Âm thanh của những chiếc máy bay cất và hạ cánh vang vọng khắp tiền đồn.
Lúc
này đây, Kazuya đang ngồi trong căn phòng làm việc của mình.
Đã
5 ngày rồi kể từ ngày đánh bại đế chế ma thuật Elsass. Phân loại tù nhân và họp
để thành lập “Nhà Nước Quân Sự Parabellum”, đủ thứ chuyện khiến họ bận rộn.
「Chủ nhân. Tôi vừa mới
điều chỉnh lại lịch họp, ngài xem」
「Ồ, khi nào vậy?」
「Buổi trưa hai ngày
sau. Có vẻ như họ cũng bận rộn tái thiết lại」
「Thật chứ? À, cô có lấy
báo cáo mà tôi yêu cầu chưa?」
「Đây, thưa ngài」
Kazuya
bắt đầu xem xét tài liệu. Do sự thay đổi trong cơ cấu tổ chức của Parabellum (Từ
1 quân đội thành 1 quốc gia) đã khiến mọi thứ có thay đổi. Chitose trở thành
phó tổng thống và cấp bậc cũng được thăng từ đại tá lên trung tướng. (TL: cái
chức vụ trung tướng này mình không biết đúng ko nữa, tra từ Lieutenant General
trên mạng thì nó chỉ là tướng quan)
「À, nhắc họ
cần nâng cấp cả tàu chiến lên nữa」
「Vâng」
Hiện
tại lãnh thổ Parabellum (căn cứ đầu tiên được xây dựng trên một hòn đảo) đang
không ngừng thay đổi. Và một trong số đó là không ngừng cải tiến đội tàu chiến.
Việc
nâng cấp chủ yếu là thêm các thiết bị điện tử như RADAR và vũ khí chống máy bay
cũng như thay thế các động cơ. Vào cuối cuộc Thế Chiến 2 những thay đổi như thế
này rất thường diễn ra. Bất kể ngày hay đêm, luôn có thứ được nâng cấp. Tuy
nhiên là nó không chỉ giới hạn ở các tàu chiến.
「Sau chuyện này…..」
「Có cuộc hội nghị thưa
ngài」
「…..cần thiết sao?」
「Vâng, thưa ngài. Sự ủy
quyền và hướng dẫn của chủ nhân rất cần thiết cho các dự án mới」
「Tôi biết rồi」
Mặc
dù phàn nàn, nhưng Kazuya vẫn đi với Chitose đến phòng hội nghị.
Ngay
khi họ bước vào, những thuộc cấp của họ bên trong liền đứng dậy chào.
「Chào tổng thống, phó
tổng thống」
「Ngồi đi」
Sau
khi chào đáp lại, Chitose và Kazuya liền ngồi xuống và bắt đầu cuộc họp.
「Đầu tiên, máy bay
trinh sát SR-71 Blackbird và máy bay không người lái RQ-1 Predator đã chụp được
những tấm hình này」
Người
lên tiếng là người đứng đầu của cục tình báo, ngay khi ông nói thế, ông liền lấy
ra những tấm hình rồi đưa cho mọi người, và một bản khác thì phóng lớn lên màn
hình.
「Khoảng 100,000 trong
số 200,000 quân đội của đế chế rút lui vào trong 5 pháo đài dọc biên giới. Tuy
nhiên, với thiệt hại nặng nề thế này, chúng sẽ phải mất thêm một thời gian dài
nữa mới có thể tấn công vương quốc Canary. Và thông tin này đến từ nhân viên
tình báo bên trong đế chế」
「Thế à? Vậy cứ để mặc
chúng một thời gian」
Sau
khi Kazuya đưa ra suy nghĩ của mình về bản báo cáo, Chitose mở miệng nói.
「Chủ nhân, tại sao
ngài không sử dụng B-52 tiêu diệt bọn chúng tại nơi ẩn náu của mình?」
「Không, chuyện đó
không tốt chút nào. Làm thế sẽ rất nguy hiểm cho các máy bay của chúng ta khi
tiếp cận」
「Phán đoán năng lực
công nghệ của kẻ thù, tôi không nghĩ chúng ta phải lo lắng về nó……」
「Cô đã quên tên hoang
tưởng của đế chế ma thuật rồi à? Chúng ta vẫn chưa biết hắn có năng lực gì, vì
thế chúng ta cần phải thận trọng」
Sau
khi nghe những lời của Kazuya, Chitose đỏ mặt xấu hổ.
「Xin lỗi, chủ nhân. Tôi
suy nghĩ vẫn chưa chu toàn」
「Không có gì đâu. Tôi
muốn nói với mọi người 1 việc, đừng có tự mãn chỉ bởi vì chúng ta mạnh mẽ. Chúng
ta vẫn chưa biết kẻ thù của mình đang che giấu điều gì. Sau tất cả, ma thuật tồn
tại ở thế giới này. Vì thế, mọi chiến thuật hay vũ khí đều có thể trở nên vô dụng.
Hãy nhớ rõ」
「「「「Tuân lệnh」」」」
Sau
bài thuyết giảng của Kazuya, mọi người đều đứng lên chào cậu.
――――――――――――
Hai
ngày sau. Được hộ tống bởi một chiếc Apache AH-64D, trong khi cậu đang ngồi
trong chiếc VH-60N. Kazuya đến nơi gặp mặt với Karen.
Chiếc
VH-60N đáp xuống khu vực sư đoàn 1 đã thiết lập ở thành phố pháo đài.
Kazuya
sau đó liền dẫn đoàn người của mình đến phòng Karen đang chờ đợi.
Tuy
nhiên, không chỉ có Karen trong căn phòng đó. Mà có rất nhiều thành viên quý tộc,
bao gồm cả Earl Argus, lãnh đạo quân tiếp viện của vương quân Canary.
Sau
lời giới thiệu ngắn, Karen cho mời Kazuya ngồi xuống và bắt đầu cuộc họp.
「Giờ thì, chúng ta bắt
đầu.」
「Trước tiên, Kazuya. Cậu
là ai? Cậu có phiền nói ra điều đó với chúng tôi không?」
「Để tôi giải thích」
Chitose
mở miệng và bắt đầu trả lời câu hỏi của Karen.
「Chúng tôi….」
「「Chúng tôi?」」
「là người thuộc về nhà
nước quân sự Parabellum」
Nghe
những lời của Chitose, Karen và Earl liền thể hiện một khuôn mặt bối rối.
「Xin lỗi, Chitose. Tôi
chưa bao giờ nghe có nhà nước quân sự gọi là Parabellum」
「Dĩ nhiên, bởi vì nó
chỉ mới được thành lập vài tháng trước」
Bỏ
qua những lời nói gây chấn động đó của mình, Chitose tiếp tục nói tiếp.
「Đất nước của chúng
tôi, Parabellum đến từ thế giới khác, tương tự như người thế giới khác vậy」
「Chuyện đó là không thể
nào!!」
「Một quốc gia đến từ
thế giới khác!? Không thể nào xảy ra được!」
「Đúng vậy!! Không thể
nào mà một quốc gia có thể xuất hiện ở thế giới này được!!」
「Vì thế….. mà các người
mới có số lượng lớn vũ khí mạnh mẽ như thế. Thế thì…Kazuya giữ chức vụ gì trong
Parabellum? Tướng quân?」
Karen
dường như có vẻ hạnh phúc khi nói ra những điều như thế. Tuy nhiên, những lời
tiếp theo của Chitose khiến căn phòng ngay lập tức im lặng.
「Chủ nhân của tôi là đấng
tối cao. Nói cách khác thì ngài là vua của Parabellum」
「「「「……」」」」
Sự
im lặng trong căn phòng bắt đầu phát triển thành sự dằn vặt.
「Đợi một chút…..Kazuya,
những lời cô ấy nói đúng chứ?」
Sau
một thoáng im lặng. Karen bất ngờ lên tiếng phá vỡ sự yên lặng này.
「Đúng vậy」
「Cậu có thể cho tôi một
chút thời gian được không?」
Nhận
thấy Kazuya im lặng như trả lời đồng ý, cuộc họp đã được dừng lại.
…..Người
trước mắt mình là vua của một nước sở hữu một lượng lớn vũ khí mạnh mẽ. Nếu là
tôi, thì tôi cũng sẽ cảm thấy bối rối.
Khi
cuộc thảo luận được dừng lại, Kazuya được một người hầu dẫn tới phòng chờ. Sau
một lúc, cậu được dẫn quay trở lại.
「Với sự thiếu tôn trọng
của mình, xin ngài hãy bỏ qua cho chúng tôi」
「Tôi không bận tâm
chuyện đó đâu, cứ nói chuyện như thường với tôi đi」
Ngay
khi Kazuya bước vào phòng, cậu đã được Karen và các quý tộc khác quỳ xuống và
cúi đầu nghênh tiếp.
「….Nếu đó là mong muốn của ngài」
Sau
khi nghe thấy lời của Kazuya, Karen ngay lập tức đứng dậy. Tuy nhiên do sợ phạm
phải sai lầm, các quí tộc khác không dám đứng lên.
――――――――――――
「Dù thế, thật khó tin
cậu là một vị vua」
「Cô ngạc nhiên chứ?」
「…..Ngạc nhiên!? Dĩ nhiên, tôi rất ngạc nhiên luôn đấy!!」
Cuộc
nói chuyện lần này chỉ có 4 người Kazuya,Chitose, Karen và Maria.
「(Karen!! Làm ơn bình
bĩnh lại!! Ngài Nagato đây là đấng tối cao của Parabellum. Nếu chúng ta làm
ngài ấy khó chịu, chúng ta sẽ bị tiêu diệt ngay!!)」
Maria
rơi cả mồ hôi lạnh sau khi thầm nói thế với Karen.
Maria
cũng như rất nhiều người của vương quốc Canary đã chứng kiến Parabellum tiêu diệt
quân đội đế chế một cách tàn nhẫn với sức mạnh quân sự áp đảo của mình.
「(…..Cô nói đúng, tôi
đã để máu dồn lên não quá. Nhưng ổn thôi, Maria, cô biết đấy, người đàn ông này
vẫn là Kazuya?)」
Sau
khi đợi cho Maria và Karen kết thúc cuộc thảo luận của mình, Kazuya liền nói.
「Mọi người ổn chứ?」
「Tôi xin lỗi, ngài tiếp
tục đi.」
「Tôi muốn có một chuyến
thăm chính thức tới vương quốc Canary, không biết khi nào được nhỉ?」
「Để…..tôi hỏi lại rồi
cho ngài một câu trả lời, bệ hạ」
「Được rồi.Trong khi chờ
đợi trả lời, tôi sẽ quay về Parabellum. Đơn vị bảo vệ pháo đài vẫn sẽ trú tại
đây」
「Vâng」
「Karen, cô có muốn
thăm Parabellum không?」
「…..Tôi?」
Kazuya
rất hào hứng về việc Karen đến Parabellum, vì thế cậu đã quyết định mang cô
theo.
――――――――――――
「…..Cô hơi sợ hãi à?」
Hai
ngày sau khi Karen biết thân phận của Kazuya, hiện tại lúc này đây cô đang trên
chiếc VH-60N, và nó cũng là lần đầu tiên cô ngồi trực thăng.
「Vâng, lần đầu tôi ngồi
nó đấy」
Những
vật thể nhỏ như hòn đảo lãnh thổ của nhà nước quân sự Parabellum bắt đầu xuất
hiện trong tầm mắt họ.
「Này, Kazuya. Đó là gì
vậy?」
Karen
chỉ tay vào vô số những điểm nhỏ trôi nổi trên đại dương.
「Đến gần cô sẽ hiểu
thôi」
Kazuya
nói thế rõ ràng là cố ý che giấu thông tin.
Và
ngay khi trực thăng đến gần những điểm nhỏ đó, Karen cuối cùng đã nhận ra.
「Không thể nào!!
Kazuya, chúng là những con tàu sao!?」
「Chính xác. Đây là hải
quân của Parabellum có nhiệm vụ bảo vệ bờ biển lãnh thổ」
Hiện
tại có khoảng 1,000 tàu chiến đang trôi nổi trên biển gần hòn đảo.
「Đợi một chút……nếu ở
khoảng cách này nó đã lớn thế….thế thì nó lớn thế nào nữa!?!?」(TL: Ý là con tàu này nhìn từ xa thấy lớn thế, thật sự thì còn lớn
thế nào nữa)
「Khá lớn đấy.Khi chúng
ta đến rồi, cô có muốn xem trực tiếp không?」
「Nó đang lặn xuống nước
kìa!?」
「Ừm. Nó là một chiếc
tàu ngầm」
「….Tàu ngầm?」
「Karen không biết à? Tàu
ngầm là một loại tàu có thể ẩn mình trong biển」
Nghe
những lời đó, Karen làm một khuôn mặt vô cùng khó khăn.
「Trong biển…..」
「Chúng có thể ở dưới
nước suốt 2 tháng mà không cần nổi lên mặt nước」
「2 tháng!? Thế họ thở
bằng thế nào!?」
Karen
đã thốt lên kinh ngạc khi nghe thấy những điều này.
「Tôi cũng không phải
biết hết đâu, vì thế cô có hỏi tôi cũng đành chịu. Mà, chúng ta sắp hạ cánh rồi
đấy」
「Hở?」
Trong
khi Karen đang nói chuyện với Kazuya, trực thăng đã đáp xuống một chiếc tàu.
Ngay
khi nó đáp xuống, Kazuya liền mở cửa và bước ra.
「Chào mừng ngài, tổng
thống Nagato, phó tổng thống Chitose và công tước Lautrec. Tôi là đô đốc
Harris. Con tàu này thuộc lớp Nimitz và tên gọi của nó cũng giống như vậy」
Sau
khi được vị đô đốc chào đón, Kazuya liền đi theo ông, còn Karen thở hổn hển vì
qui mô quá lớn của con tàu.
Lúc
này, 2 chiếc Chinook chở đội cận vệ riêng của Karen cũng như các quý tộc đáp xuống.
Quá rõ ràng chuyến đi này là để thể hiện sức mạnh của Parabellum. Những quý tộc
đã từng rất lớn tiếng nhưng khi thấy điều này họ liền câm họng của mình lại.