Sau khi nghe lời giới thiệu của các hầu gái, Chitose dẫn Kazuya đi xem xung quanh ngôi nhà.
「–Đây sẽ là phòng của chủ nhân」
「Hmmm……Tôi đoán là nghỉ
ngơi ở đây sẽ rất tuyệt」
……Cái
giường trông thật là thoải mái.
Sau
khi xem xét chung quanh ngôi nhà, Kazuya thả mình xuống giường thư giãn.
「….Giờ thì, để xem. Mình tăng được bao nhiêu cấp độ
sau cuộc ném bom nhỉ?」
Kazuya
chợt nhớ tới là đã một thời gian rồi không kiểm tra tình trạng vì thế liền bật
thanh trạng thái của mình lên.
==========================================================================
[Triệu
Hồi Vũ Khí]
Cấp
độ của bạn đã tăng lên 55, một vài hạn chế nhất định đã bị gỡ bỏ.
Có
thể sử dụng được vũ khí phát triển trước năm 2013.
[Số
Lượng Triệu Hồi]
Bộ
binh:
・20,000 người (1 sư đoàn)
Pháo
binh:
・1,500
Phương
tiện:
・2,500
Máy
bay:
・1,200
Tàu
chiến:
・500
※Khi những thứ này được triệu hồi thì số người cần thiết để có thể
vận hành nó cũng được triệu hồi.
※Nhân viên hậu cần (công binh, sữa chữa, thông tin, vận tải, quân y)
không bao gồm trong binh lính triệu hồi, và được triệu hồi riêng. Số lượng nhân viên hậu cần có thể
được triệu hồi là số lượng nhân viên cần thiết để duy trì một sư đoàn.
※Không có hạn chế về việc triệu hồi vũ khí nhỏ, và vũ khí hạng nặng có thể cần 2 – 3 người vận hành.
========================================================================
「Thứ này thật là gian lận
mà….」
Lý
do cho sự gia tăng nhanh chóng cấp độ của cậu là do hàng chục ngàn con quái vật
đã bị giết trong cuộc oanh kích. Và Kazuya rất vui khi thấy các hạn chế trước
đó của mình đã được nới lỏng thêm nữa.
Với
sự gia tăng quy mô quân đội và các loại vũ khí mới. Kazuya lúc này đang rất muốn
trở về căn cứ để đổi hết đống trang bị cũ đi.
Vì
thế cậu đã dẫn theo Chitose lặng lẽ rời khỏi thủ đô.
Ở
một khoảng trống gần đó, cậu triệu hồi lên chiếc trực thăng UH-60 Blackhawk sau
đó trở về tiền đồn.
Một
vài giờ sau Kazuya đã đến được tiền đồn, bắt đầu triệu hồi và tái thiết lập lại
căn cứ.
「Trước tiên, mình sẽ triệu
hồi các thiết tự động hóa thay cho các thiết bị cũ kĩ không cần nữa–」
Một
ngày sau, việc tái thiết lập lại tiền đồn và căn cứ hoàn tất.
Bởi
vì sự gia tăng kích thước của quân đội, Kazuya đã thăng cho Chitose từ trung tá
lên đại tá.
――――――――――――
Mặc
dù cậu đã kiệt sức, Kazuya vẫn cố hoàn thành xong công việc của mình và khởi
hành đến thủ đô.
「Fuu. Cuối cùng cũng có
thể trở về nhà và ngủ một giấc rồi. Chitose, chúng ta đi thôi」
「Vâng」
Sau
khi trở về dinh thự, Kazuya nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường của mình trong
khi Chitose đang giúp cậu xua tan vẻ mệt nhọc. Tuy nhiên, khi cậu tỉnh dậy, cậu
nhận được một bản báo cáo khá lạ của nhóm binh sĩ.
「…..Ở phía sau của ngôi nhà có cửa ngầm?」
「Vâng, trong khi chúng
tôi dọn dẹp nhà. Một người hầu gái đã phát hiện ra nó」
「Các người đã kiểm tra
nó chưa?」
「Vẫn chưa, chúng tôi đợi
chỉ huy về rồi mới báo cáo chuyện này cho ngài」
「Giờ….đi kiểm tra nó nào.
Tập hợp vài binh sĩ đang không làm gì trang bị vũ khí sẵn sàng rồi kiểm tra nó」
「Tuân lệnh」
Khi
Kazuya đang xem xét thì các binh sĩ đã đi vào trong phòng, rồi thình lình biến
mất.
Đúng
là…..có cửa ngầm nhỉ?….
「Chủ nhân」
「Hở? Gì vậy, Chitose?」
「……Dựa theo tình huống này, rất có thể bên dưới cánh cửa
ngầm này là một ngục giam dưới lòng đất」
Sau
khi nghe báo cáo của các binh sĩ, Chitose dường như có vẻ ủ rũ.
「Tại sao lại có một ngục
giam dưới lòng đất ở đây?」
「Khi mua ngôi nhà này,
tôi nghe nói là…..nơi này được sử dụng để mua bán nô lệ…」
「……Rất có khả năng đó」
Thương
nhân đã từng sống ở đây là một người mua bán nô lệ?
Nếu
là đúng như thế thì những suy đoán của Chitose đều chính xác.
Không
lâu sau đó, sự thật đúng như Chitose suy đoán.
「Mùi gì thối thế nhỉ?…..」
「Nó thật đáng sợ phải không?…」
Phía
sau cánh cửa là một ngục giam, nó tỏa ra một mùi thối rữa dường như bao trùm lấy
cả khu vực này.
Vì
thế Kazuya đã triệu hồi nên bộ đồ phòng hộ Anti-NBC. Rồi tiếp tục xem xét ngục
giam này. (TL: đồ phòng hộ Anti-NBC là đồ phòng hộ để chống lại ảnh hưởng của
vũ khí hạt nhân, sinh học và hóa học)
「Mọi người hãy cẩn thận」
「Tuân lệnh」
Kazuya
tiến lên một cách cẩn thận trong khi chiếu sáng căn phòng bằng ánh đèn flash
phát ra từ khẩu M4A1 trên tay mình rồi bước từng bước xuống cái hành lang đá tối
tăm đó.
Khi
cậu tiếp tục đi xuống thì cậu bắt gặp Chitose.
「Chủ nhân…..thứ này…」
Chitose
lúc này đang cúi xuống xem xét một cái xác chết đã xuất hiện giòi bọ.
Vậy
ra đây là nguồn gốc của mùi thối đấy….
「……Đem cái xác rời khỏi đây rồi tiến hành chôn cất」
「Tuân lệnh」
Trong
khi một người thuộc cấp mang cái xác ra ngoài thì Kazuya tiếp tục đi tới.
「Đây là nơi của cái chết
sao?…..」
Họ
đi đến một hầm ngục lớn hơn, có rất nhiều xác chết nằm vương vãi ở đây.
Kazuya
dùng khẩu M4A1 phá lớp khóa trên cảnh cửa rồi cậu mở cửa ra kiểm tra bên trong.
「…..Thật là tàn nhẫn」
「……Đúng vậy」
Có
rất nhiều xác chết ở đó, hầu hết là các bộ phận cơ thể của các loài động vật và
quái vật, nhìn vào những xác chết đó có thể thấy được là họ đã bị tra tấn cho đến
khi chết.
「Tại sao họ có thể làm
chuyện thế này chứ?…..」
「….Ở thế giới này, nô lệ bị xem như là một vật sở hữu,
điều này đặc biệt đúng đối với các loài quái vật và người thú. Nói cách khác, họ
xử lý tài sản sở hữu của mình thế nào là chuyện của họ」
Chitose
đáp lại Kazuya với vẻ vô cùng khó chịu.
Chết
tiệt thiệt, thứ này là gì?
Kazuya
bắt đầu cảm thấy buồn nôn khi nhìn khung cảnh trước mặt mình.
「Thậm chí là cả trẻ em…」
Kazuya
liếc nhìn hai thân hình đầy vết thương và vết bầm tím giống y như nhau của hai
cô bé. Có lẽ chúng là chị em.
「……Uu」
Nn!?
「……Uu」
Không
lẽ……hai cô bé này còn sống!?!?
Kazuya
lúc đầu không tin, tuy nhiên cậu bất ngờ thấy khóe mắt của hai cô bé ấy có chút
giật giật.
「Chủ nhân?」
Chitose
nhìn vẻ hoài nghi của Kazuya cũng cúi xuống rồi dùng ánh đèn flash soi sáng xem
xét mắt cô gái.
「…..Họ còn sống」
「Thật à!?」
「Họ còn sống!? Cả hai
người họ!!!?」
「Khó có thể tin được mà!!」
Chitose
chợt thốt lên, thì một người lính khác cũng lên tiếng giống cô.
「Đợi đã, ở đây có rất
nhiều người còn sống!?」
「Thật chứ!? Nhanh lên!!!
Đem cáng tới đây mau!!!!」
Một
người lính nhanh chóng rời khỏi đây đi lấy cáng cứu thương tới.
「Gọi cả quân y tới luôn!!
Nhanh tìm những người còn sống sót!!」
「「「「Vâng!!」」」」
Theo
mệnh lệnh của Kazuya, các binh sĩ bắt đầu kiểm tra xem có ai còn sống không.
――――――――――――
Bởi
vì sự kiện bất ngờ này, có thể nói bây giờ Kazuya đã hoàn toàn kiệt sức.
「Mệt quá…..」
「Làm tốt lắm, chủ nhân」
Con
số thống kê cuối cùng các nô lệ được giải cứu khỏi ngục tối là khoảng 7 người,
trong đó có 5 quái vật và 2 người thú. Nhóm quái vật thì thuộc các chủng tộc
ma ca rồng, Dark Elve và Lamia. Còn hai người thú có tai trên đầu mình là gì nhỉ?
Chó, chồn hay là sói?
Nhờ
năng lực chữa thương của Kazuya mà họ đã thoát khỏi cái chết trong đường tơ kẽ
tóc.
「Tình trạng của họ giờ
đã ổn định…bây giờ là phụ thuộc vào họ cả」
「Ừm. Đáng buồn là năng lực
của tôi không chữa được sự suy yếu của họ. À, đúng rồi, đưa họ đến các cơ sở y
tế ở tiền đồn và căn cứ càng sớm càng tốt」
「Vâng, tôi sẽ sắp xếp
ngay」
「Tôi nghĩ là mình sử dụng
năng lực quá nhiều rồi, tôi đi ngủ đây」
Sau
khi bàn bạc với Chitose, Kazuya quay trở về phòng mình với những bước chân loạng
choạng.