projects

Netooku Otoko no Tanoshii Isekai Boueki - Chap 13

"Tôi chưa giới thiệu bản thân mình. Tôi là Jephthah Solo, thương nhân của đế quốc. Là thương nhân số một của thành phố Marishera. Tôi tới Erishe ngày hôm nay để cung cấp những nô lệ mà tôi vừa mang đến đây." [Jephthah]
Thương nhân của đế quốc... Ể, vậy anh ta là thương nhân được thuê bởi quốc gia à? Không tốt rồi, anh ta đúng trùm của trùm.
Vậy ra anh ta cũng là một người buôn nô lệ!? Tôi thật muốn đấm vào mặt mình mà! Cơ mà nếu tôi giao dịch Elf với anh ta thì cũng ổn nhỉ!
"Vậy là anh định cho tôi một Elf miễn phí à?" [Ayase]
"Không... Dù tôi đã nói như vậy nhưng các Elf đã được đặt trước. Thậm chí đã có 8 người đang chờ sẵn ở chỗ của tôi... Xét tình trạng của đất nước hiện tại, nếu cậu cậu có đặt trước thì ít nhất cũng phải chờ 8 năm." [Jephthah]
Chờ 5 thôi cũng đã quá lâu rồi. Không ngờ Elf lại nổi tiếng ở thế giới này đến thế. Tôi là người yêu Elf nhất thế giới này!
Có lẽ tôi nên rút lui thôi.
"Vậy trận đấu là sao? Nếu tôi thắng, anh sẽ bán Elf cho tôi? Nhưng tôi hiện giờ chưa có đủ tiền." [Ayase]
"Không, nếu cậu thắng tôi sẽ tặng không luôn. Nhưng ngược lại, nếu cậu thua thì sau đó sẽ có hình phạt xứng đáng đang chờ cậu đấy – Thấy sao?"  [Jephthah]
Thấy sao? Tôi thậm chí còn chưa biết trận đấu ra sao, vì thế tôi không thể quyết định vội được...
Nói chung hầu hết các "thỏa thuận hấp dẫn" luôn luôn dẫn đến một kết thúc khủng khiếp. Tôi là một người dân Nhật, những người lớn lên trong một thế giới đầy những bài học do đó đừng đánh giá thấp tôi! Dĩ nhiên, luôn đưa ra những "thỏa thuận hấp dẫn" là một phần trong công việc ở công ty đen của tôi.
Nhưng tôi sẽ thử lắng nghe nó xem! Tôi không biết trận đấu đó sao nhưng chắc chắn sẽ có một lỗ hổng trong nó.
"Hãy giải thích cho tôi về nội dung của trận đấu. Nếu nó không có cơ hội chiến thắng, thế thì tôi đành từ bỏ vậy." [Ayase]
"Nội dung của trận đấu thật sự rất đơn giản, chỉ là một món quà. Việc mà cậu cần làm là gây ấn tượng với thị trưởng Erishe. Nếu thị trưởng hài lòng với món quà của cậu thì coi như cậu thắng. Còn không thì tôi thắng. Rất đơn giản phải không?"  [Jephthah]
Rất đơn giản phải không? Không! Đó không phải là hối lộ chứ?
Hơn nữa nếu tôi là người duy nhất tặng quà sau đó nếu có ai điều tra về việc này, tôi sẽ là người duy nhất bị bắt. Anh ta đề nghị một cách hờ hững.
"Tôi hiểu... Nhưng sẽ không sao nếu tôi gửi món quà đến thị trưởng với tư cách là một cư dân thành phố chứ?" [Ayase]
"Ổn thôi. Tôi sẽ gửi tới thị trưởng lời nhắn vì vậy hãy yên tâm." [Jephthah]
"...Nói cách khác, Jephthah-san sẽ giới thiệu tôi với thị trưởng sau đó tôi sẽ tặng ông ta và nếu thị trưởng hài lòng với nó, đó sẽ là chiến thắng của tôi. Trận đầu là như thế nhỉ?" [Ayase]
"Đúng vậy." [Jephthah]
Tôi không chắc lắm mối quan hệ giữa Solo với thị trưởng nhưng nếu tôi làm tốt, tôi sẽ có một Elf. Điều kiện anh ta đưa ra thật hấp dẫn mà. Nhưng nếu tôi làm thế thì anh ta sẽ là người nhận hết mọi lợi ích.
Thương nhân của đế quốc đúng thật là không thường chút nào.
Hay thị trưởng là một người tốt nên ông ta sẽ không nhận hối lộ?
Nếu không, anh ta sẽ không muốn tiếp cận một người lạ mặt như tôi để nói chuyện.
Anh ta đang thử dùng một người không biết gì, một con người vô dụng muốn một Elf. Đây có phải là ý định của anh ta?
Tôi không biết tội hội lố sẽ bị phát thế nào, nếu là mức án tử hình thì tôi sẽ xem xét lại.
Vì vậy, để giành chiến thắng trận đấu này, việc đầu tiên tôi phải làm là điều tra về thị trưởng. Điều đó là cần thiết cho việc nghĩ ra một món quà (hối lộ), đồng thời cũng giúp ích cho việc kinh doanh sau này của tôi.
Nếu tặng quà thất bại, Jephthah-shi sẽ bỏ rơi tôi.
Giống như thằn lằn cắt đuôi vậy.
U~mu... Làm thế nào đây?
"... Có thể cho tôi biết tôi bị thua sẽ chịu sao không?" [Ayase]
"Để xem… nếu cậu thua, vậy hãy đưa tôi 10 viên đá ma thuật. Không nhất thiết là ngay lúc này." [Jephthah]
...10 viên đá ma thuật.
Tôi vẫn chưa xác định được giá trị của viên đá ma thuật nào mình có cả. Tôi nhận được 2 viên vào hôm qua và hôm nay vì vậy không thể nói rằng 10 viên đá ma thuật mà Jephthah cần là quá xa vời.
Chỉ thế thôi sao?
Hay đây không phải là trận đấu mà chỉ là một cuộc trải nghiệm? Vì vậy Jephthah-shi chỉ muốn 10 viên đá ma thuật. Hay anh ta đã ngửi thấy điều gì đó và đang lợi dụng tôi....
.... Nó sẽ không thôi nếu tôi cứ tiếp tục nghĩ về nó.
"Cậu thấy nó thế nào? Cậu sẽ chấp nhận trận đấu chứ?" [Jephthah]
"Trước hết tôi có vài thứ cần xác nhận. Khi nãy anh có nói là mình không có Elf nào mà chưa đặt trước nhỉ?" [Ayase]
"Đúng vậy, nhưng bởi một vài trường hợp gì đó mà hiện giờ tôi đang có 1 Elf. Đó là một cô gái trẻ nên cậu không cần lo lắng về phần đó." [Jephthah]
Fumu~ Vậy là vẫn còn.
Tôi nên hỏi chi tiết về những thứ tôi cần làm. Nhưng cũng có khả năng đây là những lời nói dối vì vậy bạn không nên tin tưởng vào những thứ mà bạn chưa thấy...
Nhưng có một chàng trai đã quyết định cố thử và mạo hiểm tính mạng của mình trong canh bạc khi chỉ vừa nghe "Một cô gái Elf trẻ, đẹp". Thật ngu ngốc mà.
***
Vậy tôi đã kết thúc bằng việc tham gia vào trận đấu đánh cược mạng sống của mình trong đó.
Tôi có mang theo nhiều thứ vật dụng khác nhau vì vậy tôi có thể làm tốt việc này.
Nhưng nếu vụ đánh cược liều lĩnh này không thuận lợi, tôi có thể bằng cách nào đó thoát khỏi căn nhà và chạy trốn về thế giới của mình đợi cho tình hình nguôi ngoai. Hoặc nếu tôi không còn chọn lựa nào khác thì tôi sẽ bán chiếc gương...
Nhưng để có một mỹ nhân Elf, tôi đành buông tay đánh cược thôi vậy.
Tôi sẽ cứu mỹ nhân Elf khỏi tên buôn bán nô lệ ác độc này. Nghĩ về điều đó làm ngực tôi bắt đầu nóng lên. Và như thế cô ấy chắc chắn sẽ bị tôi quyến rũ.
Món quà này sẽ được tặng.... vào buổi tiệc kỷ niệm lần thứ 50 của thành phố Erishe.
Nói thật, rào cản lần này thật sự cao hơn so với thời kỳ khó khăn khi tôi đang bán hàng trong một nhóm ở công ty đen trước đó nữa. Những kinh nghiệm đó thật tuyệt vời mà.
Buổi tiệc kỷ niệm lần thứ 50 của thành phố Erishe sẽ được tổ chức vào buổi chiều của ngày thứ 2 của "Lễ kỷ niệm 50 năm của Erishe". Vào ngày đó, Jephthah-shi sẽ giới thiệu tôi với thị trưởng và tôi sẽ tặng món quà của mình cho ông ấy. Đó là kế hoạch định sẵn.
Vẫn còn hơn 15 ngày trước lễ hội vì vậy tôi cần phải hoàn thành việc chuẩn bị giữa thời gian đó. Thành thật mà nói, không còn nhiều thời gian nữa nhưng tôi sẽ làm hết sức mình vì Elf-chan!
Điều đáng lo là nội dung của trận đấu chỉ thực hiện thông qua lời hứa qua miệng nhưng Jephthah-shi sẽ làm một khế ước linh hồn giữa Elf và tôi vào ngày hôm đó. "Giờ cậu có trốn đi cũng không sao." Mặc dù Jephthah-shi nói điều đó với tôi như một lời thách thức, nhưng nếu tôi không có đủ thời gian chuẩn bị tôi sẽ phải nghĩ ra một giải pháp khác.
Cuối cùng, tôi vô tình hỏi Jephthah-shi "Tại sao tôi lại phải tặng quà cho ngài thị trưởng?"
Khi anh ấy nghe thì anh ấy chỉ đáp lại rằng, "Đó là để chào mừng lễ kỷ niệm 50 năm."
Vậy tại sao anh không tự mình tặng một món quà? Anh bị ngốc à? Hay anh không muốn chết?
***
Sau lời hứa sẽ gặp mặt nhau tại quảng trường trung tâm sau 15 ngày nữa, tôi chia tay Jephthah-shi.
Bây giờ, để giành chiến thắng trong trận đấu này, chỉ nỗ lực một phần sẽ không đủ. Tôi sẽ phải nỗ lực gấp đôi kể từ lúc này. Trước tiên, tôi cần thu thập thêm thông tin về thị trưởng. Ngoài ra tìm hiểu xem việc đó có phạm tội hối lộ không và về lễ kỷ niệm 50 năm của thành phố Erishe nữa.
Nói đến những thứ không quan trọng, tôi vẫn còn phải điều tra khá nhiều thứ vậy nên làm một mình là không thể. Thật tốt nếu có người hợp tác cùng mà...
Sau khi suy nghĩ xa hơn, cuối cùng, những người có thể giúp tôi mà tôi có thể nghĩ đến chỉ có thể là Shello-san và Rebecca-san. Tôi sẽ cần phải xin lỗi vì đã chạy đi ngày hôm đó và nhờ họ giúp đỡ.

Với lại từ bây giờ tôi cũng đã ở lại căn nhà có chiếc gương rồi, nên chúng tôi sẽ là những láng giềng của nhau.
Bình luận