Sau một hồi lâu, chúng tôi đã thấy một tường rào
cao hai mét, trải ra hai bên đường trước mặt chúng tôi. Chúng bao phủ toàn bộ
ngôi làng, tương tự như tại thành phố cảng, mặc dù cây cối, hàng rào, và những
căn nhà tại đây khá nhỏ.
Không phải tất cả những ngôi nhà đều bên trong tường
rào, bao gồm cả căn nhà của yêu tinh chúng tôi đã gặp khi nãy. Tại phía bên kia
của tường rào, có lẽ là trung tâm của ngôi làng.
Theo như câu chuyện của Lily, ban đầu không hề có
ngôi nhà nào bên ngoài tường rào này, nhưng do dân số trong làng càng lúc càng
gia tăng, mà việc mở rộng ngôi làng cũng phải đi đôi với mở rộng tường rào. Tuy
nhiên, việc thi công một bức tường rào mới vẫn chưa được hoàn thiện.
“Đây là cổng chính.”
“Yup.”
Một cánh cổng gỗ chặn giữa đường, nó đang được mở rộng.
Đứng cạnh bên, là những người gác cổng, những người
có một thân hình cao lớn và cầm trên tay những ngọn thương.
“Oya~, chẳng phải Lily-san đây sao?”
Người gác cổng này mặc một bộ giáp nhẹ với một cây thương
dài tương tự như những người gác cổng tại phố cảng kia. Anh ta có một cái đầu
như thằn lằn, và là đàn ông, với cơ thể phủ một lớp vảy xanh bóng.
Anh ta thuộc họ “Người thằn lằn” sao?
“Xin chào!”
Như mong đợi, anh ta quen với Lily; họ còn chào hỏi
lẫn nhau.
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy Lily-san mang theo một
ai khác đấy.”
“Xin chào, rất vui được làm quen với anh, tôi được
gọi là ‘Kurono, hắc pháp sư’.”
Có vẻ như có một cái họ là khá kỳ lạ tại đây, vậy
nên tôi quyết định thêm vào ‘hắc pháp sư’ phía sau.
“Cảm ơn về điều đó, tôi là Glintotz chỉ là một tên
gác cổng khiêm tốn. Tuy nhiên, một pháp sư, Lily-san quả là có nhiều người quen
không bình thường.”
“Tôi chỉ mới gặp Lily gần đây thôi, nhưng giờ tôi
và cô ấy là bạn.”
“Ehehe~”
Lily xấu hổ trong khi đang ngồi trên vai tôi, nhìn
thấy cô lấp lánh và đỏ mặt ở khoảng cách gần thế này thật rạng rỡ.
“Vậy sao, để có thể trở thành bạn với một tiên nữ
như Lily-san, anh chắc cũng không phải là người xấu. Các bạn muốn vào bên trong
phải không! Các bạn có thể đi qua đây.”
“Như vậy không sao chứ? Để chúng tôi qua dễ dàng
như vậy.”
“Là bạn với một tiên nữ, chính là bằng chứng anh là
một người tốt. Những tiên nữ không bao giờ chịu đi chung với một tên xấu xa, đểu
cáng đâu. Anh biết đấy, những tiên nữ có thể đọc được suy nghĩ của anh.”
“Wha-, Lily, cậu có thể đọc suy nghĩ được à?”
“?”
Lily tỏ vẻ không hiểu gì cả, xem như cô không hiểu
những gì tôi nói.
“Lily, thử đoán những gì tôi đang nghĩ lúc này
xem.”
“Yup.”
[‘Thật lòng, tại thế giới cũ, tôi là một thành viên
câu lạc bộ văn học, là một người rất thích viết, đặc biệt là light novel.’]
“Nh~, tôi không hiểu.”
“….. Ra thế.”
Có vẻ như cô không thể nhận ra những từ mà tôi nói
trong đầu. Không, phải chăng cô đã không hề đọc suy nghĩ của tôi ngay từ đầu.
“Ahahaha, hai người có vẻ thân nhau thật đấy. Này!
Hai người không cần đứng đây mãi đâu, cứ vào trong đi.”
“Cảm ơn anh rất nhiều.”
Sau đó, chúng tôi cùng vào bên trong ngôi làng.
Ngay khi tôi vừa đặt bước, tôi đã nhận ra rằng làng
Iruzu, nếu đem so với thành phố cảng, thì nhỏ hơn nhiều, nhưng là một ngôi làng
yên bình và thoải mái. Tại quảng trường trung tâm ngôi làng, rất nhiều người
đang tụ tập ăn trưa.
Như Wats nói, đúng là có rất nhiều những chủng tộc
sinh sống với nhau. Chỉ cần nhìn vào quảng trường thôi, đã thấy rất nhiều, con
người, người thằn lằn, yêu tinh trông như một thần tiên với đôi tai dài, và người
lùn với những bộ râu và những chủng tộc lai mèo với chó.
Cho tới lúc này, tôi đã xem mọi thứ không có hình dạng
con người như kẻ thù, nhưng sau khi thấy cảnh này, việc khác nhau bởi hình thể
chỉ là một vấn đề bình thường.
Nhân tiện, ‘thần tiên’ và ‘người lùn’ là tên chính
thức của hai chủng tộc này, theo như Lily, nhưng những từ tôi nghe thấy đều được
tự dộng chuyển đổi nhờ vào việc tái cơ cấu, vì vậy, việc phát âm thực sự là
hoàn toàn khác’ nhưng những người đó thì dễ dàng hiểu những gì tôi nói, tôi
không cần lo về điều đó.
“Giờ thì, căn nhà của trưởng làng ở đâu?”
“Đằng kia!”
Tôi đã quyết định sẽ đến chào hỏi trưởng làng một
chuyến sau khi tới đây.
Theo như Lily, không có gì lạ nếu một người bên
ngoài tới để chào hỏi trưởng làng. Vì vậy, một tên đáng nghi như tôi vẫn có thể
gặp ông ta mà không cần hẹn trước. Nếu đây là Nhật Bản, chẳng có cơ hội để bạn
gặp được người đứng đầu chính phủ đâu, nhưng gặp được những trưởng làng thế này
tạo cảm giác như một game RPG. Không, có lẽ giống như một cuộc họp giữa các tướng
lĩnh hơn. Nhưng, như mọi người đã biết, để gặp được một vị vua trị vì một đất
nước không hề dễ, việc này cũng khó như gặp mặt Thủ tướng Nhật Bản vậy.
Tôi đang nghĩ tới việc sẽ hỏi trưởng làng rất nhiều
thứ liên quan tới thế giới này. Sẽ thật khó khăn cho Lily nếu liên tục yêu cầu
cô giải thích hết thứ này tới thứ khác, nên tôi chỉ có thể điều tra từ một người
lớn, một trưởng làng có thể nói cho tôi biết vài điều gì đó.
Nhưng sẽ tốt hơn nếu tôi không bị xem là một kẻ
đáng nghi…
“Không cần lo về việc đó đâu nhỉ?”
Với cái đầu dám chấp nhận rủi ro, chúng tôi hướng về
phía căn nhà của trưởng làng, rồi cất bước.