Mặc dù điều hòa hoạt động rất tốt, nhưng Kazuya vẫn không ngừng đổ mồ hôi hột khi bị kẹp giữa Chitose và Karen.
「Công tước Lautrec, tại
sao cơ thể cô lại gần chủ nhân như vậy?」
「Ồ, cô không thích tôi ở
chung phòng với Kazuya à?」
「Đúng vậy, đó là khoảng thời
gian riêng tư của chúng tôi」
Karen
đã ở Parabellum 3 ngày rồi và tranh cãi với Chitose không biết bao nhiêu lần về
Kazuya, trong khi chờ đợi câu trả lời của cậu. Còn Maria đã trở về thủ đô với
binh sĩ của mình.
――Con
Con
「Xin thứ lỗi. Báo cáo, việc
cải tiến YF-23’s Black Widow II và Gray Ghost đã hoàn thành. Việc triển khai
F-23 cũng đã hoàn thành. Và chúng tôi nhận được thông tin liên lạc từ thủ đô,
thưa ngài」
Kazuya
đã hoàn toàn được cứu bởi bản báo cáo của nhân viên liên lạc trong khi hai người
bên cạnh cậu không ngừng liếc nhìn nhau.
『–Bệ hạ muốn biết là Karen có trở về thủ đô không?』
「Tôi sẽ đi cùng Kazuya đến
thủ đô」
『Hiểu rồi, gặp lại người
ở thủ đô』
Sau
khi kết thúc cuộc trò chuyện của mình, Karen không khỏi tán thưởng.
「Có một thứ giống như thiết
bị liên lạc này thật hữu ích, nhờ nó mà có thể nói chuyện với người cách xa
hàng trăm km」
「Đúng vậy」
Kazuya
nhận được thông tin là một tiểu đoàn thiết giáp vừa đi đến thủ đô.
――――――――――――
6
ngày sau, họ đã đến thủ đô. Thủ đô lúc này trông sống động hơn bao giờ hết.
Bởi
vì các nhà thám hiểm và các thương nhân của thành phố pháo đài đi tới nhiều nơi
khác trên vương quốc đồng thời cũng lan truyền luôn việc Kazuya đánh bại đế chế
ma thuật. Do đó họ đã được đối đãi như khách VIP. Một đám đông rất lớn đã tụ tập
tại lối vào thủ đô.
Khi
Kazuya xuất hiện, có rất nhiều tiếng reo hò bên trong thủ đô vang lên.
Và
tiếng reo hò càng lớn hơn khi đội hình bay F-22 và B-52 đang bay biểu diễn với
một độ cao thấp trên thành phố.
「Mọi người dừng lại, ở
đây chờ lệnh của tôi」
「「「「「Tuân lệnh」」」」」
Sau
đó cậu chọn một đơn vị đi theo mình.
Một
người lính của vương quốc Canary tiến lên chào cậu rồi sau đó chạy lên phía trước
như dẫn đường. Sau đó họ đi qua cửa lâu đài. Lúc này, Kazuya đang ở trong chiếc
xe dẫn đầu. Chitose và Karen cũng ngồi ở đó trong chiếc xe limo tổng thống được
bảo vệ bởi 2 chiếc Strykers và 4 chiếc Humvees.
Bên
trong thành phố đầy những người dân của vương quốc thuộc nhiều chủng tộc khác
nhau. Và khi họ nhìn thấy đoàn xe không khỏi ngạc nhiên khi thấy chúng có thể tự
di chuyển mà không cần ngựa hay con quái vật nào kéo cả.
Khi
mà những người dân bên ngoài không ngừng tò mò thì bên trong xe Karen và
Chitose đang âm thầm chiến đấu với nhau.
「(Tại sao tôi lại ở
chung xe với cô!?)」
「(Ồ? Cô bận tâm à. Ai bảo
đích đến chúng ta giống nhau)」
「(Cho dù là thế, thì cô
dính lấy chủ nhân làm gì?)」
「(Có vẫn đề gì à? Chẳng
phải cô cũng thế sao)」
「(Tôi khác. Bởi vì tôi
là tài sản của chủ nhân)」
「(Đó là lí do trẻ con của
cô à?)」
「(Lí do trẻ con!? Đồ chết
tiệt! Có rất nhiều lí do khác, chủ nhân chỉ có cảm giác với bộ ngực của tôi, không
thể nào mà ngài lại thích một con ngực lép như cô được!)」
「(…..Cô dám!? Đó chẳng
khác gì cục mỡ. Đồ chó!!)」
「(Ha! Đồ lăng loàng!)」
Kazuya
mơ hồ nhận thấy cuộc tranh cãi của hai người họ mà thầm thở dài.
Tôi
thật sự rất vui khi có hai người phụ nữ xinh đẹp dính lấy mình, đặc biệt là ngực
của họ cạ cạ vào tôi. Nhưng….khí tức của họ thật đáng sợ….
Và
trước khi cậu kịp nhận ra thì chiếc xe đã dừng lại ở lối vào lâu đài.
Khi
Kazuya rời khỏi xe, cậu đã được chào đón theo nghi thức của vương quốc với dàn
nhạc vô cùng sống động.
Sau
khi nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt. Cậu được dẫn đến phòng của nữ hoàng
Isabella cùng với 12 người khác. Một đội binh lính cũng theo sau cậu với khẩu
IWI Tavor Tar-21 trong tay mình. Thiếu tướng Ibuki cũng có ở đó, với một chiếc
vali bạc được còng liền vào tay mình như Karen và Chitose.
Ở
bên ngoài căn phòng có hai binh sĩ đang đứng trang nghiêm, khi đoàn người
Kazuya đi tới họ liền mở cửa ra.
Khi
Kazuya bước vào phòng, cậu nhận ra có rất nhiều người đang đợi mình.
Rất
nhiều quý tộc đứng ở hai bên căn phòng. Lúc này nữ hoàng Isabella đang ngồi
trên ngai vàng ở phía trước, bên cạnh cô là Iris đang tỏ vẻ vui mừng khi nhìn
thấy Kazuya.
……Đôi
mắt của Iris thật đáng sợ.
Kazuya
chầm chậm bước tới, cậu bất chợt có một cảm giác sợ hãi khi bị Iris nhìn mình.
Khi
cậu đi đến chỗ ngai vàng, cậu ngừng lại. Karen khụy một gối và cúi đầu của mình
xuống. Nữ hoàng Isabella liền đứng dậy
nói.
「Đây là lần thứ 2 cậu lại
giúp đỡ ta, tổng thống Nagato. Ta muốn cám ơn cậu….」
「–Xin ngài đừng bận tâm」
Căn
phòng này chỉ dùng để chào đón vì thế chỉ nói vài câu xã giao rồi thôi. Cuộc họp
thật sự sẽ diễn ra ở một căn phòng khác.
Vì
thế, sau khi hoàn thành việc chào đón. Kazuya và Chitose dẫn theo đội cận vệ về
phòng riêng của mình.
「Wow, mệt quá」
Kazuya
lúc này đang nằm thư giãn trong căn phòng sang trọng dành cho mình.
…..Thật
là tốt nếu quốc gia của mình được công nhận, nhưng có nhiều thứ thật phiền hà
mà. Mình phải hành động như một nhà lãnh đạo gánh vác quốc gia trên vai và mọi
lời mình nói đều phải suy xét cẩn trong. Đối với một học sinh trung học như mình thì việc này thật quá mức
mà.
「Chủ nhân, chúng ta còn
một cuộc họp với nữ hoàng sau đó. Ngài ổn chứ?」
「Hmm? À, tôi ổn」
Chitose
lo lắng cho tình trạng cơ thể của Kazuya khi thấy cậu nằm nghỉ ngơi trên ghế
sofa.
「Xin hãy đợi chút, công
chúa!! Xin người hãy trở về phòng mình ạ!! A!? Người không được vào đây mà
không được phép–」
Khi
nghe thấy giọng nói đó thì cũng là lúc cánh cửa được mở sầm ra. Một bóng người
nhanh như chớp lao về Kazuya.
「Onii-san!!」
「Ể!?」
Đó
là Iris, cô bước vào phòng với một khuôn mặt vô cùng rạng rỡ và ôm chặt lấy
Kazuya. Beretta và Phyllis cũng bước vào phòng nhưng lại với khuôn mặt vô cùng
nhợt nhạt.
「「Quá trễ rồi…..」」
Họ
không khỏi thì thầm lên thế.
――――――――――――
「「Thần rất xin lỗi…..」」
Phyllis
và Beretta lên tiếng xin lỗi vì đã không thể ngăn Iris bước vào trong phòng.
「Tổng thống Nagato
Kazuya, xin ngài hãy tha thứ cho hành vi của công chúa」
「À không, đừng lo lắng về
nó. Và các cô cũng không cần thiết phải sử dụng kính ngữ」
「……」
Chitose
đứng bên cạnh Kazuya lườm lấy Iris, người đang vùi mặt mình vào lồng ngực của
Kazuya, không ngừng mà hít hà mùi cơ thể của cậu.
Thay
vì ngừng lại, cô càng chà sát mạnh hơn vào lồng ngực của cậu. Kazuya vuốt nhẹ đầu
cô khiến cô cảm thấy run lên vì vui sướng.
Beretta
cũng nhận ra tình trạng của Iris. Hơn thế, cô nhận thấy có một luồng không khí
kì lạ phát ra từ Chitose.
「Uhh!! Tôi muốn cám ơn cậu
Kazuya…. 」
「Ồ, là chuyện em gái cô
à?」
「Vâng, cám ơn ngài rất
nhiều. Tôi có thể gặp lại được nó là nhờ Kazuya, tôi nhất định sẽ báo đáp ngài」
「À, đừng lo lắng về nó」
「Không thể được, thưa
ngài」
「Chủ nhân, sắp đến giờ rồi」
Giờ
mà Chitose nói đến ở đây là cuộc họp với nữ hoàng Isabella.
「À, ừm …..Chúng ta sẽ tiếp
tục sau nhé」
「Vâng」
Khi
Kazuya hướng ánh mắt của mình xuống, cậu cố nói chuyện với Iris
「Iris? Iris!!」
「……」
「Sao thế?…..Iris!!」
「Hoe~? Gì vậy Onii-san~?」
Gọi
mãi không thấy phản ứng, cậu rung nhẹ vai cô, cô liền đáp lại.
Nhưng
khi Iris ngước lên nhìn Kazuya sau khi rời khỏi lồng ngực cậu. khuôn mặt cô đỏ
rực như thể cô say vậy.
「À, không. Anh có cuộc họp
với nữ hoàng. Em có gì muốn hỏi anh không?」
「……Em đến gặp Onii-san là có việc!! 」
「……Hở? Là chuyện gì vậy, Iris?」
「Bởi vì Onii-san đã lừa
em. Không sao, em sẽ tha thứ cho anh, nhưng anh phải nghe em chuyện này」
Kazuya
hoàn toàn không hiểu những gì Iris đã nói, vì thế cậu đã không trả lời, sau đó Iris
tiếp tục nói.
「Onii-san là một hoàng tử
trên con ngựa trắng!!」
「Không….ơ, Iris?」
Mặt
của Iris không ngừng đỏ lên và cô tiếp tục nói.
「Em muốn hòa làm một với
Onii-san, chúng ta hãy kết hôn đi!!」
「「「「Haa!?」」」」
Mọi
người trong phòng này, ngoại trừ Iris đều không khỏi thốt lên kinh ngạc.