khu vực rộng
lớn này trong tức thì với việc tiêu thụ MP ở mức tối thiểu.
Thông
tin không ngừng tràn vào tâm trí tôi và tôi có thể nhận thấy lũ quái vật trong
não thông qua hình ảnh được truyền đến từ ma thuật ánh lên trong não mình. Tôi
hạn chế tiêu hao lượng MP bằng cách hạn chế những di chuyển không cần thiết. Và
rồi tôi đã phát hiện vài con Bóng Treo đang ẩn mình.
Tôi
có thể tiết kiệm MP được một chút rồi, thật là tốt mà.
「Tớ tìm thấy mục tiêu rồi.
Chúng có thể là loài có kỹ năng ẩn mình vô cùng tuyệt vời nhưng đó là với người
khác, còn với tớ thì hoàn toàn vô dụng. Trận đấu này, chúng ta thắng chắc」
「Đúng như mong đợi từ
Sieg. Tớ chả làm được gì cả, thật thất vọng mà……」
「Không, ma thuật của Dia
sẽ là nhân tố chính trong cuộc đấu này」
Chúng
tôi vừa chạy vừa cười đùa với nhau.
Trong
mê cung phức tạp này, chúng tôi đã lựa con đường ngắn nhất để đi đến mục tiêu. Nhờ
có ma thuật của mình tôi có thể nắm bắt được vị trí chính xác của chúng, sau đó
tiếp cận đến gần rồi xác định vị trí của chúng cho Dia chuẩn bị một cuộc tấn
công từ xa.
「Có một con gần chúng ta.
Được rồi. Giờ chúng ta làm như làm với những con boss trước đó. Đặt tay của cậu
lên tay tớ nào」
「Ừm.《Hỏa Tiễn》!」
Một
tia sáng lóe lên trong bóng tối.
Con
quái đó chết ngay tức thì. Ngay lập tức chúng tôi liền tới nhặt vật phẩm nó rơi
ra và di chuyển tới mục tiêu tiếp theo. Hiệu quả làm việc nhóm của chúng tôi được
đề cao lên thấy rõ bởi vì loài quái này không di chuyển nhiều.
「Đúng rồi, tiếp theo, bắnー」
「À, ừm. ー《Hỏa
Tiễn》!」
Con
thứ hai chết cũng không có vấn đề gì cả.
Thời
gian vẫn chưa tới 10 phút nữa. Tôi nhìn lượng MP còn sót lại của mình, nghĩ chắc
là đủ cho một tiếng. Với lần thứ hai sử dung ma thuật《Không Gian Đa Chiều》,
tôi tìm những mục tiêu xa hơn.
「Nó đấy」
「ー《Hỏa Tiễn》!」
Chúng
tôi săn những con Bóng Treo mà không hề có vấn đề gì cả. Thỉnh thoảng, có vài
con né được đòn tấn công của chúng tôi, nhưng dù là thế thì chúng vẫn không thể
nào trốn được. Miễn là tôi còn sử dụng ma thuật《Không
Gian》thì không thể nào chúng
có thể trốn thoát khỏi tầm mắt của tôi.
Cuộc
đi săn đang diễn ra rất tốt.
Và
thứ duy nhất khiến tôi lo lắng là tiếng hét của lũ Bóng Treo trước khi chết, âm
thanh của chúng ngày càng to.
Tuy
nhiên khi những con quái vật xung quanh không hề phản ứng quá nhiều gì với tiếng
hét của chúng, thì tôi vẫn tiếp tục cuộc đi săn mà không suy nghĩ gì nhiều nữa.
Trận đấu này chúng tôi không được phép thua, và bây giờ chúng tôi đang ở giữa
trận đấu. Tôi quyết định là không suy nghĩ nhiều gì về nó nữa.
Thế
nhưng, tiếng hét của chúng vẫn không ngừng vang vọng trong tai tôi. Tôi chợt
linh cảm có cảm giác xấu cho chuyện này.
Và
gần tới thời gian 1 giờ thì chúng tôi đã thu được 11 vật phẩm rơi ra từ những con
Bóng Treo.
「……Thế đủ rồi, chúng ta
quay trở lại thôi」
Sau
đó, chúng tôi hướng đến điểm hẹn.
Điểm
hẹn là ở cầu thang nối liền giữa tầng 5 và tầng 6 của mê cung.
Mỗi
tầng chỉ có hai lối ra vào, vì thế chúng tôi chỉ cần đi theo đường dẫn và đợi
nhóm Alken ở đó.
Không
bao lâu thì nhóm Alken cũng quay trở lại và bắt đầu đếm vật phẩm.
Alken
và các đồng đội của ông ấy nhìn thấy của chúng tôi mặt không khỏi tái đi.
「Chuyện này là không thể
nào……!!!」
「Thật không thể tin được!」
「Đợi chút đã, Alken! Đây
là lỗi của anh!」
Bốn
người họ không thể tin được vào thực tế mà họ đang đối mặt. Đúng vậy, thật khó
mà tin là chỉ trong một giờ, họ sẽ thua hết tiền của mình mà.
Alken
hét lên.
「Dối trá!!! Tụi mày gian
lận!!! Đúng vậy! Là gian lận!! Có thể mày là kẻ từng trải, nhưng thằng nhóc đó
chỉ mới cấp 1? Còn chúng tao là 11? Là 11 đấy?」(TL:
không biết tác giả trước có mù số không nữa, ghi mấy thằng này cấp 9, giờ sửa
thành 11, tuy mấy thằng này sau này không xuất hiện nữa nhưng mình cũng để cấp
theo bản Eng luôn!)
Alken
không ngừng dồn ép chúng tôi.
Phản
ứng của ông ta hoàn toàn đúng như mong đợi.
「Không, chúng tôi thật sự
đánh bại 11 con」
「Đúng vậy, đúng vậy, ông
đừng có mà kiếm cớ!!! Chúng tôi, đặc biệt là Sieg, thật sự rất mạnh. Vì thế
chuyện này cũng thường thôi!」
Dia
liền lên tiếng phản đối.
「Không thể nào! Thằng
nhóc đó chỉ là một tên nhà quê đến làm việc ở quán bar! Trước đó nó còn bị đánh
tơi bời nữa! Chuyện này là không thể nào được!」
Alken
không ngừng lặp đi lặp lại「Không
thể nào được」
Có
lẽ ông ấy cho rằng chúng tôi nhặt được nó ở một nào đấy hoặc là đã chuẩn bị sẵn
từ trước. Tình huống bắt đầu trở nên tồi tệ ngoài mong đợi rồi đây.
「Chết tiệt thiệt! Các cậu
bao vây lấy chúng」
Alken
đã bắt đầu sử dụng bạo lực.
Và
đó cũng là điều mà tôi đang mong đợi.
Trong
những trận đấu như vậy thì chỉ có kẻ mạnh mới có thể giành chiến thắng.
Kẻ
mạnh là kẻ luôn lừa dối những người yếu hơn và hướng trận đấu theo hướng có lợi
cho mình. Luật lệ thì làm được cái quái gì chứ.
Đó
là kinh nghiệm đầy xương máu khi ngày đầu tiên tôi đến thế giới này. Một kẻ yếu
như tôi chỉ cầu xin giúp đỡ, nhưng ngược lại, chúng chỉ biết lợi dụng tôi để chạy
trốn.
Với
những hành vi ích kỷ như thế, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua.
「Nếu chúng tôi thua và
làm những chuyện như các người đang làm bây giờ, thì các người nghĩ là các người
cũng có thể dễ dàng đánh bại được chúng tôi? Vì thế mà các người mới làm cuộc tranh
đấu này. Và cho dù các người có thua thì các người cũng sẽ lật lòng. Các người
đang cố gắng cướp lấy thành quả, tiền bạc của những người yếu hơn mình đúng
không?」
Tôi
chỉ trích Alken một cách đầy lạnh lùng.
「Thế thì sao?! Ở thế giới
này, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền sống sót!!!」
Tôi
đáp lại với tiếng hét to của Alken.
「Thi đấu cái đệt gì chứ,
tuyên thệ cái đệt gì chứ. Sẽ không có vấn đề gì khi các người sang quốc gia
khác nhỉ? Sau khi giải quyết chúng tôi, các người hoàn toàn có thể thong dong
đi đến quốc gia khác và sau đó sẽ lại nhanh chóng kiếm được tiền」
Luật
lệ cái beep gì chứ.
Tôi
khinh.
「Haa, xem ra mày cũng
khôn đấy. Biết là không thể kiếm tiền được ở mê cung thì cũng có thể kiếm được
nơi khác. Nhưng xin lỗi, tao phải cho mày chết ở đây thôi」
Alken
rút thanh kiếm mình ra và các đồng đội phía sau ông cũng thế.
Tôi
cũng từ bỏ cuộc nói chuyện với ông ta và quay sang nói với Dia.
「Thấy rồi chứ, Dia? Như
tớ đã nói trước đây, cậu không xứng đáng làm thế」
「Aaaa……, cậu nói đúng,
Sieg……」
Dia
nhìn Alken với vẻ đầy xem thường khi ông ta phản bội lời thề của mình và sử dụng
vũ lực.
Cậu
ấy đã tin nó là một trận đấu công bằng. Cậu muốn giành chiến thắng và được họ
công nhận. Nhưng cậu đã sai, đó chỉ là những tưởng tượng của cậu ấy.
「Cứ để cho tớ, Dia. Cậu cứ
việc đứng đó」
「……Tớ cũng muốn giúp」
「Không, chỉ mình tớ là
được rồi」
Tôi
rút thanh kiếm của mình ra.
Lượng
MP của tôi còn lại khoảng 30%. Tôi luôn để dành lại lượng MP như vậy phòng cho
các trường hợp khẩn cấp như thế này. Và như thế là quá đủ để tôi hạ gục họ.
Tôi
thì thầm niệm chú.
「ーMa thuật 《Không Gian Chiến Đấu Thức》」
「Bọn nhóc chết tiệt!!!」
Alken
cố gắng đâm lấy tôi.
Ngoài
ra, các đồng đội của ông ta, một người thú với thanh kiếm trên tay mình và một
người thú với thanh trường thương trên tay cũng tấn công theo sau đợt tấn công
của ông ta. Và một nữ pháp sư đang bắt đầu niệm chú. Dựa trên tầm quan sát của
mình, tôi bắt đầu kiểm soát các đường tấn công của họ.
Mũi
kiếm của Alken sượt qua trước mặt tôi.
Quá
chậm.
Chuyển
động của Alken quá chậm so với tôi. Dù cho cấp độ của ông ta có cao hơn tôi. Tuy
nhiên nhanh nhẹn và tốc độ ông ấy lại thấp hơn tôi. Hơn thế nữa, với《Không Gian Chiến Đấu Thức》, tôi hoàn toàn nắm được đòn tấn công của ông ta và
dễ dàng né tránh nó.
Với
sự chênh lệch về năng lực, tôi chém vào ông ta.
Trước
tiên, tôi chém nhẹ lên tay cầm kiếm của Alken, tiếp theo là vào hai chân của
ông ta. Chắc rằng ông ta đã ngã xuống, tôi liền né đòn tấn công của người cầm
thương. Rồi chém vào tay hắn ta với thanh kiếm của mình. Sau đó lại tiếp tục chém
vào chân hắn ta khiến hắn không thể di chuyển được nữa rồi tiến tới vị trí của
nữ pháp sư đang niệm chú. Liền ngay lúc ấy, người cầm kiếm lao về phía tôi, tôi
liền chém vào tay hắn ta rồi tới hai chân cho hắn gục xuống. Và nhẹ nhàng đặt
thanh kiếm lên cổ nữ pháp sư đang niệm chú.
Và
tất cả chỉ diễn ra trong vài giây.
Tôi
nói với họ bằng một giọng thấp nhất có thể.
「Thứ tôi muốn trong trận
đấu này không phải là tiền. Là vì các người đã xúc phạm Dia. Giờ thì cút đi và
đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi」
「Không thể nào……」
Alken
và những người đồng đội của mình hoàn toàn không thể nào tin được vào những gì
đang diễn ra trước mắt mình.
Cuộc
chiến chỉ kết thúc trong vài giây. Tôi tin là họ hoàn toàn chưa trải qua chuyện
này và ngạc nhiên là cũng là lẽ thường.
「Trả lời nhanh lên. Hay
là các người muốn chịu đau đớn hơn nữa」
Khi
tôi nói thế thanh kiếm của tôi cũng tiến gần hơn cổ của nữ pháp sư.
「Tôi chịu thua! Tôi đầu
hàng. Tôi sẽ cút khỏi tầm mắt các cậu ngay」
Nữ
pháp sư đang bị tôi chĩa kiếm vào lên tiếng đầu hàng đầu tiên.
Liền
ngay sau đó, người thú cầm kiếm và người thú cầm trường thương cũng bỏ cuộc.
「Chết tiệt thiệt! Chúng
ta không thể ở đất nước này được nữa rồi」
Sự
khác biệt về sức mạnh của chúng tôi là quá rõ ràng, vì thế tôi cũng không buồn quan
tâm họ nữa.
Trên
tất cả, mục đích của chúng tôi cũng không phải là tiền.
「Tốt lắm. Hy vọng là
chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa」
Tôi
nói thế và chỉ thanh kiếm của mình ra hiệu cho họ biến đi theo hướng đó.
「Nếu chúng tao rời khỏi
quốc gia này, mày sẽ không làm gì chúng tao nữa đúng không?」
「Đúng vậy. Nhưng tôi sẽ
báo chuyện này lên Công Hội, vì thế tốt nhất là các người nên rời khỏi Liên
Minh Các Quốc Gia và cút thật xa khỏi tầm mắt của tôi」
「Chết tiệt thiệt」
Alken
liền ngay lập tức rời đi.
Người
thú cầm kiếm dìu lấy Alken, bốn người họ rời khỏi đây. Và tôi có thể nghe thấy
cuộc tranh cãi của họ.
Tôi
không quan tâm, chỉ đứng đấy nhìn họ rời đi.
Ngay
khi họ biến mất khỏi tầm mắt của mình, tôi liền thở ra một hơi.
「Haaaa……」
「Tớ xin lỗi. Đã kéo cậu
vào rắc rối của mình」
Cho
đến khi bọn họ biến mất. Dia cúi đầu mình xuống xin lỗi tôi.
「Không, là do bọn họ. Nếu
họ dám xuất hiện trước mặt tớ lần nữa, tớ sẽ cho bọn họ biến mất」
「Tớ không có ý đó…… Tớ
chỉ muốn được thừa nhận……」
Nhìn
thấy vẻ mặt đầy đau khổ của Alken và đồng
đội ông ta phần nào làm tôi cảm thấy có chút dịu đi, nhưng Dia có vẻ dường như
cũng không được khá cho lắm. Có lẽ Dia là dạng người quá mức ngây thơ tin vào một
cuộc chiến công bằng.
Tuy
nhiên, việc như thế chỉ xuất hiện trong mơ.
「Cậu đừng nghĩ nhiều
quá, đó là do bản chất của họ」
Còn
tôi thì sao, tôi có muốn được thế giới này công nhận không? ーーQuả thật là một câu trả lời đầy khó khăn.
(TL: đoạn này không rõ nghĩa là main muốn thừa nhận thế giới này hay được thế
giới này thừa nhận mình nữa, vì main luôn phấn đấu trở về thế giới trước đây của
mình)
「Vậy thì……Hôm nay chúng
ta nên làm gì đây?」
「Lượng MP của tớ cũng
không còn là bao nhiêu, tớ nghĩ chúng ta nên trởー」
「ーKhông, giờ các ngươi
quay về sẽ gặp rắc rối đấy」
Một
tiếng nói vang lên cắt ngang lời của tôi.
Đó
không phải là giọng của Alken hay đồng đội của ông ta. Âm thanh đó trầm thấp
hơn, khô khan hơn và nghe mà cả sởn cả gai ốc.
「ー!?」
Bất
ngờ trước giọng nói đó, tôi liền nhảy lùi về phía sau.
Do
quá tập trung về Alken và đồng đội của ông ta cùng với việc sử dụng ma thuật 《Không Gian Chiến Đấu Thức》, mà tôi đã hoàn toàn mất cảnh giác không phát hiện
ra có người gần mình.
Dia
cũng giật mình nhảy lùi về phía sau theo tôi.
「Bất ngờ à? Các ngươi sẽ
gặp rắc rối nếu như quay trở về đấy. Lâu lắm rồi ta mới gặp mấy đứa trẻ như các
ngươi ở đây. Ta đã làm một việc thật hổ thẹn mà」
Giọng
nói đó đến từ phía trên trần của mê cung.
Nó
có hình dạng tương tự như những con Bóng Treo mà chúng tôi đã săn trước đây. Nhưng
con này lại khác. Bởi vì Bóng Treo không có hình dạng giống như con người và
càng không thể nói được.
Tuy
nhiên, cái bóng này hoàn toàn có hình dạng giống như con người và có thể tự tư
duy nói chuyện nữa.
Cơ
thể nó giống như một loại chất lỏng đen sệt. Và không hề có những sọc thẳng
trên mặt mình. Một con quái biết nói chuyện chính cống xuất hiện. Con quái vật
này bám trên trần nhà và hướng mặt về phía chúng tôi.
Tôi
ngay lập tức sử dụng【Quan
Sát】để xác nhận trạng thái
của nó.
【Thủ Hộ Quái Tầng 20】kẻ đánh cắp bóng tối.
Nó
không phải là con người.
Và
nó không hề có cấp độ gì cả, nhưng lại được viết là Thủ Hộ Quái tầng 20 của mê
cung.
Con
quái vật với khuôn mặt đen nở nụ cười và tự giới thiệu với chúng tôi.