Vào bữa sáng ngày hôm sau, sau khi bữa tiệc kết thúc.
Trong
một căn phòng của lâu đài ở thành phố pháo đài, bầu không khí ở đó thật u ám.
「……」
Và
người làm ra bầu không khí đó không ai khác hơn Karen, người mà lúc này đang
khoanh hai tay và nhíu mày của mình lại.
「……?」
Cô
đang giận dữ à, Karen? Hay là cô cảm thấy mệt mỏi?
Kazuya
đăm chiêu suy nghĩ, nhưng cậu chẳng biết là tại sao Karen lại tức giận như thế.
「……」
Đối
với chồng……thường……giết. (TL: không hiểu đoạn này ám chỉ cái gì cả)
Chitose
dường như đã nghe về cuộc nói chuyện tối qua, đang lườm lấy Karen. Tay cô đặt trên
bao súng ngắn như thể cô sẽ rút khẩu Beretta M92 của mình ra và giết Karen bất
cứ lúc nào.
「……」
Bầu
không khí này là sao đây!?
Maria
có vẻ dường như cũng bị bối rối trước những gì đang diễn ra.
「「「「……」」」」
A….mình
muốn rời khỏi đây….
Kazuya
đã rất muốn nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.
Ban
đầu là họ dự định sẽ nhóm họp lại rồi thảo luận xem làm thế nào để chống lại
quân đội của đế chế, nhưng xem ra họ đã quên khuấy nó đi mất rồi.
「…Thế….thì…」
一Khi mà Maria định lên
tiếng phá vỡ bầu không khí này.
–DOGANNN!!
Một
tiếng nổ lớn vang lên kèm theo đó là một đợt sóng xung kích gây chấn động toàn
thành phố pháo đài.
Cửa
số ở căn phòng mà họ đang nhóm họp hoàn toàn bị phá hủy và bụi bay khắp nơi.
「Chết tiệt thiệt!! Cái
quái gì thế!?」
「Chuyện gì đã xảy ra vậy!?」
Kazuya
hoàn toàn bị rúng động bởi sự kiện bất ngờ này.
Mọi
người liền vội vã chạy lên sân thường tòa lâu đài, nơi có thể nhìn bao quát được
hết toàn cảnh thành phố, xem chuyện gì đã xảy ra.
Và
thứ mà họ trông thấy hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của Kazuya.
「….Chuyện này không thể nào là thật được…có rất nhiều
lớp kết giới ma thuật trên tường thành và cổng…nhưng bây giờ….」
Một
lỗ hổng to tướng xuất hiện ở lớp tường thành ngoài cùng.
…Thật
kinh ngạc….có vẻ dường như đã có một vụ nổ lớn nổ ra ở đó….
Nhìn
thấy thế không khỏi khiến Kazuya choáng váng, mọi người đều không khỏi thốt nên
lời, chỉ còn lại tiếng lầm bầm phát ra từ Karen. Cậu liền ngay lập tức liên hệ
với tiểu đội 4, nhóm có nhiệm vụ bảo vệ ngay cổng.
「Tiểu đội 4, nghe rõ, trả
lời!! Sĩ quan Funasaka, có nghe rõ không?!」
『Cough~ Sĩ quan Funasaka,
báo cáo. Tôi vẫn an toàn, thưa ngài…』
「Tình hình bên các người
thế nào!?」
『Chúng tôi có rất nhiều
thương vong, nhưng vẫn có thể chiến đấu tiếp được, thưa ngài』
「Chủ nhân! Đằng đó!!」
Ngay
khi Kazuya vừa kết thúc liên lạc với chỉ huy tiểu đội 4, thì Chitose đã chỉ vào
cánh cổng khác ở phía Nam.
「Gì vậy–?」
Ngay
khi Kazuya nói thế thì cậu thấy một cô gái trong chiếc áo choàng trắng bước ra
từ doanh trại quân địch.
「⚌ ⚍ ⚎ ⚏⚌ ⚍ ⚎ ⚏――」
Cô
gái tiến tới rồi nâng cao thanh quyền trượng còn lớn hơn cả mình rồi thực hiện
ma thuật.
「――⚌
⚍ ⚎ ⚏!!」
Ngay
khi vừa đọc thần chú xong, cô cắm thanh quyền trượng của mình xuống đất.
Rất
nhiều vòng tròn ma thuật lớn xuất hiện quanh cô, và đủ mọi loại quái vật như Goblin,
Lizardman vân vân… bước ra từ trong nó.
Khi
cô gái chỉ tay của mình về phía thành phố, lũ quái vật gầm to lên rồi đồng loạt
chạy ùa về đó.
『『『UOOOOOO!!!!』』』
Sau
khi xác nhận lũ quái vật đã hướng tới phía thành phố, cô liền lui về phía bên
trong doanh trại.
Sau
đó, đội quân của đế chế cũng bắt đầu tấn công thành phố.
Lúc
này Kazuya đang cân nhắc xem mình nên tấn công vào lực lượng quân đội của đế chế,
hay tiến thẳng tới doanh trại của quân địch.
Chuyện
này tệ thật….
「Tiểu đội 4!! Rút lui
vào lớp tường thành thứ hai ngay lập tức!!」
『Chỉ huy…..không thể rút
lui được….cứ bỏ mặc chúng tôi đi…làm ơn….』
「Anh đang nói cái gì vậy!?
Không được phép từ bỏ!! Nếu các người không đến đây thì tự tôi sẽ đến đó!! Cứ đợi
ở đó và đừng để chết!!」
Kazuya
cắt liên lạc với chỉ huy tiểu đội 4 ngay.
Và
trước khi cậu định đi thì cậu đã bị chặn lại.
「Cậu định đi đâu?」
Người
ngăn Kazuya lại, chính là Karen.
「Tôi đã quyết định rồi. Tôi
phải đi giúp đỡ các thuộc cấp của mình」
「Cậu nghĩ là tôi sẽ cho
phép sao!? Nếu cậu rời khỏi đây thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu lớp tường thành thừ
hai bị phá vỡ!? Cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra không!? Cậu định đẩy những người
dân vô tội của chúng tôi vào biển khổ chỉ vì những hành vi ích kỷ của mình!? Tôi
hiểu được cảm xúc của cậu….nhưng làm ơn….hãy từ bỏ đi…. 」
Karen
nói thế rồi liền quay mặt đi tránh Kazuya, người đang làm một khuôn mặt chán nản
đứng đó.
「…..Tiểu đội 3, rút lui và giúp tiểu đội 1, tiểu đội 2
bảo vệ các cổng và Colt Zara」
『Tiểu đội 3. Nghe rõ』
Kazuya
đưa ra mệnh lệnh của mình với một nụ cười nhẹ nhưng có chút lạ lẫm.
「…..Cậu ….cậu định làm gì?」
「….」
「Trả lời tôi ngay!! Cậu
định âm mưu gì!?」
「Gọi nó là âm mưu thì
quá tử tế rồi. Tôi sẽ không từ bỏ quân đội của mình. Tôi và Chitose sẽ đi đến
đó」
「Vâng!!」
「Tsu!! Đợi đã! Tôi là chỉ
huy ở đây! Các người phải nghe lời tôi!?」
Karen
nhận ra thuyết phục Kazuya ở lại là chuyện không thể vì thế cô cô gắng dùng quyền
lực của mình để ngăn cậu lại.
「Tệ thật. Nhưng chúng
tôi nhận nhiệm vụ này với tư cách là những nhà thám hiểm, chúng tôi có quyền tự
làm theo ý mình miễn là hoàn thành được nhiệm vụ. Vì thế rất xin lỗi là không
thể nghe theo lời cô được…Tôi xin lỗi, Karen」
Lời
xin lỗi được Kazuya thốt ra lúc cuối dường như có vẻ ngượng ngịu.
「….Tsu!! Nếu đã thế, cậu muốn làm gì tùy cậu!」
Kazuya
làm một nụ cười khổ trước dáng vẻ của Karen, rồi nắm lấy tay của Chitose rời đi.
――――――――――――
Ngay
sau đó, căn phòng không còn ai ngoại trừ Karen và Maria.
「…Thật sự ổn chứ, Karen? Người định để cho họ đi thật
à?」
Mary
hỏi Karen, người lúc này đang ngồi trên ghế cúi đầu xuống thẫn thờ
「Mặc kệ đi….」
Karen
trả lời bằng một giọng yếu ớt với Mary.
Cho
dù tôi có muốn ngăn Kazuya, nhưng tôi có thể sao…..Đừng chết nhé Kazuya, cậu là
người đàn ông đã lấy đi nụ hôn đầu của tôi….vì thế hãy bình an mà trở về….
Trong
suốt thời gian qua, với hai tay khép nhau Karen đang cầu nguyện cho Kazuya được
bình an.
Trong
lúc Karen đang cầu bình an cho Kazuya.
「Chủ nhân, đúng như mong
đợi….nghe này」
Những
tiếng súng vang lên không ngừng như thể chứng mình cho sự tồn tại của tiểu đội
4. Lúc khi Kazuya tập hợp với tiểu đội 2, Chitose đã muốn cậu ở đó, tuy nhiên cậu
lại không nghe.
「Nhưng!! Chủ nhân là người
không có gì có thể thay thế được!! Chúng tôi sẽ phải làm sao, nếu ngài chết đây!?
Xin ngài xem xét lại!!」
「Chitose!!」
Kazuya
cắt ngang Chitose với một giọng điệu vô cùng mạnh mẽ.
「Chitose, là một chỉ huy.
Tôi không thể chỉ gửi binh lính của mình đến nơi nguy hiểm trong khi mình lại ở
nơi an toàn được…..cô phải hiểu cho tôi」
「Chủ nhân….」
Chitose
nghe những lời của Kazuya mà nhìn cậu với vẻ bứt rứt. Tuy nhiên, như thể đưa ra
quyết định, cô thả sợi dây của mình xuống bên dưới tường thành.
「Xin ngài hãy tha thứ
cho tôi, chủ nhân. Chúng tôi là những người lính trung thành nhất, những người
sẽ thực hiện các mong muốn của ngài với tất cả năng lực của mình. Nếu ngài muốn
đi tới địa ngục, chúng tôi cũng sẽ đi theo và bảo vệ ngài」
「Chitose…..」
「Chúng ta đi thôi! Cho
dù kẻ thù có là Chúa, chúng ta cũng sẽ đánh bại ông ta!!」
「「「「OUUUUUU!!!」」」」
Chitose
cố tình hét lên thật lớn những lời cuối cùng để khơi dậy ý chí chiến đấu quân đội
của mình, và các binh sĩ đã hét lớn đáp lại trong khi không ngừng nả súng vào
lên trên trời.
Kazuya
nở một nụ cười khi thấy tình trạng của Chitose và quân đội mình.
「Bây giờ, chúng ta sẽ thực
hiện nhiệm vụ giải cứu tiểu đội 4. Xuất phát!!」
「「「「Tuân lệnh!!」」」」
Kazuya
ra lệnh cho quân đội của mình xong liền leo xuống bức tường thành cao 15m.
Ngay
sau khi đáp xuống đất, họ liền nhanh chóng chạy tới nơi của tiểu đội 4.
Khung
cảnh mà họ nhìn thấy thật là khủng khiếp, khắp nơi đều là xác chết của quái vật,
các tòa nhà bị phá hủy bởi những vụ nổ lớn. Có vẻ như tiểu đội 4 đã kiên cường
chiến đấu để giữ vững vị trí của mình.
「Chúng đến từ cánh phải!」
「Chúng ở kia!!」
「Đợi đã—-Chỉ huy!! Tại
sao ngài ở đây!?」
Một
âm thanh bất ngờ phát ra từ trong thành viên của tiểu đội 4, người đang cầm khẩu
M4A1 chiến đấu với lũ quái vật.
Nhưng
Kazuya đã phớt lờ câu hỏi của người lính và hỏi anh ta.
「Tình hình như thế nào!?」
「À!? Ồ vâng…Hiện tại,
quân đội của đế chế không ngừng ồ ạt tấn công vào chúng tôi. Chúng tôi đã cầm cự
chúng từ nãy giờ, nhưng chúng tôi sắp hết đạn rồi!! Ngoài ra, hai trinh sát
trong tiểu đội đã mất tích, sĩ quan Funasaka đi tìm kiếm họ rồi cũng mất tích
luôn!!」
Người binh lính báo cáo với giọng điệu đầy lo
lắng.
「Tôi biết rồi! Tiểu đội
4! Đưa những người bị thương rời khỏi đây và rút lui mau!!」
「Tuân lệnh!!…..Vậy chỉ
huy sẽ làm gì?」
「Sau 10 phút, không……15 phút
nữa. Chúng tôi sẽ ở đây chờ chỉ huy các người quay lại!」
「Nhưng chỉ huy! Thế thì
quá nguy hiểm!!」
「Được rồi, rút lui trước
đi!!」
「….Tuân lệnh!! Chúc ngài may mắn!!」
Sau
khi nói thế, người lính dìu một người lính bị thương bằng vai mình rút lui.
12
phút sau, tiểu đội 4 đã rút lui hoàn toàn.
「Chủ nhân!! Chúng ta
không thể tiến về phía trước được nữa!!」
Chitose
hét lên trong khi thay băng đạn cho khẩu MK48 mod 0 của mình.
….Chết
tiệt!!
Kazuya
hiểu những gì mà Chitose muốn nói. Nếu họ cứ tiến về phía trước, Rất có thể họ
sẽ bị chặn đường lui nếu lũ quái vật vòng qua sau lưng mình.
Kazuya
vẫn đang giữ vững vị trí của mình đợi sĩ quan Funasaka.
「Lũ quái vật đã biến mất!!
Nhưng quân đội của đế chế đang đến!!」
Kazuya
nói to đến mức các binh linh đều có thể nghe thấy, lúc này quân đội và pháp sư
của đế quốc bắt đầu vượt qua những lồ hổng trên tường thành.
Chết
tiệt thiệt!!
Rõ
ràng là họ không thể chịu thêm được nữa, vì thế Kazuya đã ra lệnh cho Ibuki
thông qua radio.
「Ibuki!!」
『Ibuki, nghe rõ!! Chuyện
gì vậy, thưa ngài!?』
「’Vật lưu niệm’ sẵn
sàng chưa!?」
『Rồi, thưa ngài』
Kazuya
nghe thấy câu trả lời của trung tá Ibuki, liền ra lệnh cho binh sĩ của mình rút
lui.
「Tiểu đội 1 và tiểu đội
2, rút lui ngay lập tức!!」
Nghe
thấy mệnh lệnh, những người lính rút quả lựu đạn khói của mình ra rồi ném về
phía quân địch.
Ngay
khi chúng phát nổ, một bức tường khói được dựng nên giữa quân đội của Kazuya và
quân đội đế chế.
「Gì vậy!?」
「Tất cả quân đội ngừng lại!!」
Quân
đội của đế chế đang tiến về phía Kazuya liền dừng lại khi họ đến gần màn khói.
「Đó chỉ là khói thôi!! Sử
dụng ma thuật gió thổi bay chúng đi!!」
「Tuân lệnh!!」
Các
pháp sư của địch ngay lập tức sử dụng ma thuật của mình.
「….Hở? Chúng đâu hết rồi?」
Sau
khi lớp khói biến mất, thì không hề thấy bóng dáng người nào trong quân đội của
Kazuya. Họ đã rút lui vào sâu trong thành phố.
「….Là bẫy sao?….」
Cảm
nhận có chuyện khác lạ, chỉ huy của quân đội đế chế liền ra lệnh cho lũ quái vật
do thám khu vực. Sau khi đội trinh thám trở về an toàn, họ liền tiếp tục tiến
quân.
Và
họ liền nhanh chóng gặp phải cánh cổng tiếp theo….
「Chính là bây giờ!! Giết!!」
–SNAP!!
Một
số lượng lớn chất nổ C4 và M18 Claymores đồng thời nổ vang, gây thiệt hại nặng
nề cho quân đội của đế chế. Chỉ huy của tiểu đội 2, Ibuki là người đã chuẩn bị
nó.
Bởi
vì vụ nổ diễn ra từ bên trong nên các kết giới ma thuật không thể phát huy được
hiệu quả của mình.
Những
người lính của quân đội đế chế bị giết ngay lập tức bằng chất nổ C4 có thể nói
là may mắn hơn nhiều so với những người dính phải bom M18 Claymores. (TL: M18
Claymores chủ yếu dùng để phá hủy chân địch hơn là tiêu diệt họ)
700
quả bóng thép trong mỗi trái bom M18 Claymores bắn ra xé tan mọi thứ trên đường
chúng đi qua, kể cả quân đội của đế chế.
Kết
giới ma thuật thất bại, các pháp sư duy trì kết giới bị thương trầm trọng, vì
thế họ bắt đầu rút lui.
Tuy
nhiên, Kazuya không bao giờ cho phép điều đó.
「Đừng bỏ lỡ!! Bắn chúng!!」
Những
người lính đang chật vật rút lui thì gặp phải một trận mưa tên và đạn của kẻ
thù.