“Rốt
cuộc tớ cũng chẳng thể kết bạn được với người sống ở phòng 1-3”, Vaine người đến
vào lúc sáng sớm đang nói với vẻ mặt ảm đảm.
“Thì
cậu không thể nào làm việc gì đó giống như là kết bạn với tất cả mọi người được
đâu, vậy nên tớ không nghĩ là cậu nên lo lắng về chuyện đó.”
“Thật
vậy sao, dù cho chúng ta đều là người giống nhau à.”
Cậu
ta chắc chắn đang suy nghĩ những vấn đề khác nhau trong đầu của mình về những
thứ mà cậu ấy không thể diễn tả bằng lời.
Dù
chỉ mới hai tuần kể từ khi chúng tôi biết nhau nhưng tôi đã dần hiểu rõ cậu ấy
là con người như thế nào.
“Con
người có thể đồng thời vừa yêu và ghét người khác. Chỉ là tại sao nó lại khác
nhau?”
“Đúng
vậy, nó không phải là thứ mà cậu có thể hiểu chỉ bằng lối suy nghĩ thông thường.”
“…”
Tôi
cố gắng truyền đạt gián tiếp, ‘Đó là điều không có lời giải, vậy nên tốt hơn
nên dừng lại.’ nhưng Vaine dường như vẫn đang tiếp tục suy nghĩ trong khi nhắm
mắt.
Vì
cậu ấy có một tính cách quá cứng nhắc, nó khiến cậu ấy luôn nghiêm túc khi phải
đối mặt với những vấn đề vô lý như thế.
Đương
đầu với cậu ấy chỉ làm tôi thêm rắc rối vậy nên tôi tập trung vào việc rèn.
Làm
việc khác trong khi đang có một cuộc nói chuyện không mong muốn khiến cho việc
giao tiếp trở nên trôi chảy.
Căn
phòng được lắp đầy bởi âm thanh dễ chịu của công việc.
“Cậu
không cần chuẩn bị gì cho bài kiểm tra năng lực vào ngày mai sao?”
Vaine
phá vỡ sự im lặng.
Bài
kiểm tra năng lực là một kỳ thi kéo dài một tuần trước khi học viện phân chia lớp.
Chi
tiết cụ thể đã được viết trên cẩm nang nhập học vậy nên đương nhiên là tôi đã
chuẩn bị rồi.
“Tớ
không có vấn đề gì về bài kiểm tra viết. Ngày nào tớ cũng học vài giờ sau khi
ngủ dậy. Tương tự vậy, tớ cũng không có gì phải lo lắng về bài kiểm tra thể lực.
Dù nhìn tớ như thế này nhưng xét cho cùng thì tớ đã tập luyện từ khi còn bé.”
“Thật
vậy sao. Tớ cũng khá tự tin trong bài kiểm tra thể lực nhưng còn viết thì… Được
rồi, tớ sẽ sử dụng hết sức lực của mình cho dù chỉ làm nó khá hơn một chút.”
Tính
cách cậu ấy cũng khá gần với sự tưởng tượng của tôi về cậu ấy vậy nên cuối cùng
cũng chẳng gì đáng ngạc nhiên.
“Bốn
mươi người đứng đầu sẽ vào lớp A, đúng không?”
“Sẽ
là như vậy nếu không gì đặc biệt xảy ra.”
Bắt
đầu từ Iris, hầu hết các nhân vật chính đều vào lớp A.
Để
ngăn chặn việc bắt nạt của Eliza, vào được lớp A là nhiệm vụ hàng đầu của tôi.
‘Nếu
nghĩ như thế, thì đây đâu phải là lúc để tôi rèn đâu đúng không?’ bạn vừa nghĩ
vậy đúng không. Cho dù tôi có vội vàng trước khi những việc đó thực sự xảy ra
thì kết quả cũng sẽ chẳng thay đổi đáng kể.
Làm
những điều mình thích và chấp nhận thực tế là tốt nhất.
Hơn
thế nữa, Vaine, nếu cậu lo lắng thì học đi.
Tại
sao cậu không cân nhắc đến việc học thay vì ngồi chơi trong phòng tôi như vậy?
“Tớ
muốn được hướng dẫn!!”
“Nó
phát ra từ hướng cánh cửa.”
Trong
khi đang nói chuyện với Vaine, có một giọng nói lớn phát ra từ bên ngoài.
Từ
cao độ của giọng nói, ai cũng sẽ nghĩ đó là một cô gái.
Nó
phát ra mạnh mẽ như thể là đang trong một trấn đấu tay đôi vậy. Bị cướp mất người
yêu sao, có lẽ vậy?
“Không
phải nó phát ra từ hướng cánh cửa sao?”
Tôi
không có ký ức nào về việc cướp người yêu của đứa khác cũng như là đấu tay đôi
với ai.
“Tớ
nghĩ chắc là phòng khác.”
“Tớ
muốn được hướng dẫn!!”
Giọng
nói lại mạnh mẽ hơn.
“Như
tớ nghĩ, nó phát ra từ cảnh cửa. Tớ sẽ đến xem thử.”
Vaine
đứng lên khỏi ghế và đi đến lối vào.
“A-”
Mà tôi đoán chắc sẽ ổn thôi.
Có
vẻ như đó là một vị khách phiền phức.
Nếu
họ thực sự đang hét ở trước phòng của người khác như vậy thì cũng được thôi.
Nếu
không có gì đặc biệt, họ sẽ ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của Vaine và bỏ đi
thôi.
“Sao?”
Tôi
nghe thấy giọng nói từ phía lối vào
Nhân
tiện, cậu ấy không có ý xấu đâu.
“Đây
là tiếng rốnggggggggggggggggggggggg của Kururi Helan sao.”
Một
tiếng hét ngớ ngẩn.
Tôi
có thể tự tin nói rằng cho dù nếu trời có sập tôi cũng không bao giờ rống lên
như thế
Vị
khách nữ vuốt cổ họng hai bà lần và bình tĩnh trở lại để nói chuyện.
“Tớ
không thể nhìn thấy mặt của cậu nhưng tớ muốn làm quen với cậu. Tớ đến đây vì
có một yêu cầu.”
Tôi
hiểu rồi, khuôn mặt của Vaine bị che bởi cánh cửa.
Tôi
không thể tin được cậu ta có đủ sự tinh tế để cong người xuống.
Tôi
có thể hiểu được tình huống hiện tại của họ vì tôi cũng đã từng như thế rồi.
“Tôi
không phải Kururi.”
“Eh,
không phải cậu sao? Tôi được nghe rằng phòng 1-1 của Kururi-dono.”
“Tôi
không phải. Đi đi.”
Tại
sao!?
Tôi
thật sự bất ngờ vì câu trả lời đó. Tại sao cậu có thể tùy tiện đuổi cô ấy đi
như vậy.
“Cậu!
Có phải cậu định vào phòng Kururi-dono làm gì đó bậy bạ.”
“Nếu
tôi làm thế, thì cậu định làm gì?”
“Tôi
sẽ bắt cậu phải rời khỏi đây!”
Cả
hai người đều bắt đầu tiến vào trạng thái nguy hiểm vậy nên tôi phải cấp tốc chạy
ra lối vào.
“Sao
hai người lại thể hiện sự đối địch với nhau vậy? Không phải cả hai chỉ mới gặp
nhau được vài phút sao.”
“Đó
là bởi vì cậu ta là một tên thô lỗ.”
Ah,
thực tế đúng là cậu ta đã hét lên.
“Tớ
sẽ giải quyết việc này vậy nên chờ trong phòng đi, Vaine.”
“À.”
Cậu
ta miễn cưỡng chấp nhận đi vào trong.
“Xin
chào, tớ là Kururi Helan. Tớ tin rằng đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau phải
không?”
Giống
với Vaine, cô gái này cũng mặc trang phục gọn gàng, mái tóc vàng của cô ấy được
buộc ở phía sau.
Đứng
trong một tư thế khá đẹp, sở hữu đôi mắt to tròn. Nói phải diễn tả trong một cậu
thì đó là ‘một cô gái xinh đẹp’. Nếu phải chấm điểm thì sẽ A+.
“Phải
vậy! Tớ là Curosshi Amirale. Thật vinh hạnh khi được gặp cậu. Tớ bớt căng thẳng
rồi, cậu có khuôn mặt thật giống như tớ đã tưởng tượng.”
“Eh,
ah. Cảm ơn. Vậy thì, cậu có chuyện gì sao?”
“Tớ,
Curosshi Amirale, đến đây với mong muốn trở thành người học việc của Kururi
Helan-dono.”
“Ể?”
Một
giọng nói ngốc nghếch phát ra.
“Tớ
được nghe kể cậu rất giỏi trong cả kiếm thuật lẫn ma thuật. Tớ cũng muốn trở
nên mạnh mẽ. Làm ơn, hãy dạy cho tớ.”
“Eh?
Ah,… giờ cậu có muốn vào trong không?”
“Có!”
Điều
này thật không tốt.
Những
thứ như học việc này chắc chắn sẽ rắc rối. Chắc tôi nên làm cô ấy đổi ý bằng
cách nói ‘Hãy đọc sách đi.’
“Thật
vinh dự khi được vào phòng của Kururi-dono.”
“Nếu
cậu xong rồi thì nhanh nhanh về đi.” Người vừa thốt ra những lời đó là Vaine.
“Cậu
vừa nói cái gì!?”
Cô
ấy trừng mắt lên nhìn Vaine.
Ngừng
lại đi. Không thắng được đâu!
Cậu
ta là một tên khổng lồ! Cô ấy sẽ bị ăn mất!
Tôi
thử hỏi Curosshi-san người đang ngồi trên chiếc ghế.
“Curosshi-san
học cùng năm với bọn tớ đúng không?”
“Đúng
vậy.”
“Tại
sao cậu lại suy nghĩ đến chuyện như là học việc?”
“Tớ…
muốn mạnh hơn. Do đó tớ tìm kiếm những người mạnh mẽ và nghe được tin đồn về
Kururi-dono.”
Cái
tin đồn đó là sao? Tôi cảm thấy hơi sợ một chút nên không dám hỏi.
Ngay
cả là vậy, cô ấy muốn mạnh hơn sao. Dường như có hoàn cảnh nào đó nên tôi sẽ
không hỏi sâu vào vấn đề này.
“Một
đứa con gái như vậy sẽ làm gì sau khi mạnh hơn.”
Vaine
cắt ngang.
“Có
gì sai nếu một cô gái muốn trở nên mạnh mẽ chứ.”
Vòng
hai, chiến đấu!
Tôi
không thể để việc đó diễn ra nên tôi đành cắt ngang mà không chút lưỡng lự.
“Hơn
nữa, tôi không phải là con gái! Tôi là con trai!”
“Eh?”
Một giọng nói ngốc ngếch lại phát ra lần nữa.
Vaine
cũng không thể giấu đi khuôn mặt kinh ngạc của mình.
Giọng
nói, ngoại hình và kể cả mùi hương tuyệt vời từ tóc cậu ta tất cả những thứ đều
đó đều là của con gái.
Mặc
dù vậy, một tên con trai sao?
Tôi
thử quan sát thật kỹ một lần nữa.
Đúng
vậy, là một cô gái.
Phải
nói là một mỹ nhân mới đúng.
Nhưng,
một tên con trai.
…
Cái gì? Đó là trai sao?
Tôi
dường như có một sự bối rối không hề nhẹ.
“D-Dù
sao thì, tớ muốn mạnh mẽ hơn! Xin hãy ban cho tớ sức mạnh giống như cậu vậy.”
“Cho
dù nếu cậu nói là sức mạnh. Tớ hoàn toàn có thể truyền đạt lại những gì tớ đã học
được lại cho cậu, có được không.”
“Dĩ
nhiên rồi! Tớ đến đây bởi vì tớ muốn học nó.”
“Đ,
được rồi, tớ đồng ý về chuyện học việc.”
“Cảm
ơn người! Con thề rằng cho dù đạt đến giới hạn của mình con vẫn sẽ tiếp tục luyện
tập và tiếp thu hết những tuyệt chiêu của người.”
Không,
như vậy hơi quá rồi, chúng ta nên dừng lại đi!
Việc
này khiến tôi cảm thấy áp lực.
Cậu
ấy chắc hẳn đã bị quyến rũ bởi thứ gọi là sức mạnh rồi.
Sau
khi nói chuyện với Curosshi xong, đến Vaine mở miệng.
“Nếu
cậu muốn mạnh hơn, đầu tiên hãy rèn luyện cơ thể của mình. Cơ thể cậu quá ốm.
Trong trường hợp đó kể cả nếu cậu sử dụng ma thuật hay kiếm thuật cũng đều sẽ gặp
khó khăn.”
“Câm
đê! Tôi không có chấp nhận cậu làm hướng dẫn của mình! Tôi chỉ là đệ tử của sensei Kururi.”
Hai
người lại trừng mắt nhìn nhau.
Vòng
ba! Chiến đấu!!
“Nào,
nào, cả hai người bình tĩnh nào.”
“Nếu
sensei đã nói vậy. Nhân tiện, con muốn luyện tập luôn bây giờ,”
Tôi
nên làm gì với cậu ta bây giờ?
“…R,rèn
luyện cơ thể đi. Hãy bắt đầu từ đó.”
Vaine
lạnh lùng nhìn tôi.
Nhưng
đó là điều cơ bản mà đúng không!? Vaine-san, cho dù cậu không nói tôi cũng sẽ làm
vậy!!
Đó
là sự thật! Tôi nói thật mà!!
“Vâng,
đã hiểu. Mà chính xác thì con phải làm gì?”
“Bất
kể cậu làm gì, thì độ linh hoạt của cơ thể và thể lực đều cần thiết. Vậy đầu
tiên, hãy kéo dãn các khớp và cơ bắp của cậu.”
Đó
là những lời của Vaine.
Curosshi
trao cho Vaine một cái liếc xéo.
“Bất
kể cậu làm gì, thì độ linh hoạt của cơ thể và thể lực đều cần thiết. Vậy đầu
tiên, hãy kéo dãn các khớp và cơ bắp của cậu.”
Đó
là tôi đang nói nhưng lời thì không phải.
“Đã
rõ.”
Tôi
xin hai người đấy, luyện tập cùng nhau đi.
Như
thế thì hai người không cần tôi ở giữa!!
“Kéo
dãn đùi của cậu hơn nữa!”
Vaine
“…”
Curosshi
giả vờ không nghe thấy.
“Cậu
nghĩ sao nếu kéo dãn đùi ra thêm tí nữa.”
“Hiểu
rồi.”
Khỉ
thật!
Nếu
mọi chuyện cứ như thế này, tôi sẽ không thể đi đâu được, cứ như vậy sẽ rất phiền
phức.
“Bây
giờ là thời điểm rèn luyện nền tảng cho cậu. Sau khi kéo dài được một tuần, cậu
sẽ vào giai đoạn tăng tốc để tăng thể lực của mình. Sau đó cậu sẽ phải rèn luyện
sự linh hoạt.”
“…”
“Hãy
nghĩ lời của cậu ấy là của tớ đi”
Tôi
nói thêm ngay lập tức.
“Đã
hiểu.”
Ah,
tôi khá bất ngờ vì cậu ta chấp nhận việc này đơn giản như vậy.
“Mở
rộng hai chân ra nữa.”
Vaine
huấn luyện khá là khắt khe. Cậu ta dường như hăng hái hơn khi huấn luyện ai đó.
“Ku,
đừng có chạm vào đùi của con gái.”
Có
vẻ như tay của Vaine đang giúp cho Crosshi mở rộng chân hơn.
“Nhưng
cậu là con trai mà.”
“Đúng
vậy! Nhưng mà đừng có chạm vào chúng.”
“Ồn
quá. Nghe đây, mở chân cậu rộng ra.”
“Tôi
nói là đừng có chạm vào đó mà.”
Tốt,
dường như họ đã chịu làm cùng nhau rồi.
Vaine
dường như khá tốt khi chăm sóc người khác. Mặc dù giọng điệu có hơi khó khăn
nhưng hướng dẫn thì hết sức kỹ lưỡng và chu đáo.
Hai
người khá ồn ào nhưng coi bộ họ sẽ có thể làm cùng nhau.
Tôi
quay trở lại chỗ rèn.
“Nhìn
vào sự linh hoạt của tôi này. Bàn chân có thể dễ dàng chạm vào đầu. Cho đến khi
đạt được cấp độ này, cậu không thể thực hiện bước tiếp theo.”
“Tôi
không quan tâm thứ cậu đang khoe khoang. Aaaaaaaaaa, cậu đẩy mạnh quá! Nó đau!”
“Nó
đau bởi vì cậu đã sống lười biếng cho đến giờ đấy.”
“Im
đi, cậu, đừng có mà chế nhạo tôi!”
“Sao
cũng được, chỉ cần im lặng. Sức mạnh chỉ có được sau khi rèn luyện.”
“Không
cần cậu phải nói, tội tự biết!”
Tốt,
đúng như tôi nghĩ họ cũng đã chịu làm cùng việc nhau.
Sheesh,
mà hai người họ không thể đi chỗ khác và làm việc này trong phòng của mình được
sao?