Sau khi Tsukuyomi-sama nói cho tôi rõ tường tận. Sự thật là mọi chuyện đã được giải thích từ trước.
Cha mẹ tôi là người đến từ thế giới khác. Khi còn nhỏ,
tôi được kể là ông bà tôi đã mất và gia đình không hề có quan hệ họ hàng gì
nhưng….. giờ nghĩ lại thì tôi đã hiểu lý do.
Lúc trước, bởi vì số phận, họ ký một khế ước với
vị thần của thế giới khác. Nội dung của nó là ‘Một ngày nào đó ta sẽ lấy đi thứ
gì quan trọng từ các ngươi’. Và đó là lý do vì sao tôi bị rơi vào tình huống
này.
Kẻ đó là quỷ à?! Cái khế ước quái quỷ gì thế này?!
Nhưng tình cảnh của cha mẹ lúc đó tựa hồ rất là gay
go nên không thể không chấp nhận nó được.
Mà nghĩ lại thì, chị gái, em gái và tôi, cả ba đã
được dạy việc vặt trong nhà và một số loại võ thuật. Chẳng lẽ là để chuẩn
bị cho việc chúng tôi có thể ở một mình bất kì khi nào?!
Không không không không không, đừng đùa với tôi mà.
Tôi chưa từng được cha mẹ kể gì về thế giới khác cả.
Nhưng kể cả khi họ kể thì tôi chắc có lẽ sẽ nhìn họ
với ánh mắt như thể họ là kẻ nguy hiểm vậy.
Cha tôi được biết đến như là một nhà văn chuyên về
tiểu thuyết fantasy nhưng lại có tính thực tế (TL: fantasy là thể loại xuất
pháp từ trí tưởng tượng phong phú, về pháp thuật hay là thế giới trong mơ thậm
chí là ở sứ sở thần tiên). Nghĩ lại thì cha tôi đã có kinh nghiệm về mấy thứ
như vậy. Cách miêu tả thịt rồng hay cách miêu tả sự thoải mái khi ngủ ở chuồng
ngựa được nêu lên rất rõ.
Và ở nơi tôi sắp tới, sử dụng ma thuật là chuyện rất
thường tình.
Dường như tôi sẽ nhận được sức mạnh vượt trội khi
tới thế giới này. Vì nhiều lí do khác nhau, những người dịch chuyển từ thế giới
của tôi đều mạnh một cách ngớ ngẩn.
Như là tôi cảm thấy nhẹ hơn với những quần áo nặng nề.
Tôi không có sự bất tử nên nếu chết là hết. Xem ra thì ít nhất tôi cũng đã được
cảnh báo trước.
Từ những điều Tsukuyomi nói thì sống được trong thế
giới của tôi là một điều đáng kinh ngạc.
Không những ma pháp không tồn tại, sự bảo vệ của
thần chỉ có thể đủ chạm tới. Thật là một nơi khắc nghiệt mà. Và đấy
là nơi tôi sống từ bé đến giờ.
Mặc dù đó chỉ là một cuộc sống vô cùng bình thường…..
nhưng cuộc sống ở đấy thật thoải mái.
“Tôi thành thật xin lỗi vì đã thất lễ với người.
Hình như người đang gặp chút khó khăn nhỉ Tsukuyomi-sama” (Makoto)
So với những người chị người em quá phi thường của
mình, Tsukuyomi có lẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, nghĩ thế…… mà tôi
cảm thấy có chút cảm thông cho người. Ấy vậy mà trong lần đầu gặp mặt người mà
mình không hề hay biết còn bị mắng te toét. Ắt hẳn là người đã gặp rất nhiều
khó khăn.
“Đúng là chỉ có cậu hiểu cho ta! Đã rất lâu
rồi ta mới cảm thấy hạnh phúc như thế này? Nhắc tời thì Makoto cũng
cùng cảnh ngộ nhỉ”
Ôi, người hiểu nỗi lòng của tôi. Tôi nghĩ rằng sẽ
không có ngày gặp được người đồng cảnh ngộ! Nếu có tôn giáo
Tsukuyomi Makoto, tôi chắc chắn sẽ gia nhập nó! Tsukuyomi-sama banzai! (banzai=vạn
tuế)
“Tuy nhiên, chị em tôi sống một cuộc sống bình
thường từ trước đến giờ thì để một nữ thần nói với chúng tôi điều
này quá muộn rồi” (Makoto)
“Với các thế giới ngoài kia, chỉ có thế giới của cậu
là cay nghiệt nhất. Trong mắt của những người thế giới khác thì thế giới của cậu
giống như đang sống trong đại dương sâu thẳm hay biển dung nham vậy. Xem ra người
bạn đồng hành kia của cậu sẽ tốn ít thời gian nữa mới tới đây” (Tsuki)
Chúng tôi đang đợi một một người đồng hành ở
thế giới khác tới nhưng….
Với tình hình này thì……. Có vẻ người đó sẽ
không tới rồi.
Ở thế giới tươi đẹp này dường như được thiết
lập bởi sự hiện diện của nữ thần và tinh linh. Còn vì sao nó lại
phổ biến thì thực tình tôi chẳng biết gì cả.
Nhân tiện, tôi vừa mới biết là sẽ được nhận quà
từ thần.
Sau tất cả nếu tôi không đi thì chị tôi hoặc
em tôi sẽ phải đi.
Tôi thực sự lo lắng bạn biết không? Thực sự
rất lo lắng?
Bạn biết đấy, tôi không thể chơi game. Ở một
thế giới máy móc không tồn tại, thậm chí tôi không thể kiến nghị về
game trên điện thoại. Tôi sẽ phải nói lời tạm biệt tới manga và novel
của mình.
Trong máy tính của tôi hiển nhiên có những
tài liệu “thực hành bộ môn sinh cuối năm lớp 8”. Nếu bị phát hiện
thì tôi chả biết giải thích thế nào. (TL: Phim JAV ấy mà)
Bạn biết đấy, tôi đang ở trong độ tuổi phát triển.
Vì vậy tôi cầu xin Tsuki-sama sẽ giấu những
tài liệu đó ở một nơi không ai để ý đến.
Tôi nói một cách thô tục thì ngoài gia đình ra
tôi không bận tâm người khác nghe thấy gì cả.
Tôi biết mình nhỏ bé thế nào mà.
Tuy nhiên, điều đó thật không đúng.
Tôi ngừng chỉ suy nghĩ về bản thân. Nói sao
nhỉ, tôi cũng ngạc nhiên khi tôi nghĩ về bản thân nhiều đến vậy.
Nhưng tôi vẫn lo đống lịch sử đen tối của mình
(TL Makoto: chức năng web ẩn danh chắc thằng cu này chỉ trưng cho đẹp)
(Editor Haru: Em nghĩ là nó xem rồi không xem lại hay save link download à :D).
Tôi không thể quay về thì một lúc nào đó “kho
báu” cũng sẽ rơi vào tay của một người nào đó trong gia đình.
“Thằng nhóc đó có sở thích này à!” (Cha
Makoto).
“Ôi con tôi đã tha hóa thế này rồi sao!”(Mama
Makoto).
“Onii-chan hentai!”(em gái Makoto)
“Cái này, Otouto! Makoto luôn nhìn mình với con
mắt đầy dục vong sao?!” (Chị gái Makoto)
Khônggggggggg!!! Thôi đi |||||TTT!!!! (Makoto).
Tôi không thể chịu được! Trí tưởng tượng sẽ giết
chết tôi mất.
“Đừng lo lắng” (Tsuki)
Nhưng Tsuki-sama thì khác. Trong khi tôi đang
quằn quại với suy nghĩ của mình và suýt chút nữa bị nhấn chìm bởi
nó thì Tsuki-sama nói với tôi.
“Tất cả ước mơ của cánh đàn ông, sách và
phần mềm, kể cả dữ liệu trong ổ HDD của cậu. Ta sẽ nhận trách nhiệm
xử lí chúng!” (Tsuki)
Tsuki-sama nói trong khi gật đầu. Người thật là
thấu hiểu mà. Người thật là toàn năng. Dù cho người nhỏ bé đi nữa thì với tôi
người luôn là số một. Là tuyệt nhất.
Tôi ấn tượng khi ngài ấy lại biết những từ
ngữ như là HDD. Giờ thì tôi không còn nghĩ gì về nó nữa, cơn ác mộng của tôi
đã biến mất.
Và giờ tôi đang giết thời gian cùng với
Tsuki-sama trong khi nhâm nhi tách trà rồi nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
“Hiểu rồi, ở thế giới này tôi sẽ rất mạnh kể
cả thể chất lẫn ma thuật nhưng.....” (Makoto)
“Umu” (Tsuki)
“Người thấy đấy, không giống như là tôi có năng lực
đặc biệt gì cả? Như là một kết giới ma thuật kiên cố hay quỷ nhãn hoặc điều
khiển tự nhiên hoặc là siêu vật lý chẳng hạn?”
Nếu tôi có lượng mana không lồ thì không biết
được không nhỉ. Và còn một mối tình lãng mạng tôi đã hằng mong mỏi bấy lâu.
Rất nhiều người khi qua thế giới khác đều
nhận được những thứ đó, đấy là lý do tại sao tôi lại muốn nó. Dù
sao đây cũng là một thế giới huyễn tưởng mà.
Từ những gì tôi nghe được thì ở đây có tộc á
nhân và thậm chí có cả tộc quái vật vì thế kể cả khi tôi bất
thường thì tôi hi vọng là mình sẽ không bị phân biệt đối xử.
Sẽ ổn thôi nếu tôi nhận được năng lực đặc biệt,
tôi nghĩ vậy.
“Dĩ nhiên rồi, cậu sẽ có” (Tsuki)
“Thật chứ! Tôi sẽ được nhận năng lực gì
thế?”(Makoto)
Tôi nghĩ nó là một thỉnh cầu không thể, bạn
biết đấy, bạn sẽ không biết nếu bạn không hỏi.
“Ta không biết nhưng cậu sẽ rất ngạc nhiên khi
nhận nó. Ta chỉ có thể tới đây thôi, không thể nói thêm gì được nữa. Vì
vậy ta chỉ có thể cho cậu gợi ý thôi, được chứ?”(Tsuki)
“Ồ~ tôi hi vọng năng lực đó trống và có thể cho phép
tôi sử dụng bao nhiêu sức mạnh tùy thích” (Makoto)
“Không, không phải năng lực đó. Ta xin lỗi nhưng năng
lực của ta có hạn”
“??” (Makoto)
“Tuy ta được biết như là vị thần bóng tối và
mặt trăng nhưng thuộc tính của ta lại rất mơ hồ, như lúc nãy cậu nói
‘năng lực trống’” (Tsuki)
“Vì thế ta chỉ có thể cho cậu những thứ nằm trong
năng lực của mình. Ta không biết liệu nó rồi sẽ phát triển như thế nào, có
phát triển theo hướng cậu mong muốn không, ta xin lỗi” (Tsuki)
Nói xong Tsuki gật đầu ra hiệu cho tôi.
Theo như chỉ dẫn tôi ngồi cạnh người và người
đặt tay lên tôi, tôi bắt đầu cảm nhận được dòng chảy trong người. Có
gì đó chạy qua sống lưng tôi và bắt đầu làn tỏa ra toàn cơ thể. Sau
đó chạy quanh ngực, và bắt đầu tập hợp tại một điểm, sau đó trở lại
bình thường. Đây chính là phước lành người tặng cho tôi.
“Tôi cảm thấy có thứ gì đang tập trung lại, đây
có phải là thứ được gọi là điểm khởi nguyên không?” (Makoto)
“Phải rồi, cậu lĩnh hội nhanh đó. Năng lực nhận
thức với môi trường xung quanh cậu không có vấn đề gì cả. Khi cậu hình dung cậu
đang sử dụng nó thì nó sẽ bắt đầu hoạt động. Cảm nhận nó đang
thoát khỏi lòng bàn tay cậu là cách dễ nhất để hiểu. Bằng cách
này, ngay bây giờ nó có thể hoạt động.” (Tsuki)
Tôi muốn thử nó, nhưng Tsukuyomi-sama trong khi mỉm
cười đã ngăn tôi lại.
“Makoto-dono, để ta nói rõ với cậu dù điều này đã được
ghi rõ trong khế ước, đó là nữ thần sẽ tặng cho cậu sức mạnh. Vì cậu
sẽ phải từ bỏ thế giới cũ nên đây sẽ là những lợi ích tối thiệu cậu
được nhận” (Tsuki)
Một lần nữa Tsuki-sama cúi đầu tỏ vẻ có
lỗi.
“Không sao đâu, trái lại tôi rất biết ơn là
đằng khác. Có lẽ chỉ là có lẽ thôi, nếu mà không có sự giải thích
của người thì có lẽ tôi đã từ chối mất rồi, rồi đến một ngày chị
hay em gái của tôi tự dưng biến mất thì tôi sẽ rất hối tiếc.” (Makoto)
“Makoto-dono cuối cùng cô ấy đã đến rồi”
“Đến rồi sao, chúng ta nói chuyện cũng khá lâu rồi
nhỉ.” (Makoto)
“Cậu có muốn ta ghi lại cuộc nói chuyện nãy giờ của
chúng ta vào trong gối mơ rồi gửi cho người nhà của cậu không, mà chỉ vỏn vẹn
như thế được không?” (Tsuki)
“Không sao, như vậy là tốt rồi” (Makoto)
Trên tay của Tsuki-sama có 2 bức thư.
Đối với việc tôi muốn lưu lại chút gì đó cho người
nhà, Tsuki-sama đã nghĩ nát óc hết tất cả các phương án, cuối cùng tôi chọn là
viết thư, một cái tới cha mẹ và một cái tới chị em tôi.
Đối với cha mẹ thì từ lâu họ đã biết sự tình thế giới
khác, nhưng hai người chị em gái của tôi thì thật sự có chút do dự, vì lẽ đó mà
tôi mới tách ra làm hai bức thư. Tôi tin là cha mẹ sẽ giải thích rõ ràng cho
hai người họ hiểu.
Sau đó tôi hỏi xem là mình có thể mang theo một số đồ
vật khác không, Tsuki-sama bảo được.
Tôi liền chọn một vài quyển sách và bút
viết, tôi cũng muốn mang một ít thức ăn nhưng vì một vài lý do nào
đó tôi đã bị từ chối. Có lẽ có những luật lệ để quản lý những
thế giới. Việc bảo vệ những cái đó đã có từ trước rồi.
“Ừm - Uo?!” (Makoto)
Cơ thể tôi bắt đầu dịch chuyển. Dần dần một
nửa cơ thể đã biến mất.
“Hả?! Cô định đưa cậu đi mà không nói gì với
tôi sao?! Cô đang nghĩ cái gì vậy, con đàn bà ngu ngốc!” (Tsuki)
Tsuki cũng hoảng loạn. Không giống như tôi sắp
chết, tôi chỉ bị bắt đi thôi mà, căng thẳng của tôi dần vơi đi.
“Makoto-dono, ta xin lỗi! Cậu sẽ gặp một vị
thần bây giờ, nếu cậu không giấu đi sự khó chịu của mình, cậu sẽ không được
giúp đỡ gì cả. Cô ta là kẻ khá phiền hà. Nhưng cậu có thể làm được,
làm ơn, hãy lờ đi những hành động của cô ta.” (Tsuki)
Tsuki-sama là một người khôn ngoan. Người chắc
chắn có quan hệ tốt với nhiều người.
Tôi mỉm cười trong khi gật đầu. Người giúp tôi
thích ứng với thế giới khác và làm cho tôi chấp nhận nó. Nói chuyện
với tôi và giúp tôi bình tĩnh.
Tsuki-sama nói đúng. Mặc dù tôi có phải gặp một nữ
thần không quen biết thì tôi cũng phải chấp nhận nữ thần ấy.