“Giờ thì, Kurono-san và Lily-san, hai tân phiêu lưu
giả, tôi sẽ hướng dẫn các cậu những điều cơ bản về hội và công việc phiêu lưu
giả!”
“A, Nyarko-san cũng là ‘cô giáo’ luôn ư?”
“Hehe, thật ra, đây là lần đầu tiên tôi làm việc
này.”
“Nyarko là nhân viên mới của hội sao?”
“Phải! Mặc dù chưa tròn một năm kể từ khi tôi làm
việc tại đây, nhưng tôi đã trở thành hình tượng của hội phiêu lưu giả Làng Iruzu
rồi đấy!”
“Hình tượng? Có phải là Chức nghiệp của cô không?”
“Tôi là một ‘Hình tượng’ theo đúng nghĩa của nó!!
Kurono-san thô lỗ thật đấy!?”
“Xin lỗi, tôi hiểu rồi. Nyarko-san là hình tượng của
hội.”
“Miễn là anh hiểu. Được rồi, chào hỏi thế là đủ,
hãy bắt đầu thôi.”
“Nhờ cô giúp đỡ!-Tôi và Lily cùng nói, nhưng Lily
có vẻ như vẫn chưa hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
Dù sao thì tôi mới người trở thành một phiêu lưu giả,
Lily thì không liên quan đến việc ấy.
“Umm, đầu tiên…unm…hãy bắt đầu với những điều luật
và những điểm quan trọng trong hội!”
Cô ấy đã quên, phải không nhỉ?
“À, Kurono-san, ghi chép lại sẽ tốt hơn đấy!”
“Cám ơn.”
Tôi được trao một tờ giấy trắng cùng một cây bút,
giống với cây tôi vừa sử dụng.
Dựa vào trình độ dân trí của họ, tôi đã nghĩ là họ
sẽ dùng giấy da, nhưng tờ giấy này rất giống với loại giấy hiện đại của Nhật.
Tôi tự hỏi liệu họ dùng công nghệ để nghiền bột giấy
hay dùng một loại ma thuật bí ẩn nào đấy nhỉ.
“Vậy thì trước hết, về những nhiệm vụ của những
phiêu lưu giả. Kurono-san đã biết hội là một tổ chức cung cấp vô số loại nhiệm
vụ cho những phiêu lưu giả rồi, phải không?”
“Ừm, tôi đã nghe được từ trưởng làng.”
“Vậy thì sẽ nhanh thôi. Hội nhận những yêu cầu từ
những thị trấn hay những thành phố lớn, đồng thời với cả những cá nhân riêng biệt.
Chi tiết và tiền thưởng dành cho một nhiệm vụ có được từ hội đều đáng tin cậy
và chính xác. Trường hợp không thể tìm hiểu được rõ ràng chi tiết nhiệm vụ, thì
hội sẽ ghi chú trên bảng thông báo. Sau đó, tùy vào phiêu lưu giả có muốn nhận
nhiệm vụ ấy hay không. Một lần nữa, có những lúc khẩn cấp, hội sẽ ra những nhiệm
vụ bắt buộc cho những phiêu lưu giả.”
“Những kiểu nhiệm vụ khẩn cấp ấy có thể là gì?”
“Ví dụ dễ hiểu nhất chính là nhiệm vụ giải cứu
trong trường hợp do thiên tai hay một con rồng có sức mạnh tương tự nào đó xuất
hiện. Đó là lý do cho những nhiệm vụ khẩn cấp. Cả hai đều khá hiếm, nên anh
không cần phải lo về chúng. Nhân tiện, nếu anh từ chối một nhiệm vụ khẩn cấp,
anh phải chịu trả một khoản phí từ chối cho hội. Nếu anh không chịu trả, thì
trong trường hợp tệ nhất, anh sẽ bị loại khỏi hội, vậy nên, hãy cẩn thận.”
“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người bị loại khỏi hội?”
“Tất nhiên là anh sẽ không được hưởng những phúc lợi
từ hội nữa. Còn nữa, nếu anh nhận nhiệm vụ trực tiếp mà không thông qua hội,
thì sự khác biệt giữa chi tiết nhiệm vụ và tiền thưởng sẽ khác nhau rất nhiều.
Nếu không là một hội viên, anh cũng không thể trở thành một phiêu lưu giả, vậy
nên, hãy tuân thủ luật lệ.”
“Tôi hiểu. Còn việc nào khác sẽ khiến mình bị đuổi
khỏi hội không?”
“Đầu tiên, theo như mức tiền thưởng. Hội sẽ lấy 10%
từ số tiến thưởng như tiền hoa hồng. Số tiền sẽ được trừ vào số tiền thưởng được
viết trên bản nhiệm vụ. Hội sẽ nhận toàn bộ trách nhiệm về nhiệm vụ được giới
thiệu bởi họ, trường hợp khách hàng bất ngờ bỏ mạng hay mất tích, gây ảnh hưởng
tới số tiền thưởng của nhiệm vụ, thì hội sẽ đảm bảo những phiêu lưu giả sẽ
không phải chịu cảnh đi về tay không, nên anh cứ yên tâm. Nhưng, nếu anh làm
nhiệm vụ thất bại, hoặc khiến nó trở nên không thể giải quyết được nữa, một số
phí phạt hoặc số phí cần thiết để chuyển nhiệm vụ sang cho một phiêu lưu giả
khác sẽ được tính hết cho anh, vậy nên, hãy hiểu.”
“Miễn là phiêu lưu giả hoàn thành nhiệm vụ, thì chắc
chắn họ sẽ có tiền thưởng, nhưng nếu họ thất bại, họ phải trả một khoản phí nên
xin đừng ý kiến vào lúc ấy, đúng không?”
“Chính xác, đây là một điều cơ bản, nhưng trong mỗi
hội đều có những phiêu lưu giả rất khó khăn khi phải bồi thường. Kurono-san
trông rất thông minh, nên tôi tin anh sẽ hiểu.”
“Khen ngợi tôi sẽ không giúp được gì cho cô đâu.”
“Không hẳn. Có rất ít người có thể hiểu được cho đến
giờ. Thậm chí còn không thể làm phép tính cộng trừ, cũng có những người hành động
thái quá nữa. Nhưng tôi nghĩ Kurono-san là dạng người biết sử dụng cái đầu của
mình.”
“Dù sao thì, tôi ít nhất sẽ không gây khó khăn cho
hội khi mà có khả năng tôi sẽ bị trục xuất và bị trừng phạt.”
Tôi được cho là một người có học bởi phong thái của
tôi, tại thế giới này, một cậu thanh niên Nhật Bản bình thường cũng có thể được
xem nhự một người có học vấn cao.
Không phải tôi ngạc nhiên gì, nhưng tiêu chuẩn giáo
dục ở đây rất thấp. Cũng không lạ khi nơi đây không hề có những điều lệnh khuyến
khích mọi người tới trường.
“Giờ thì tới phần nhiệm vụ, tôi sẽ giải thích về những
cấp độ.”
“Nhiễm vụ dễ hoặc khó, hay những gì tương tự thế,
phải không?”
“Phải, cấp phiêu lưu giả, cấp nhiệm vụ, cũng như cấp
quái vật, tất cả đều được dùng để chọn những nhiệm vụ phù hợp. Ngay cả hội cũng
không muốn tăng rủi ro thất bại của một nhiệm vụ khi một phiêu lưu giả cấp thấp
nào đấy chọn một nhiệm vụ quá khó, vậy nên, phiêu giả không được chọn nhiệm vụ
vượt quá cấp bậc của mình.”
“Cấp độ được chia thế nào?”
“Mọi cấp độ đều được chia từ 1-5, cấp 1 là thấp nhất,
5 là cao nhất. Cấp nhiệm vụ được quyết định dựa vào số lượng quái vật phải tiêu
diệt hoặc độ nguy hiểm của quái ngục. Cấp phiêu lưu giả bắt đầu từ 1 và sau khi
đạt được những thành công và thành tựu, cấp của họ sẽ được nâng lên. Trong trường
hợp đặc biệt, nhưng kỵ sĩ hay binh lính đã được công nhận trong những cuộc chiến
tranh, quyết định trở thành những phiêu lưu giả, họ có thể làm một bài kiểm định
và có thể bắt đầu từ cấp 3. Việc này không xảy ra ở Làng Iruzu.”
“Vậy có nghĩa, tôi sẽ bắt đầu ở cấp 1.”
5 cấp là một thứ hạng cấp bậc khá đơn giản. Chắc chắn
sẽ có rất nhiều khác biệt, thậm chí đối với hai người cùng cấp. Vậy nên, họ
cũng được chia thành hai nửa riêng biệt.
Không đủ trình độ phân loại nhiệm sẽ rất rắc rối. Dự
đoán được độ khó của nhiệm vụ từ những chi tiết được thông báo cũng dựa trên
kinh nghiệm của những phiêu lưu giả.
“Đó là tất cả những gì liên quan đến nhiệm vụ. Hãy
cẩn thận, đừng dể những dân thường bị thương, không được xâm phạm tài sản cá
nhân, và tránh gây tổn hại đến đồ đạc của họ. Không phải bạn đang làm nhiệm vụ
tức có nghĩa hội sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn về những tội lỗi của bạn. Hơn nữa,
hội cũng không chịu trách nhiệm về những tranh chấp giữa từng nhóm với nhau. Mỗi
người phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.”
“Tôi hiểu rồi, cơ bản là không được hành động vô đạo
đức, phải không?”
“Phải, hội không giới hạn cách hành động của phiêu
lưu giả, họ có thể làm bất cứ cách nào để hoàn thành nhiệm vụ.”
“Rõ rồi. Vậy thì tôi rất muốn biết có nhiệm vụ cấp
1 nào mà tôi có thể nhận ngay không?”
“Hãy thoải mái chọn lựa nhé! Tôi rất muốn nói thế,
nhưng hiện tại cũng không có nhiều nhiệm vụ để chọn lắm đâu.”
Nyarko để một sấp nhiệm vụ trên bàn.
Để xem nào----------