Giữa
lúc tôi đang nói chuyện với Maria thì cô gái nhân viên đã trở lại.
「Cám ơn. Ngoài ra phiền
cô lấy cho em nó ma thuật “Đom Đóm” và “Sóng Đẩy.” Với cho tôi thêm “Cầu Tuyết”.」
「Đom Đóm, Sóng Đẩy và Cầu
Tuyết? Rồi thưa ngài, tôi sẽ mang đến ngay. Tuy nhiên tôi có lời khuyên dành
cho ngài là mua đá không đúng với thuộc tính của mình không phải là ý tưởng hay
đâu.」
「À, không có vấn đề gì
đâu. Dù gì cũng chỉ là chút tiền thôi.」
Cuộc
trắc thí trước đó hoàn toàn cho thấy tôi không hợp với ma thuật băng. Tuy nhiên
tôi muốn xác nhận xem thử liệu tôi cố gắng học nó tôi có thể sử dụng được nó
không.
「Haaa…Ngài thật là một
quý ngài hào phóng mà. Tiếc là hàng trong kho chúng tôi không còn nhiều lắm.」
「Tôi sẽ trả trước được
chứ?」
「Vâng, cám ơn ngài rất
nhiều!」
Tổng
cộng tôi đã tốn hết hai đồng vàng, ngoại trừ giá của “Sóng Đẩy” khá cao thì mấy
thứ còn lại cũng khá rẻ.
Tôi
lấy từ trong Kho của mình ra hai đồng vàng.
「Haaa…Anh thật…」
Maria
bất lực nhìn tôi.
Không
cần bận tâm về vấn đề tài chính của anh đâu.
「Vâng, tôi sẽ mang đá
cho tiểu thư đây ngay.」
Người
nhân viên nhận những đồng vàng rồi quay đi lấy hàng.
Mà
phải nói là đá ma thuật không gian tỏa ra ánh sáng thật kỳ lạ. Mặc dù tôi đã thấy
nhiều đá ma thuật bên trong mê cung rồi, nhưng so với nó thì rất khác biệt. Bên
trong nó có khắc những ký tự tạo cảm giác rất lạ.
「Đẹp quá… Nuốt thứ này
vào phí sao ấy.」
「Trong mê cung có rất
nhiều loại đá như thế này anh biết chứ?」
Maria
lên tiếng dạy đời tôi. Tôi cũng nghe thấy điều này ở đâu đó rồi. Việc mọi người
đối xử với những phụ kiện của mình như chiếc nhẫn cưới. Giữa lúc đó, cô gái
nhân viên quay lại cửa hàng với phần đá của Maria.
「Xin lỗi đã bắt quý
khách phải đợi, của em đây, tiểu thư. Thêm giấy chứng nhân nữa là đủ. Ưm, xong,
đây, nếu có vấn đề gì hãy quay lại cửa hàng và cho tôi biết. Lần sau nếu ngài
có tới, tôi sẽ có một số ưu đãi cho ngài.」
「Cám ơn. Mà… tôi chỉ cần
là nuốt thứ này thôi à?」
「Vâng, có cần tôi mang
nước không?」
「Thế phiền cô.」
「Không có~gì cả đâu.」
Sau
đó cô gái nhân viên từ bên trong cửa hàng mang nước ra. Rồi tôi và Maria nuốt
những viên đá ma thuật vào trong bụng mình. Của tôi là ba còn Maria là hai viên.
…
Mà phải nói lúc nuốt vào thật sự mà nói tôi rất muốn rên lên, nhưng Maria đã
không than gì thì tôi cũng sẽ không. Tôi không muốn thua cả em ấy.
Sau
khi xác nhận Maria đã nuốt hai viên đá ma thuật, cô gái nhân viên lên tiếng…
「Tốt rồi. Chúc mừng em,
tiểu thư. Giờ em có thể sử dụng ma thuật được rồi đó. Nhưng làm ơn đừng thử bên
trong này. Còn về phần anh của em, chị không chắc là ngài ấy có thể sử dụng được
không nữa.」
「Được rồi. Em thấy thế
nào, Maria? Được chứ?」
「Em không chắc nữa.
Đây là lần đầu của em.」
Nhìn
tay em ấy không ngừng xoắn xuýt vào nhau có vẻ em ấy không chắc về bản thân
mình cho lắm.
「Tôi có thể thử nó ở
bên ngoài cửa hàng không?」
「Lúc này cũng không có
khách hàng nào khác, tôi cũng muốn xem thử ma thuật của mọi người. Để xem, nơi
nào tốt nhỉ…」
Cô
gái nhân viên thật tốt bụng, cho chúng tôi thẳng một chỗ để thử luôn.
Sau
đó chúng tôi đi ra khỏi cửa hàng, rồi cô dẫn tôi tới một khu vườn. Ở đấy có một
người rơm như cầu may vậy.
「Giờ thì, tiểu thư. Em
hãy tập trung tưởng tượng ma thuật trong cơ thể chạy về tay em, và sau khi đã cảm
nhận được rồi, em thử bắn nó ra trong khi vẫn nghĩ về nó nhé.」
「ー《Đom Đóm》!」
Một
đốm lửa xuất hiện trên tay Maria.
Cô
gái nhân viên trông có vẻ như đã rất quen với những thứ này. Có lẽ trước đó cô ấy
đã dẫn rất nhiều người tới đây rồi, vì thế chắc sẽ ổn thôi khi giao Maria cho
cô ấy. Với tôi cũng nên thử ma thuật của mình nữa.
「Oaー! Tiểu thư, làm hay lắm! Em thật tuyệt. Tiếp theo,
ma thuật vô sắc. Em làm cũng giống như trước rồi sau đó thực hiện phép “Sóng Đẩy”.」
「ー《Sóng Đẩy》!」
Trong
khi nhìn Maria thành công thổi bay người rơm, tôi cũng xem lại trạng thái của
mình.
【Ma Thuật】
Ma
Thuật Băng:
Đóng
Băng: 1.04
Đá
Băng: 1.06
Ma
Thuật Không Gian:
Không
Gian: 1.42
Liên
Kết: 1.00
Hình
Thể: 1.00
Ma
Thuật Chuyên Dụng:
Không
Gian Đa Chiều: 1.02
Không
Gian Chiến Đấu Thức: 1.04
Tôi
đã được thêm hai ma thuật mới là “Liên Kết” và “Hình Thể” nhưng còn “Cầu Tuyết”
thì lại không được.
Chẳng
lẽ như cuộc trắc thí trước cho thấy là tôi không thể học được ma thuật nào khác
ngoài ma thuật không gian? Nếu thế ma thuật “Đóng Băng” và “Đá Băng” của tôi là
sao? Không hiểu gì cả.
Hay
phải đáp ứng điều kiện nào đó nữa? Mà, kệ đã, giờ thử xem ma thuật mới học được
thử.
【Liên Kết】
Tiêu
hao MP: 100
Ma
thuật này phụ thuộc vào khoảng cách của người dùng đối với ma thuật không gian.
【Hình Thể】
Tiêu
hao MP: 1
Cung
cấp những nhận thức cơ bản về các chiều và không thời gian đối với ma thuật
không gian.
Những
thứ này không được viết trong danh mục mà tôi đã xem trước đó.
Nhưng
nếu đúng như nó nói, tôi sẽ có thể trở về được thế giới của mình.
Giữa
lúc tôi đang trầm tư suy nghĩ về các ma thuật, Maria đi tới, có vẻ như em ấy đã
xong.
「Chủ nhân! Em thành
công rồi!」
「ーThôi gọi anh là “Chủ
nhân” khi ở bên ngoài đi. Và cũng đừng có hét lớn như thế.」
Maria
trông có vẻ rất vui và hào hứng.
Nhưng
lúc này tôi hoàn toàn không quan tâm tới em ấy, tôi muốn thử xem ma thuật Liên
Kết, xem thử nó có thể đưa tôi trở về thế giới của mình không?
Tập
trung tưởng tượng… nghĩ tới trở về thế giới của mình!
「ーMa thuật《Liên Kết》!」
Tôi
dốc cạn mana rồi thực hiện nó.
Một
màng mỏng màu tím như một bức tường dần hiện rõ trong không khí.
Nhưng
sau khi tôi nhìn kỹ, nó không phải một bức tường. Mà trông giống như một cánh cửa
vậy.
Tôi
liền thử mở nó. Hy vọng sẽ trở về được thế giới của mình.
「ーA, mở không được.」
Cửa
đã bị khóa.
Tôi
đang bối rối không biết phải làm sao, thì cô gái nhân viên nhìn cánh cửa đầy tò
mò nói…
「Hee… Lần đầu tiên thấy
đấy. Ra đây là ma thuật《Liên
Kết》? Trước giờ tôi chỉ
thấy trên sách thôi, mà nếu tôi nhớ không lầm, ngài phải tạo thêm một cánh cửa
khác nữa mới mở được.」
「Hở? Cánh cửa khác?」
「Ừm, ừm, thế mới được.」
Với
việc không biết gì về nó, nghe cô gái nhân viên nói thế, tôi chỉ còn biết đành
theo lời kiến nghị của cô làm thôi.
「Ma thuật《Liên Kết》」
Sau
đó, một cánh cửa khác xuất hiện gần đó.
「Giờ thì kết nối với
nhau được rồi đó. Mà tôi cũng chỉ đọc từ sách biết thôi ấy.」
Như
vậy tôi đã thực hiện hết các yêu cầu để sử dụng được nó.
「Tôi hiểu rồi. Được rồi…,
đi thôi, Maria」
「Ể? Em không muốn đâu.
Lỡ có chuyện gì với em thì sao? Em sợ lắm」
Anh
cũng như em thôi.
Mặc
dù đây là cánh cửa anh tạo ra, nhưng… mà thôi, mình phải dũng cảm lên!
Tôi
mở cánh cửa ra, cánh cửa ở bên kia cũng mở ra theo. Và tôi có thể thấy được
cánh tay mình ở bên đó.
…
Thật đáng sợ mà…
「Y hệt như sách đã viết.
Chúc mừng ngài!」
「Cám ơn cô」
「À, mà ngài nhớ phải
xóa nó trước khi đi nhé. Không thì phiền đấy.」
「À, vâng.」
Tôi
lấy tay mình ra khỏi cánh cửa rồi xóa nó.
Có
vẻ như tôi không thể dùng ma thuật này để trở về thế giới của mình được. Bởi nếu
dựa theo trò chơi mà nói. Nếu tôi muốn trở về thế giới của mình tôi phải thiết
lập một cánh cửa ở đó… Và đó chính là phần khó nhất.
Hmm,
tôi nghĩ tôi nên thử mấy phép khác và nhờ cô gái nhân viên xem hộ vậy.
「Xin lỗi đã làm phiền,
nhưng cô có thể dạy tôi những ma thuật mà tôi đã mua được không?」
「Ma thuật khác à? Ngài…
nói ma thuật《Hình
Thể》đúng không? Ưm, tôi sợ
hơi khó đấy…
tôi không rành ma thuật đó cho lắm, sợ là không giúp được ngài rồi, tuy nhiên
tôi nghĩ là ngài cũng chỉ cần tập trung tưởng tượng nó là được.」
Thật
xui mà, “Hình Thể” hoàn toàn mù tịt.
Vô
vọng thật, chỉ còn biết đành thử vậy.
「Được rồi, tôi sẽ thử xem sao. ーMa thuật《Hình
Thể》」
Tôi
thực hiện phép theo trí tưởng tượng của mình.
Sau
đó một thứ gì đó như bong bóng nổi lên từ lòng bàn tay tôi…?
「Bọt nước?」
Cô
gái nhân viên hiếu kỳ thử chạm nó.
Nó
liền vỡ tung ra.
「Là bọt nước.」
Tôi
cũng nghĩ như thế, nhưng tôi biết nó rốt cuộc là thứ gì rồi.
Bọt
nước này không giống như được tạo từ ma thuật có thuộc tính nước. Nó là một dạng dịch chuyển không gian.
「Thế nào thưa ngài? Ngài
có biết nó là gì không?」
「Không. Chỉ là bọt nước
bình thường thôi…」
Nếu
tôi giải thích tất cả những gì tôi nghĩ cho cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ giúp tôi hiểu
rõ hơn về nó. Tuy nhiên ma thuật này hiếm đến nỗi không có nhiều người trên thế
giới này sử dụng được. Vì thế tôi quyết định giữ bí mật về nó và nói dối.
「Thế à. Thật tiếc mà.」
「Có vẻ như thứ《Bọt Nước》này
thật vô ích. Tuy nhiên nhờ có cô mà tôi đã biết thêm được rất nhiều thứ. Cám ơn
vì đã giúp chúng tôi khi lần đầu đến đây.」
「Không có gì cả đâu,
đây là việc của tôi mà.」
Tôi
cúi đầu xuống trịnh trọng cám ơn. Trong khi vẫn không quên chú ý tới Maria, người
lúc này đang hứng thú nhìn cái bọt nước…
「Maria, em xong chưa?」
「À, rồi.」
Maria
trông có vẻ rất vui. Có lẽ do được cô gái nhân viên khen có tài năng nên thế.
「Thế chúng ta đi thôi.
Cám ơn cô rất nhiều. Lần tới nếu có dịp tôi sẽ lại đến.」
「Chào tạm biệt ngài và
tiểu thư.」
「Bảo trọng.」
Sau
khi nói lời chia tay với nhau xong, Maria và tôi rời khỏi cửa hàng.
Cô
gái nhân viên vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi.
…
Nhưng sao tôi có cảm giác như cô ấy chỉ chào Maria thôi. Có lẽ cô ấy cũng có hứng
thú với em ấy. Hmm, lần sau đến đó mang theo Maria, có lẽ tôi sẽ được nhiều ưu
đãi hơn.
Mà
phải nói, nhìn Maria tôi có thể cảm giác được là em ấy trông đã có vẻ tự tin
hơn trước rất nhiều.
Đồng
thời nghĩ tới việc chỉ có vài người có năng lực như mình. Làm một game thủ điều
đó khiến tôi rất vui.
Do
đó, chúng tôi đã học thêm được nhiều thứ mới, cho phép chúng tôi tiến xa hơn
trong việc thám hiểm mê cung.