Đã
ba tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi Kazura rời khỏi trang trại.
Hiện
giờ Kazura đang trong cuộc trao đổi với một công ty xây dựng tại tỉnh.
Người
gặp mặt Kazura bây giờ là một người đàn ông trung niên, ông ta đang mặc đồng phục
của công ty này và khuôn mặt thì vô cùng ảm đạm khi thấy đống tài liệu trên
bàn.
Phía
bàn của Kazura có danh thiếp của ông ấy, bên cạnh tên thì có nêu chức vụ “Thư
kí trưởng”.
Các
tài liệu trên bàn là bản sao tài liệu kiểm soát lũ lụt mà Kazura mang từ
Isteria đến.
Trên
đường đến công ty xây dựng này, anh đã ghé qua một cửa hàng tiện lợi để làm bản
sao tài liệu.
“Ưm,
anh biết đấy, nếu như anh mang cả đống tài liệu tới đây và yêu cầu chúng tôi
xây dựng kế hoạch chống lũ thì kể cả là chúng tôi cũng gặp rắc rối lớn đấy.”
Thư
kí trưởng ngẩng lên nhìn và bắt đầu nói với vẻ không hài lòng.
“Hơn
nữa, ý của anh là sao khi nói “chỉ lên kế hoạch mà không làm gì cả”? Và nhìn
vào những gì được viết ở đây, hạn chế công nghệ hiện đại, ý anh tức là sử dụng
công nghệ cổ xưa à?”
“Vâng,
tôi vô cùng xin lỗi vì yêu cầu đột ngột kì lạ này. Tuy nhiên tôi thật sự rất cần
kế hoạch xây dựng ngăn chặn lũ lụt tại vùng này bằng mọi giá. Ông không thể chấp
nhận được yêu cầu này sao?” (Kazura)
Kazura
cúi đầu cầu xin. Người thư kí trưởng thở dài và dựa lưng vào ghế
Từ
thái độ đó, thì chăc chắn ông ta nghĩ rằng Kazura thật là phiền phức.
“Shino-san,
anh nên yêu cầu những giáo sư am hiểu về những công nghệ cổ xưa làm việc này.
Yêu cầu một công ty làm những công trình công cộng, anh không thấy lạ sao?”
“Điều
đó cũng đúng, tuy nhiên kế hoạch này cần được thực hiện, và sẽ tốt hơn nếu như
yêu cầu này được thực hiện bởi công ty của ông, những người đã tham gia rất nhiều
những công trình xây dựng...... hơn nữa, cái gì cũng có lí do của nó, nhưng hiện
tại tôi không còn nhiều thời gian để giải thích. Tuy nó còn phụ thuộc khi nào kế
hoạch được triển khai, nhưng tôi thực sự rất cần kế hoạch càng sớm càng tốt......”
(Kazura)
Nghe
Kazura nói thế, người thư ký trưởng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ
“Càng
sớm càng tốt...... Mặc dù chúng tôi không thực sự tham gia vào công việc xây dựng.
Nhưng có thể cho tôi biết lý do nào khiến anh cần một kế hoạch gấp gáp như vậy
không? Anh muốn dùng nó để viết luận án à? “
“À,
ừm, đó là ......” (Kazura)
“Này,
hai người có cuộc thảo luận thú vị thật đấy.”
Khi
Kazura không biết nói gì, thì một người đàn ông tóc bạc không biết đứng đằng
Kazura từ lúc nào lên tiếng.
“Ồ,
đây là bản kế hoạch công trình à? Tuy có vài chữ tôi không đọc được nhưng nhìn đúng
thật là một bản kế hoạch cả.”
“Làm phiền hai
người một chút.” Ông ta nói thế
và ngồi xuống bên cạnh Kazura rồi xem tài liệu mà anh mang tới.
“Xem
nào, công nghệ lạc hậu...... Vậy tức là công nghệ và vật dụng ở đấy tương đương
với các nước Trung Đông và châu Âu vào 2000 năm trước công nguyên? Diện tích lớn
đấy. Đây là đất nước nào vậy?”
“U-um,
giám đốc, tôi là người phải giải quyết vấn đề này, nhưng ......”
Người
thư kí trưởng tỏ ra bối rối trước người đàn ông lớn tuổi kia.
Dường
như ông ta chính là giám đốc của công ty này.
“Mặc
dù anh nói rằng anh sẽ giải quyết vấn đề này, nhưng từ nãy đến giờ có vẻ như
anh không muốn nhận công trình này. Kể cả khi khách hàng đã cúi đầu cầu xin,
anh đã tỏ thái độ kiểu gì vậy?”
“Nhưng-nhưng
điều này, bất kể hoàn cảnh như thế nào thì nội dung của tài liệu này...... Mang
một bản tài liệu không rõ từ thời nào và yêu cầu kĩ thuật xây dựng bây giờ mà
chỉ sử dụng những công nghệ cổ xưa thì ......”
“Đồ
ngu!”
Khi
thư kí trưởng trả lời, ông Giám đốc giận dữ hét lên.
Kazura
ngồi bên cạnh ông giám đốc cũng co rúm người lại.
“Cho
dù anh có thi công hay không, thì yêu cầu này vẫn nằm trong chuyên môn của
chúng ta! Đừng tỏ ra ích kỉ như vậy! Việc này giờ giao cho tôi, anh quay về làm
việc của mình đi.”
Ông
giám đốc chửi bới không ngừng và đá đít thư kí trưởng ra khỏi chỗ ngồi.
Các
nhân viên của công ty khi nhìn thấy giám đốc giận dữ la mắng thì nhìn vào đó và
tự hỏi chẳng biết chuyện gì đã xảy ra.
“U-ừm,
vậy nghĩa là công ty của ông chấp nhận yêu cầu này sao ......?”
Mặc
dù Kazura vẫn còn sửng sốt vì diễn biến quá nhanh trước mắt mình nhưng anh vẫn hỏi
ông giám đốc, trong khi ông ta vẫn đang lẩm bẩm “Giới trẻ ngày nay thật là...”
Nhưng
ngay sau khi nghe câu hỏi của Kazura, ông ta lại dịu lại và cười
“Chăc
chắn rồi, mặc dù tôi chưa được nghe chi tiết, nhưng nó không phải là việc không
thể làm.”
“Ồ,
Tôi rất vui khi nghe điều đó! Vậy thì nội dung kế hoạch mà tôi muốn ngài xây dựng
là.....”
“Trước
đó xin vui lòng cho tôi biết. Bản vẽ này là của đất nước nào không? Nó không giống
như Hy Lạp cổ đại và cũng chả giống Carthaginian hay Assyrian...... Điều này thật
đáng xấu hổ, nhưng tôi không biết được đây là nước nào. “
Mặc
dù giám đốc nhíu mày, nhưng ông vẫn tỏ ra quan tâm với bản vẽ.
Đôi
mắt của ông chứa đầy sự tò mò như của một đứa trẻ mới nhận được món quà vậy.
“À,
đó chỉ là… đó chỉ là một bản vẽ của một đất nước hư cấu mà thôi.”
Nghe
thấy câu trả lời của Kazura, vị giám đốc cho thấy vẻ ngạc nhiên của mình.
“Ồ,
tất cả đều là hư cấu sao?”
“Vâng,
tôi muốn thực hiện một dự án xây dựng kiểm soát lũ thông qua bản vẽ đất nước hư
cấu này. Trong bản vẽ, đê điều đã bị vỡ khi lượng mưa đã tăng lên. Đó là lý do
tại sao tôi muốn công ty của ông xây dựng một kế hoạch cải thiện đê điều. “
“......
Hmhm? Điều này khá là bất thường ...... À! Vì vậy, thì ra lí do là vậy sao! Hiểu
rồi hiểu rồi.”
Sau
khi nghe lời giải thích của Kazura, Giám đốc có một biểu hiện kỳ lạ trước khi vỗ
tay và gật đầu như thể ông ta hiểu điều gì đó.
“Tuy
nhiên, tại sao đây không phải là yêu cầu của bất kỳ tổ chức quốc gia nào? Nếu
như đây là một yêu cầu cá nhân thì thường không được chấp nhận đâu.”
“Ể?
Umm, tổ chức nghiên cứu quốc gia? Ý của ông là? “
Kazura
hỏi.
“Hm,
không, phải đó là lý do tại sao sao, là nó, phải không? Yêu cầu này là dành cho
tôi phải không?”
“Ể?”
“Tại
sao ư? Bởi vì tôi là cựu thành viên trong cục Thủy lợi, Quản lý đất đai, Hạ tầng,
Giao thông và Du lịch...... “
“......
A! Không phải thế, đây chỉ là yêu cầu của các nhân tôi mà thôi ...... Nó giống
như là một sở thích”.
Kazura
đoán được rằng ông giám đốc đang hiểu lầm gì đó. Có một chút bối rối hiện lên
khuôn mặt ông ấy.
“......
T-Tôi hiểu rồi. Vâng, tôi xin lỗi vì đã nói điều gì đó kỳ lạ. Hãy quên những gì
tôi vừa nói đi nhé.”
“Tôi
cũng vậy, tôi xin lỗi đã yêu cầu vô lý. Nhưng tôi rất mong được sự hợp tác của
ông.”
Kazura
cúi đầu nói và ông giám đốc cũng vậy.
Mặc
dù hạ đã có một cuộc thảo luận kì lạ, nhưng sau đó họ đã bỏ qua những chi tiết
nhỏ nhặt.
Trong
thế giới của người lớn, có rất nhiều chuyện có thể xảy ra.
✦✧✦
3
tiếng đồng hồ trôi qua.
Những
lời giải thích cần thiết đã gần như hoàn thành, vì vậy Kazura cuối cùng đã có
thể thở phào.
Ngồi
đối diện với Kazura, ông giám đốc nhâm nhi tách trà trong khi nhìn vào tấm hình
mà Kazura đã đưa cho ông ấy.
Những
bức hình đó được chụp bởi Kazura tại Isteria, đó là cảnh sông nước và bờ.
Có
những vị trí đã bị sụp đổ vì nước dâng lên quá cao và ảnh chụp con sông ở một
chỗ cao hơn.
“Công
nghệ CG bây giờ chân thực thật. Rất khó để phân biệt “
“Đúng
vậy. Công nghệ tiến bộ quả thực rất tuyệt vời.”
Trong
khi uống một ngụm trà, Kazura trả lời ông giám đốc đang ngưỡng mộ với bức ảnh
chụp.
Anh
giải thích rằng toàn bộ những tấm ảnh chụp này đều sử dụng công nghệ CG.
Mặc
dù rất ngạc nhiên trước những bức ảnh, nhưng ông ấy không mảy may nghi ngờ gì về
việc những bức ảnh này được sử dụng công nghệ CG. Ông giám đốc đã già, nên cũng
khá quen với điều này.
“Tuy
nhiên, những người lính mặc giáp, các tòa nhà bằng đá và các chi tiết khác được
mô tả tại nhiều nơi trong những bức ảnh này thực sự rất tuyệt vời. Bức ảnh này
chỉ sử dụng CG thôi sao?”
“À,
sử dụng cả những tòa nhà và cả con người thật, nên nó mới giống thật như vậy.”
Giám
đốc gật đầu “Tôi hiểu rồi, hiểu rồi”.
Sau
đó, ông giám đốc đặt chúng lên bàn và nhìn Kazura.
“Vậy
thì bây giờ chúng ta sẽ nói về tiền bạc và thời hạn. Với tất cả những thứ này
thì phải cần rất nhiều thời gian để xây dựng kế hoạch, nhưng mà giờ công anh định
thế nào đây?” (Giám đốc)
“Ông
nói phải... Vì tôi muốn kế hoạch được triển khai giống như chuyện vừa rồi, nên
tôi muốn kế hoạch được thực hiện trước mùa mưa tức là vào tháng năm năm sau. Số
giờ công sẽ là...... “
“Này
này, tháng năm năm sau là không ổn. Với diện tích thế này, thì cần ít nhất là
thời gian 1 năm.”
Người
giám đốc trả lời.
Bây
giờ đang là giữa tháng tám, nên nếu như công việc được hoàn thành trước tháng
năm năm sau thì sẽ chỉ có tám tháng để làm việc.
Từ
“giờ công” ở đây ám chỉ khổi lượng công việc phải làm trong một giờ.
“À,
không, ý tôi là chỉ sửa chữa những phần lũ lụt thường hay xảy ra. Phần còn lại
của công trình sẽ được thực hiện sau khi mùa mưa kết thúc, vì thế tôi chỉ yêu cầu
cải thiện những chỗ bị lũ lụt tại mùa mưa năm sau. “
“Hm,vậy
sao. Tức là sửa chữa hoàn toàn các vùng trọng yếu, còn những chỗ còn lại thì củng
cố tạm thời, tôi hiểu rồi. Vậy giờ công thì sao? “
“Để
tôi xem nào, tôi cũng chỉ là một người không có chuyên môn, tôi không biết là cần
bao nhiêu giờ công cả...... Nhưng nếu như số tiền phải trả trong một giờ là
nhiêu thì cần bao nhiêu giờ công đây?”
Dựa
trên kinh nghiệm của mình từ yêu cầu của công ty mà anh làm việc từ trước,
Kazura đề xuất số lượng tiền mà anh đã viết vào sổ.
Giờ
là một đơn vị thời gian, nếu như có XX giờ, thì Giám đốc có XX giờ để triển
khai công việc.
“Này,
này, nó nhiều lắm đấy. Không, 70% là ổn rồi. Vấn đề này xảy ra khá đột ngột thế
nên là sẽ khá đắt. Thời hạn chỉ là trước mùa mưa đúng không? Bởi vì kế hoạch
này được ưu tiên triển khai ở vài vùng cụ thể, vì thế có thể chia nó ra thành từng
phần nhỏ.”
“Vâng,
nhờ cả vào ông. Ngoài ra, tôi hy vọng rằng kế hoạch này có thể khiến người cổ đại
cũng có thể làm được. Tôi sẽ biết ơn nếu nó có nhiều minh họa hay hình giải
thích......”
“Đây
là một chuyện khá phức tạp...... Vâng, tôi sẽ cố gắng giúp. Tôi khá là rảnh
rang khi ngồi ở vị trí này. Ngoài ra, đây cũng chỉ là giờ công tạm thời. Vì đây
là lần đầu tiên tôi được nhận một công việc đặc biệt như thế này, tôi nghĩ rằng
có thể đạt được số lượng này. Nhưng tôi nghĩ rằng là không thể gấp đôi con số
này được.”
“Tôi
hiểu. Nhưng tôi không phiền nếu như giờ công gấp đôi số lượng này đâu.”
Ông
giám đốc ngạc nhiên.
“Sẽ
không sao ư? Sẽ tốn khá nhiều tiền đó, anh có thể trả được sao? “
“Tất
nhiên. Sẽ không vấn đề gì nếu như tôi thanh toán trước một nửa.”
Kazura
bình tĩnh trả lời, khiến cho ông giám đốc gãi đầu gượng gạo.
“Không
cần đâu, tôi xin lỗi vì đã nghi ngờ anh. Tuy nhiên, tôi không thể nhận một nửa
tiền thanh toán trước khi làm việc được. Nhưng sau cùng thì đây là lần đầu tiên
tôi nhận yêu cầu từ một otaku, vậy tôi nên chấp nhận khoản chi phí như thế nào
đây?”
“Xem
nào, tôi có nên trả 10% cho mỗi giờ công?”
“Có
vẻ ổn đó. Hãy làm như vậy đi. “
Ông
giám đốc lấy giấy viết hợp đồng từ trên kệ.
Ông
viết thật nhanh nội dung công việc đã được thảo luận với Kazura và viết tên anh
vào mục Đơn vị yêu cầu.
“Vì
tôi cần phải giải quyết với Ban quản lý sản xuất, nên hãy đợi một chút. Tôi sẽ quay lại ngay.”
Sau
đó, ông cầm theo bản Hợp đồng và rời khỏi đó
✦✧✦
Đã
hai giờ trôi qua.
Phải
mất khá nhiều thời gian đề thanh toán và bàn giao nên khi Kazura rời khỏi công
ty đó thì trời đã tối.
“Mệt
thật ...... Nhưng cũng may là được ông ấy giúp đỡ......”
Kazura
ban đầu dự định rằng sẽ đi vòng quanh các công ty cho đến khi anh tìm được nơi
chấp nhận yêu cầu của mình.
Mặc
dù anh đã định từ bỏ công ty này vị bị thư kí trưởng từ chối, nhưng nhờ có giám
đốc xuất hiện anh đã được cứu.
Có
lẽ vị trí giám đốc khá trang trọng vì vậy ông ta có khá nhiều thời gian rảnh.
Ông
ấy cũng rất quan tâm tới các công trình cổ đại nên chắc chắn ông ấy sẽ vạch ra
được một kế hoạch mà không gặp vấn đề khó khăn gì.
“Có
lẽ bây giờ mình nên ngủ ở một khách sạn nào đó rồi mai làm việc tiếp thôi.”
Đã
quá mệt mỏi, Kazura quyết định hoãn toàn bộ công việc còn lại của ngày hôm nay
lại để nghỉ ngơi. Sau đó anh đi tìm khách sạn gần nhất.
Nhưng
anh lại tìm thấy một cửa hàng đồ điện lớn.
“......
Cửa hàng đồ điện sao.”
Kazura
đi chậm lại và suy nghĩ một lúc rồi quay xe lại vào bãi đỗ xe.