ーーTôi đã hồi nhớ lại một
phần ký ức của mình.
Tôi
không biết chuyện gì xảy ra với cơ thể tôi cả… Tôi chỉ nhớ lúc ấy mình đang
thách thức Thủ Hộ Quái và cố bảo vệ cậu ấy khỏi bị chém.
Tôi
chắc chắn lúc ấy lưỡi dao của Tidus sẽ chém vào cổ tôi.
Nhưng
rồi khi tôi mở mắt ra… tôi thấy Sieg như thể sắp bật khóc vậy.
「DIIIIAAA!!!」
Có
lẽ Sieg đã sử dụng thanh kiếm của mình bảo vệ tôi lúc đó.
Lúc
ấy, tôi đã thấy được vị anh hùng trong giấc mơ của mình.
Cậu
ấy thật hoa lệ và cũng thật đáng ghen tị.
Tôi
đã cố bò đi để không gây trở ngại cho cậu ấy. Khi tôi cố nâng cơ thể mình lên,
tôi chợt nhận ra.
Cánh
tay phải cầm kiếm của tôi đã bị chém đứt.
Tôi
lầm bầm và tự chế giễu chính mình.
ーXem ra đây đã là kết
thúc của tôi….
Kết
thúc của Diablo Sith.
Kết
thúc của một người được xem như Ác Quỷ, Tông đồ. Thật buồn cười nhỉ. Tôi đã cố
làm lại con người mình, sống một cuộc sống mới.
Tuy
nhiên, cuộc sống của tôi vẫn tràn đầy đau khổ như trước. Có lẽ tôi nên kết thúc
như thế này thôi.
Tôi
thấy máu của mình lênh láng khắp mọi nơi.
Ướt
đẫm cả cơ thể tôi.
Máu
của tôi đã mất rất nhiều.
Tôi
biết 【Sự Sống Kéo Dài】và【Sự
Bảo Hộ Của Chúa】đang
được kích hoạt khi tôi bị như thế.
Tuy
nhiên với những vết thương chí mạng như thế thì chưa đủ.
Cứ
như thế, tôi sẽ chết mà không nghi ngờ gì cả.
………
Mình
có chết cũng không sao.
Tuy
nhiên, tôi không thể để Sieg chết được.
Tôi
là người đã kéo cậu ấy vào tình huống này.
Bởi
vì tôi mà Sieg có thể sẽ chết. Không được, tôi phải dùng mạng sống của mình để
cứu cậu ấy.
Nhưng
tôi nghĩ mạng sống rẻ tiền của mình sẽ có thể cứu được Sieg sao?
Tôi
phải lựa chọn.
Ước
mơ của tôi quan trọng hơn mạng sống của tôi. Đó là những gì tôi đã xác định.
Thế
còn Sieg thì sao?
Cậu
ấy là người đồng đội đầu tiên của tôi. Là người đầu tiên thừa nhận tôi là Dia.
Dù
tôi gặp cậu ấy không quá lâu, nhưng cậu ấy đã cho tôi rất nhiều thứ.
Cậu
là người đầu tiên hiểu tôi. Và trở thành bạn của tôi.
Vì…
thế…
Ước
mơ của tôi tuy quan trọng hơn mạng sống của tôi, nhưng Sieg quan trọng hơn cả ước
mơ của tôi.
Do
đó, tôi sẽ thực hiện lấy thánh thuật của mình, cho dù tôi có phải chết đi chăng
nữa.
Thứ
ánh sáng mà tôi hằng ghét đang trào dâng trong tôi.
Sau
một thời gian dài thì tôi cũng đã trở lại con người trước đây của mình.
Tôi
cắn nhẹ môi mình rồi lặp lại câu thần chú mà tôi đã đọc không biết bao nhiêu lần
trước đó.
「ーThánh thuật《Shion》」
Và
sau đó, việc duy nhất mà tôi cần làm là đánh bại con quái vật có tên là Tidus.
Tôi
phải làm cho cơ thể Tidus trở nên cứng rắn như Sieg đã làm điều đó trước đây với
ma thuật đóng băng của mình.
Tôi
bắt đầu thực hiện ma thuật của mình. Tôi tin là với thánh thuật mà tôi đã học từ
lúc con nhỏ, tôi chắc chắn sẽ đánh bại được nó.
Ánh
sáng từ ma thuật của tôi bao trùm lấy cả không gian căn phòng.
Tôi
bắt đầu cảm thấy chóng mặt và tầm nhìn của tôi cũng trở nên tệ hơn.
Nếu
lúc này mà tôi ngất đi, mọi thứ sẽ trở nên vô ích. Tôi phải giữ bình tĩnh, dù
cho lượng máu chảy trong não tôi đã rất ít rồi.
Tầm
nhìn của tôi lúc này đã hoàn toàn là một màu đen kịt. Tôi đã hoàn toàn bị nuốt
chửng bởi bóng tối.
Tuy
nhiên, tôi vẫn có thể thấy rất rõ nó.
Tôi
phải đánh bại nó, ngay cả khi tôi có phải chết. Đó là những suy nghĩ duy nhất
trong đầu tôi lúc này.
Để
bảo vệ Sieg. Để bảo vệ Sieg. Để bảo vệ Sieg.
Tôi
nhận thấy là cơ thể của tôi đã vượt ra ngoài giới hạn của mình.
Giấc
mơ của tôi đã sụp đổ. Nhưng đổi lại tôi đã nhận lấy được thứ sức mạnh vượt qua
ngoài giới hạn của bản thân mình.
Đó
là lí do tại sao, tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu ấy.
【Kỹ năng 《Bảo Vệ Tuyệt Đối》được
kích hoạt】
Cảm
xúc của tôi không ngừng trào dâng.
Tôi
phải làm tất cả vì lợi ích của Sieg.