「Xem ta kết thúc ngươi
đây!」(~wa)
Franruhle
chém vào đầu của một con boss khổng lồ theo một cách vô cùng thanh lịch.
Sau
đó con boss mất thăng bằng và ngã xuống. Franruhle đang lở lửng trên không cũng
đáp xuống mặt đất.
Là
một người ‘làm’, tôi sẽ đỡ lấy cô ấy.
Tôi
bắt lấy cô ấy khi cô ấy đang rơi xuống. Giống như trước đây vậy, đôi má của
Franruhle đỏ ửng cả lên.
Có
vẻ như cô ấy không quan tâm chút nào về tình hình của mình. Sau đó tôi liền xác
nhận tình hình của những người khác.
Tôi
nhìn Rayner, thấy cậu ta có vẻ mệt mỏi. Cậu ta đang không ngừng thở dốc. Và
Erna, cô gái người thú cũng đang chiến đấu với những tay sai của con boss ở một
nơi cách xa đây. Cô ấy thật sự yêu quý mạng sống của mình, vì vậy cô ấy không
bao giờ xung phong lên trước. Thêm vào đó Dragonewt, Snow cũng không tí nổ lực
nào cả.
Tôi
có thể nói bốn người này không hiểu vai trò trong một nhóm là sao cả.
Xét
theo năng lực cá nhân, họ có kỹ năng chiến đấu cao. Nhưng với mục đích khác
nhau, họ hành động một cách cá nhân.
「Chúng ta đã làm được! Với
như thế, chúng ta sẽ dễ dàng vượt qua được tầng 8! Có Sieg tham gia, chúng ta
tiến nhanh thật! Đúng như mong đợi từ chàng hiệp sĩ của mình!」
「Ch… chúc mừng,
Franruhle… đừng quên, em cậu mạo hiểm mạng sống để bảo vệ cậu đấy…」
Rayner
tiến đến gần chúng tôi với bộ dạng như hết hơi và muốn phun ra máu vậy.
「Haa, haaa…… ổn thôi,
Sieg. Giá trị duy nhất của em là bảo vệ chị ấy. Nếu không làm được thế, em chỉ
là kẻ rác rưởi. Hahahaha, Hahahaha, ha, haaa…, haaaa…」
Rayner
cười dù cho cậu ta giống như muốn chết tới nơi vậy.
Có
vẻ như hoàn cảnh gia đình họ khá phức tạp. Tốt nhất là mình không nên dính vào
quá sâu.
Cố
không nghe thêm gì nữa, nếu không, tôi không chắc là mình sẽ có thể trụ lại ở
đây được.
Erna,
người chiến đấu ở khu vực an toàn cũng đã trở lại.
Bởi
cô ấy không có ý định là sẽ thông qua kỳ thi này. Nên cô ấy ưu tiên mình trên tất
cả. Thích thì làm, mặc kệ kết quả có như thế nào. Tôi thích tính cách đó của cô,
nhưng cô không phải là một người đáng tin cậy để người khác dựa vào.
「….Fu. ……… Mệt quá, mọi
người làm tốt lắm!」
Snow
cũng có vẻ uể oải. Thật sự thì cô ấy mới là phiền toái nhất.
【Trạng Thái】
Tên:
Snow Walker
HP:
511/533
MP:
211/240
Chức
nghiệp: Do thám
Cấp
độ: 14
Sức
mạnh: 10.22
Sức
mạnh vật lý: 10.01
Khéo
léo: 5.24
Nhanh
nhẹn: 5.43
Khôn
ngoan: 7.91
Sức mạnh ma thuật:
10.84
Phẩm
chất: 2.62
+Kỹ
Năng Cơ Bản:
Long
Thánh Hộ: 1.09
Công
Năng: 1.89
Cổ
Thuật: 2.02
Minh
Mẫn: 1.07
Huyết
Thuật: 1.00
+Kỹ
Năng Thu Thập: Không có
Cấp
độ cô ấy là cao nhất trong nhóm này, hơn thế nữa, năng lực cô ấy vô cùng cao. Dĩ
nhiên đó là nhờ dòng máu của loài rồng trong người cô ấy. Nếu không tính Dia,
thì cô ấy có lẽ là người mạnh nhất trong mê cung mà tôi từng thấy. Hơn thế nữa,
năng lực cô ấy rất hấp dẫn. Cô ấy chính là người tài năng mà tôi đang tìm kiếm.
Nhưng
có vẻ dường như cô ấy không năng động lắm.
Mặc
dù cô ấy sở hữu sức mạnh ma thuật vô cùng cao, nhưng cho đến giờ cô ấy chỉ sử dụng
sức mạnh vật lý.
Cô
vẫn chưa thể hiện hết năng lực của bản thân mình.
Theo
như Franruhle, cô ấy tham gia nhóm là để hoàn thành yêu cầu và sau khi tôi hỏi
Snow, cô ấy nói là「Tôi
không thể về nhà nếu không có ai chết」
Một
cô nàng liều lĩnh. Một chàng trai hiệp sĩ chỉ biết đuổi theo bóng lưng chị mình.
Một chiến binh người thú chủ nghĩa cá nhân. Một Dragonewt không không tinh thần.
Cái nhóm này thật tệ mà.
Chẳng
lẽ trong trường không có giáo viên dạy họ à. Không biết giáo viên nghĩ gì về họ
nữa. Nếu tôi là giáo viên, tôi sẽ ngăn chặn điều này bằng tất cả mọi cách.
Mặc
dù hiện nay, tôi chỉ như một vệ sĩ được thuê của họ vậy.
Franruhle
nãy giờ im lặng thu thập những vật phẩm rơi ra bất ngờ hét lên thông báo cho mọi
người.
「Cám ơn vì nỗ lực của mọi
người, Rayner, Erna, Snow. Bây giờ, chúng ta nhanh chóng đến tầng 9 thôi. Với tốc
độ của chúng ta như thế này, đạt đến tầng 9 không phải là một chuyện không tưởng
nữaー」
Bà
chủ của tôi lên tiếng với vẻ đầy hào hứng. Đúng vậy, mục tiêu của họ chỉ còn lại
2 tầng nữa thôi.
Đánh
bại boss quái vật tầng 9, và lấy thứ được gọi là “Vĩnh Hằng Chi Hỏa”, một thứ
chỉ có thể tìm thấy được ở tầng 10.
Theo
như Franruhle, thì tầng 10 sẽ không có boss. Liền sau đó tôi có thể nghe thấy
tiếng cười vang lên bên tai mình.
Cứ
như thế này, đánh bại boss tầng 9 không phải là vấn đề. Nhưng tôi sẽ phải mệt
tiếp để bảo vệ họ.
Nếu
tôi so cái nhóm này với lúc tôi chơi trò chơi hay chung nhóm với Dia, thì cái
nhóm này áp lực không tả nổi. Thật tình mà nói, tôi chỉ muốn bỏ đi. Nói thật đấy…
K…
Không, tôi phải bình tĩnh lại.
Chỉ
một bước nữa thôi là mọi thứ sẽ kết thúc.
Đúng
vậy, tôi phải bình tĩnh lại. Nghĩ đến những chuyện tốt đẹp nào.
Làm
tốt lắm tôi ơi.
Chuyến
đi này thật đúng là một trải nghiệm quý báu cho tôi mà.
Với
suy nghĩ như thế, tôi tiến về phía trước.
Bởi
vì Snow là do thám, nên lúc nào cô cũng luôn đi phía trước. Và đây là cơ hội tốt
cho tôi.
「Chúng ta khởi hành được
chưa? Snow, chúng ta đi trước nào」
「……Vâng」
Tôi
vừa đi vừa trộm nhìn lấy Snow.
Mặc
dù cô ấy là một Dragonewt, nhưng dáng vẻ cô ấy như con người vậy. Miêu tả theo
những gì tôi thấy thì cô có một đôi sừng nhỏ trên đầu, mái tóc thì màu xanh thẫm
và một cái đuôi sau lưng. Dường như cặp sừng là nét đặc trưng cho chủng tộc của
cô ấy, còn về cái đuôi thì tôi không quan tâm lắm bởi nó đã bị bộ trang phục của
cô che mất.
Nếu
cô ấy có tinh thần tí, cô sẽ rất xinh đẹp trong bộ trang phục của quốc gia mình.
「……Có chuyện gì à?」
Cô
ấy phát hiện thấy tôi nhìn trộm cô ấy và nhìn lấy tôi. Đúng như mong đợi từ một
nhà thám hiểm cấp độ cao.
Để
giết sự tò mò của mình. Tôi hỏi Snow để xác nhận nó.
「Không có gì, Snow. Anh
có thể hỏi tại sao em không tham gia kỳ thi này không? Anh thấy em dường như
không có tinh thần gì cả」
「……Bởi vì em không có đủ
điểm tích lũy」
「Điểm tích
lũy?」
「Vâng, điểm tích lũy là…
nó là… Thật khó giải thích mà, một cơ hội khác để…」
Ra
là cô ấy có vấn đề riêng của mình…
「Anh không chắc lắm nhưng
điểm tích lũy có phải là điểm để lên lớp ở trường em không? Bởi vì em không đủ
điểm nên em mới phải tham gia bài thi này đúng không?」
Hệ
thống giáo dục ở đây như ở thế giới của tôi vậy.
「……Ồ, tuyệt thật. Giống
như anh giải thích vậy. Dù anh không phải là học sinh nhưng anh lại hiểu được hệ
thống của nó」
Thấy
tôi đoán chính xác. Snow liền cho thấy vẻ ngạc nhiên của mình.
「Anh hiểu rồi. Vì thế mà
em không có lựa chọn nào khác ngoài tham gia kỳ thi này đúng không? Vì thế mà
em không có tí tinh thần nào cho chuyện này à… Nhưng như thế ổn chứ? Nếu em
không vượt qua được bài kiểm tra này, em biết đấy, em sẽ không được nhận điểm
tích lũy mà?」
「Không, em đoán kỳ thi
này chỉ để cho thấy sự can đảm của học sinh khi thách thức mê cung thôi. Vì thế
chỉ cần anh tham gia là anh đã có điểm tích lũy rồi」
「Ừm, anh hiểu rồi…」
Vì
thế mà cô ấy không lo lắng gì để vượt qua kỳ thi này cả.
Chuyện
này làm tôi nhớ tới học sinh ở thế giới của mình. Học lấy điểm tích lũy, với mấy
môn không thú vị thường học sinh bỏ qua và ngủ suốt tiết.
「Sieg. Việc do thám để
cho Snow là đủ rồi, cậu đến đây đi!」
Trong
khi đang nói chuyện với Snow, tôi nghe thấy tiếng Franruhle vang lên phía sau
mình.
Sau
khi quay người lại, tôi thấy Franruhle đang vẫy tay trong khi gọi lấy tôi.
Bà
chủ của tôi thật phiền mà. Cô ấy không thể để tôi thu thập thêm thông tin về
Snow sao. Không thể làm gì khác, tôi đi lại bên cạnh Franruhle.
Trong
khi tôi đang bảo vệ ở bên trái Franruhle, thì Rayner ở bên phải cô ấy.
Phía
sau chúng tôi, Erna đang dạo bước đi.
「…………」
「……hmm, Sieg, cậu không
cảm thấy tò mò về mình à?」
「Ể, tò mò về cái gì….?」
「Thì về cuộc sống hay thứ
gì mà cậu muốn biết」
Câu
hỏi của Franruhle làm tôi mất cảnh giác. Hình như cô ấy không muốn tôi được yên
tĩnh.
Tuy
nhiên, tôi không có chút hứng thú nào với Franruhle. Trong nhóm này, người duy
nhất khiến tôi hứng thú là Snow. Nếu so Franruhle với Snow, thì khoảng cách hai
người họ thật xa.
Nhưng
nếu tôi bỏ đi ngay, chuyện này có thể sẽ gây phiền toái. Vì thế tôi điều chỉnh
lại tâm trạng của mình với cô ấy. Và cứ như thế, chúng tôi đã rời khỏi tầng 8.
Nếu
họ chuẩn bị kỹ hơn cho kỳ thi này thì xử lý lũ quái vật sẽ dễ dàng hơn. Bởi cái
nhóm này có chỉ số vô cùng cao.
Đi
xuống tầng 9, chúng tôi không có thời gian để nói chuyện nhàn rỗi nữa
Kỳ
thi càng gần đến hồi kết, sự căng thẳng trong tôi càng gia tăng.
Sau
khi đã chuẩn bị sẵn sàng, dường như Snow phát hiện có một con boss đang ẩn mình.
Không một chút do dự, cô ấy tiến về phía nó. Đường đi ngày càng tối và cũng
chông cheo hơn. Cứ như thế, chúng tôi tiến về phía trước trên con đường đầy đất
đá.
Ở
cuối con đường, con boss quái vật xuất hiện, tên nó là Bức Vương.
Đó
là một con dơi khổng lồ. Con Bức Vương có năng lực khá phiền toái khi có thể tự
chữa thương mình bằng cách kết hợp với một con dơi khác. Tôi được nghe nói là
các học sinh đã được tham dự khóa dạy để giải quyết tình huống mà ở đấy chỉ có
bóng tối, không có chút ánh sáng nào.
Nhưng
đối với tôi, miễn là tôi có ma thuật《Không
Gian》, tôi hoàn toàn có thể
xử lý dễ dàng con boss này.
Nếu
chỉ dựa vào bóng tối thôi, thì năng lực nó hoàn toàn vô dụng trước kỹ năng nắm
bắt không gian của tôi.
Bị
xem xét hết tất cả mọi thứ, đòn tấn công bất ngờ của nó kết thúc nhanh chóng
Mặc
dù nó thành công thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ, nhưng với sự giúp đỡ từ
ma thuật《Không Gian》của tôi, chúng tôi có thể chống lại nó
Sau
đó chúng tôi tiến về phía trước một cách suôn sẻ. Chỉ cần Franruhle và những
người khác không có gì, chiến thắng là của chúng tôi.
Tuy
có chút áp lực, nhưng đi đến tận đây, chúng tôi tốn không bao nhiêu thời gian cả.
Cứ
như thế, chúng tôi hướng đến tầng 10.
Bước
từng bước xuống đường dẫn, chúng tôi đi xuống tầng 10.
Ngọn
lửa ở sau tai của tôi, Alty, phản ứng như cô ấy trở về nhà của mình vậy.
(Cuối
cùng thì chúng ta cũng đã đến tầng 10. Tôi về nhà rồiー)
Ánh
sáng bao phủ lấy toàn bộ hành lang tầng 10 phát ra từ những ngọn lửa khắp mọi
nơi.
Đây
chính là tầng 10 của mê cung.