Kazura
chậm rãi nhai miếng khoai trong miệng và nuốt nó.
Nó
không được cho thêm bất cứ một loại gia vị nào, nhưng vì đã được luộc chín nên
vẫn cảm nhận được vị ngọt đặc trưng.
Hương
vị không rõ lắm, nhưng vị ngọt nhẹ này lại rất thú vị.
Nếu
như anh so sánh với các loại cây trồng ở Nhật Bản, thì nó có vị ngọt giống như
khoai môn.
Sau
khi đã ăn khoai tây, anh tiếp tục lấy hai quả trứng luộc và gõ nhẹ xuống sàn.
Bóc
vỏ trứng ra rồi định chấm vào muối ăn nhưng sau đó anh chợt nhớ tới muối anh
mang từ Nhật Bản tới, nên sau đó anh chỉ ăn không nó.
“......
Fuh, có lẽ tôi chỉ ăn thế thôi. À, mọi người cũng ăn đi chứ. Đừng quan tâm tới
tôi.” (Kazura)
“Umm
...... Vậy thì chúng ta ăn thôi.” (Valin)
Kazura
nhắc Valletta và ông Valin vì họ đang nhìn anh ngồi ăn.
Kazura
lấy điện thoại từ túi ra bật nó lên và cài đặt thời gian.
Chuông
sẽ reo lên sau 30 phút nữa.
“À,
thảo mộc ở trong vườn như thế nào rồi? Trong thời gian tôi ở Isteria, chúng có
bị héo không?” (Kazura)
Kazura
đang không làm gì cả mà chỉ nhìn Valletta và ông Valin ngồi ăn, nên anh bắt đầu
hỏi về những cây thảo mộc trong vườn.
Đã
20 ngày trôi qua kể từ khi họ trồng thảo mộc, có lẽ những hạt giống đã nảy mầm.
“Tất
cả mọi người trong làng đều đang chăm sóc chúng rất cẩn thận, khi chúng tôi trở
về, bọn chúng đã nảy mần, chỉ có điều....” (Valetta)
“Chỉ
có điều?”
(Kazura)
Valletta
lưỡng lự.
“So
với nội dung của quyển sách mà tôi đọc thì có vẻ như hơi chậm.”
(Valetta)
“Ể?
Thật chứ?” (Kazura)
“Vâng,
tôi đã nghe được từ một người chăm sóc chúng. Thời gian nảy mầm thì tương tự
như trong sách nói, nhưng thời gian phát triển thì lại chậm hơn ......”
(Valetta)
“Ý
cô là tất cả các loại thảo mộc được trồng trong chậu có phân bón, trồng trong
chậu không phân bón và trồng dưới đất đều có tốc độ tăng trưởng tương tự?”
(Kazura)
“Các
loại thảo mộc được sử dụng phân bón có vẻ lớn hơn, nhưng tốc độ tăng trưởng
cũng không khác là mấy.” (Valetta)
Sau
khi nghe câu trả lời của Valetta, Kazura khoanh tay lại và suy nghĩ.
Khi
Kazura chăm sóc các loại thảo mộc trong nhà, anh không cảm thấy tốc độ tăng trưởng
của chúng thấp.
Chỉ
là một vài hạt bắt đầu nảy mầm, còn lại thì không.
“Khi
phát hiện ra cỏ dại, chúng tôi cũng liền nhổ chúng đi...... Có lẽ chúng ta đã
sai ở đâu đó......” (Valetta)
“Hmm
...... Những cây con thì sao?” (Kazura)
“Kích
thước cây không thay đổi nhiều. Tuy nhiên, nó vẫn xanh và khỏe mạnh.” (Valetta)
“......
Vậy có nghĩa là chúng không bị bệnh.” (Kazura)
Anh
nghĩ rằng có lẽ là vì một vài bệnh ở thế giới này, nhưng nếu như chỉ tăng trưởng
chậm mà không hiếu thì xác suất mắc bệnh có lẽ là rất thấp.
Có
lẽ, khi chúng được trồng ở Nhật Bản thì sẽ có một vài tác dụng đặc biệt.
“Tôi
không hiểu lý do tại sao chúng vẫn khỏe mạnh mà tăng trưởng chậm.... Mặc dù đã
được bón phân, tại sao chúng lại không phát triển tốt nhỉ?”
(Kazura)
“Chúng
ta vẫn chưa biết lí do tại sao phải không? ...... Chúng ta nên tìm hiểu về điều
kiện phát triển của chúng. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu như tìm ra nguyên do, mặc dù
......” (Valetta)
Kazura
và Valletta đang thảo luận về lí do tại sao thảo mộc lại phát triển chậm, nhưng
cuối cùng họ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.
Trong
lúc đó, ông Valin không hề xen vào cuộc trò chuyện của họ mà chỉ ăn trong im lặng.
30
phút đã trôi qua, chuông điện thoại reo lên.
“A,
đến giờ rồi đó. Anh cảm thấy thế nào rồi?” (Valetta)
Kazura
xoa bụng.
Sau
đó, anh thở dài và cười.
“Chẳng
thay đổi gì cả, tôi vẫn cảm thấy đói. Nhưng nếu như thế này thì sẽ an tâm khi sử
dụng phân bón tại Isteria......” (Kazura)
Ông
Valin và Valletta cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Tuy
nhiên, nó rất ngắn ngủi và Valletta nói.
“Nhưng
có lẽ nếu như người khác ngoài Kazura ăn thì sẽ có một vài tác dụng...... Chúng
ta không nên rút ra kết luận quá sớm.” (Valetta)
“Ừ,
phải rồi...... Nhưng, để có kết quả thì chúng ta cần phải nhờ ai đó ăn khoai
tây và trứng...... Nhưng có lẽ không nên cho dân làng ăn phải không?”
(Kazura)
Kazura
lầm bầm và sau đó suy nghĩ.
Để
tìm ra kết quả nhanh chóng tại sao cây trồng trong làng có tác dụng đặc biệt,
anh cần phải nhờ ai đó ăn khoai tây, trứng và kiểm tra tình trạng sức khỏe.
Nếu
như người đó cảm thấy hết mệt mỏi một cách nhanh chóng thì trong cây trồng có
những tác dụng đặc biệt kỳ lạ.
Tuy
nhiên, cả làng đã được tăng sức mạnh thể chất, rất khó để đánh giá.
Họ
cần một ai đó vẫn bình thường để ăn thức ăn, tức là một ai đó ở ngoài làng.
Trong
trường hợp người đó được tăng cường thể chất thì sẽ rất phiền cho Kazura và những
người khác nếu như người đó để lộ ra ngoài.
Anh
nghĩ rằng những người gần gũi với anh mà phù hợp với việc này là Zirconia,
Isaac và Havel.
Khi
Kazura ngước mặt lên nhìn ông Valin và Valetta, cả hai người dường như cùng
chung ý nghĩ với anh khi Kazura nói ra.
“Isaac-san
thì sao?”
(Kazura)
“Đó
là Issac-san, phải không?” (Valin)
“Nên
là Isaac-san.” (Valetta)
Họ
đã nhất trí với nhau.
✧✦✧✦
Vài
chục phút trôi qua.
Kazura
đã ăn xong và đi thăm trại được dựng ở ngoài làng.
Những
chiếc lều đã được dụng lên xung quanh và có một mùi rất thơm ở giữa.
Có
vẻ như đã đến giờ ăn tối của họ.
Bên
trong tấm vải che mà Kazura mang theo chính là khoai tây và trứng luộc.
Isaac
sẽ ăn chúng.
Kazura
đã nhờ người lính canh gần đó gọi Isaac, và ngay lập tức anh chạy tới.
“Kazura-sama,
tôi vô cùng xin lỗi vì đã để ngài phải đợi.” (Isaac)
“Không,
tôi mới phải xin lỗi vì đã đột ngột gọi anh. Có điều này tôi muốn nhờ anh......
Chúng ta có thể đi ra chỗ khác không?” (Kazura)
“Vậy
thì chúng ta sẽ nói chuyện tại lều của tôi. Làm ơn đi theo tôi.” (Isaac)
Kazura
và Isaac đi vào trại và vào lều của Isaac.
Bên
trong lều rộng khoảng 6-Jou, còn có cả một chiếc đèn lồng soi sáng yếu ớt.
Có
một chiếc giường cắm trại ở được phủ một tấm lông thú, ngoài ra còn có một chiếc
bàn dài và ghế ở giữa lều.
Trên
bàn là chiếc bút lông và vài tấm giấy tài liệu bằng da. Có vẻ như Isaac đang
làm việc.
Kazura
đặt đồ ăn bên cạnh tài liệu của Isaac và sau đó bỏ tấm vải che ra.
“......
Khoai tây và trứng sao ạ?” (Isaac)
“Phải,
hãy thưởng thức chúng đi.” (Kazura)
“Tôi
sẽ ăn, cảm ơn ngài.” (Isaac)
Isaac
chuyển sang nhìn khoai tây và trứng luộc và cảm ơn Kazura.
Anh
ấy không tỏ ra nghi ngờ gì cả.
“Vậy
thì ngài cần tôi giúp gì vậy?” (Isaac)
“Chỉ
cần anh ăn chúng là được rồi.” (Kazura)
Isaac
ngây người ra.
“Ể?
Ngay bây giờ sao ạ?” (Isaac)
“Phải,
ngay bây giờ.” (Kazura)
Anh
chẳng hiểu chuyện gì cả, nhưng vẫn cứ lau tay vào vạt áo rồi cầm lấy một củ
khoai cho vào miệng.
Sau
đó, anh bắt đầu nhai.
“......
Hm, ngon quá.” (Isaac)
“Tôi
rất vui khi nghe thấy điều đó. Anh ăn hết đi.” (Kazura)
“Hết
sao?”
(Isaac)
“Phải,
hết luôn.” (Kazura)
Isaac
cảm thấy không hài lòng lắm, nhưng anh vẫn ăn hết tất cả khoai và trứng. Vài
phút sau tất cả thức ăn đã đi vào trong bụng anh.
Sau
khi ăn xong, Isaac thở nhẹ và nhìn Kazua.
“Cảm
ơn vì thực phẩm của ngài. Chúng thực sự rất ngon.” (Isaac)
“Vậy
tốt rồi. Tôi có chuyện này muốn nhờ anh.” (Kazura)
“Vâng,
xin cứ vui lòng ra lệnh.” (Isaac)
Kazura
bắt đầu nói trong khi Isaac đang đứng nghiêm.
“Issac-san,
anh có thấy tự tin về sức mạnh thể chất của mình không?”
(Kazura)
“Sức
mạnh thể chất?” (Isaac)
“Đúng
vậy. Từ những gì tôi nhìn thấy, cơ thể của anh rất rắn chắc.” (Kazura)
“Vì
tôi đã tập luyện mỗi ngày, tôi có thể tự tin rằng sức mạnh của mình ngang với
các người lính bình thường......” (Isaac)
“Ồ,
đúng như tôi mong đợi. Anh có thể hoạt động mạnh một chút không? “(Kazura)
“U-ừm,
ý Ngài là gì?” (Isaac)
Isaac
lúng túng, nhưng Kazura tiếp tục giải thích.
“Tôi
muốn anh tập luyện cơ ngay tại chỗ này.” (Kazura)
“Ể?
Tập lu ......?” (Isaac)
“Đúng
vậy, tập luyện cơ...... À, anh có biết tập luyện cơ bắp là gì không?”
(Kazura)
“Vâng,
tôi biết nhưng ...... Ngay tại đây và ngay bây giờ, tôi chỉ có thể chống nảy hoặc
gập bụng thôi, liệu có được không ạ?” (Isaac)
Mặc
dù anh đã sử dụng tiếng Nhật để giải thích từ “Tập luyện cơ” nhưng có vẻ Isaac
vẫn hiểu.
Kazura
không thực sự biết những gì họ có thể hiểu và không thể.
“Vậy
tốt rồi. Vậy thì hãy cứ làm cho đến khi đạt tới giới hạn. Hãy tập trong hai giờ......
ý tôi là một canh giờ, cứ tập liên tục cho đến khi anh kiệt sức.” (Kazura)
Trước
đây, khi anh cho ông Valin đang hấp hối, thuốc đã có tác dụng sau hai giờ đồng
hồ.
Kazura
không biết thức ăn sẽ có tác dụng sau thời gian bao lâu nhưng anh nghĩ rằng hai
giờ là đủ.
Nếu
như vẫn chưa có gì thay đổi, anh vẫn có thể hỏi Isaac vào sáng mai.
“Ể?
Ở mức độ đó sao!?” (Isaac)
“Phải.”
(Kazura)
Nhận
được một yêu cầu tập luyện trong vòng hai giờ mà không ngừng nghỉ, Isaac lúng
túng hỏi.
Tuy
nhiên, khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Kazura, Isaac nhận thức được rằng đó
là việc mà anh phải làm.
Bên
trong tâm trí Isaac, Kazura chính là Greysior, một đấng tối cao trên hẳn anh.
Đó
không phải là người mà anh có thể cãi lại.
“T-Tôi
hiểu rồi. Tôi sẽ bắt đầu ngay......” (Isaac)
“Chúc
may mắn. Nếu như thời gian kết thúc thì chuông sẽ vang lên.” (Kazura)
Isaac
chống tay xuống đất và bắt đầu chống nảy.
Kazura
ngồi trên chiếc ghế được đặt cạnh bàn và đặt chuông reo sau hai giờ nữa.
✧✦✧✦
Hai
giờ sau,
Kazura
đã thiếp đi và bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Có
lẽ vì anh đã làm việc rất mệt mỏi nên đã thiếp đi từ lúc nào không hay.
“Huff,
huff, đ-đã hết thời gian rồi sao?” (Isaac)
Kazura
chuyển ánh nhìn về phía tiếng người. Đó là Isaac đang cởi trần và mồ hôi đầm
đìa, anh đang nằm trên một tấm vải được
trải dưới mặt đất.
Isaac
thở hổn hển. Có vẻ như anh vẫn tiếp tục tập luyện trong lúc Kazura ngủ thiếp
đi.
Đúng
như mong đợi từ Isaac.
“A,
xin lỗi, tôi đã ngủ thiếp đi...... A-Anh không sao chứ?”
(Kazura)
“Bằ-bằng
cách nào đó ......” (Isaac)
Isaac
cố gượng dậy và ngồi lên giường.
Hơi
thở vẫn hỗn loạn, có vẻ như anh rất mệt.
Mùi
mồ hôi của Isaac tỏa ra khắp lều.
“Umm,
tình trạng của anh...... có vẻ là rất mệt mỏi......”
(Kazura)
Kazura
định hỏi Isaac nhưng sau đó dừng lại.
Isaac
thở hổn hển như vậy chắc chắn là rất mệt.
Bước
tiếp theo, tất cả những gì anh nên làm là nhờ Isaac vào sáng mai và đi tới kết
luận.
“T-Tôi
vẫn tiếp tục được...... Tôi xin lỗi......” (Isaac)
Trong
khi cố gắng thở, Isaac xin lỗi Kazura.
Có
vẻ như anh vẫn nghĩ tới việc tập tiếp.
“Không,
vậy là đủ rồi. Cảm ơn anh nhiều. Hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé.” (Kazura)
“Vâng
...... Ừm, nhưng mục đích của việc này là ......?” (Isaac)
“A......
Đó là .......” (Kazura)
Kazura
đang nghĩ xem nên trả lời thế nào.
Tuy
nhiên, anh không thể chỉ giải thích những mục đích của thí nghiệm.
Mặt
khác, nếu trả lời là muốn nhìn thấy sức mạnh của Isaac thì hơi lạ.
Và
Kazura cũng đã ngủ thiếp đi giữa chừng.
Vì
vậy, anh không thể trả lời được.
“Tôi
có một vài lý do nhưng chưa thể nói bây giờ được. Còn nữa, hãy giữ bí mật việc
tôi tới đây. Anh không được nói cho ai kể cả Havel-san và Zirconia-san.”
(Kazura)
“…… Tôi hiểu. Tôi sẽ không
nói điều này cho ai cả.” (Isaac)
Hơi
thở của Isaac đã ổn định, Isaac gật đầu với vẻ nghiêm túc.
Kazura
đã được giúp đỡ nhờ sự hợp tác của anh ấy.
“Vậy
thì, tôi xin phép. Hẹn gặp lại vào sáng mai.” (Kazura)
“Vâng.
Hẹn gặp lại ngài vào ngày mai.” (Isaac)
Kazura
rời lều, Isaac cúi đầu chào Kazura.
✧✦✧✦
“Ara?”
(Zirconia)
Zirconia
đang qua lều của Isaac bỗng nhìn thấy bóng người rời khỏi lều.
“(Đó
là ...... Kazura-san? Ngài ấy đang làm gì giờ này nhỉ.)”
(Zirconia)
Zirconia
thắc mắc khi nhìn thấy Kazura. Nhưng anh ta muốn làm gặp Isaac làm gì vào lúc nửa
đêm thế này?
Zirconia
nghĩ rằng có một nhiệm vụ cấp bách, nên đã đi tới lều của Isaac và đi vào bên
trong.
“Isaac,
về tình hình ngôi làng vào buổi..... chiều ......” (Zirconia)
Zirconia
bước vào lều của Isaac mà không gọi trước.
Sau
đó, cô đã bị đứng hình vì cảnh tượng trước mắt.
“Ah,
Zirconia-sama ...... Có vấn đề gì sao?” (Isaac)
Isaac,
vẫn còn đang cởi trần và đang lau mồ hôi.
Có
một tấm vải đang được trải dưới mặt đất và cũng ướt đấm mồ hôi.
Zirconia
ngay lập tức nhìn ra ngoài lều để xác nhận bóng người của nhìn thấy lúc nãy.
Chắc
chắn đó là Kazura.
“Zirconia-sama?”
(Isaac)
Thấy
hành vi kì lạ của cô ấy, Isaac gọi Zirconia, Zirconia từ từ quay vào.
Sau
khi nhìn Isaac, mặt cô đỏ ửng và cúi gằm xuống đất.
“……Ta hứa sẽ không nói với
ai đâu.” (Zirconia)
Cô
lẩm bẩm và sau đó rời khỏi lều.
Trái
ngược với Zirconia, Isaac chẳng hiểu gì cả, chỉ ngồi chết lặng trên giường.
Tuy
nhiên sau khi nghĩ lại những gì Zirconia nói và nhìn những thứ trong lều, cuối
cùng anh cũng nhận ra cô ấy đang nghĩ gì và vội vàng đuổi theo Zirconia.