“Umm,
búa đinh và cưa…… Để xem nào, súng bắn đinh và cưa máy có lẽ tốt hơn. Nếu là
hai người họ thì không sao cả.” (Kazura)
Kazura
đã quay trở lại phòng và lấy những dụng cụ được đặt trong những thùng các tông
lớn.
Ban
đầu, anh định dùng búa và cưa tay, nhưng phải mất rất nhiều thời gian nếu sử dụng
chúng.
Mặc
dù có thể tạo ra những âm thanh, nhưng trời cũng tối rồi, chả ai mò đến đó cả,
hơn nữa chiếc máy phát điện cũng ồn nữa.
Công
việc của anh sẽ hoàn thành nhanh hơn nếu như sử dụng những dụng cụ máy.
Kazura
lấy dụng cụ, đèn và những thứ khác bỏ vào thùng các tông và mang chúng đi.
✧✦✧✦
“Kazura-sama,
tôi có thể giúp Ngài không?” (Hầu gái)
“Cảm
ơn cô. Cứ để tôi tự làm…… Hm?” (Kazura)
Trong
lúc đang mang dụng cụ qua hành lang, anh gặp một cô hầu gái đi ngang qua, sau
đó cô mở cửa cho anh ra ngoài sân
Trong
lúc nói lời cảm ơn và đi ra ngoài, anh nhìn thấy cái gì đó đang bay.
“Đó
là gì vậy? Chim sao?” (Kazura)
Kazura
nhìn lên bầu trời đêm lẩm bẩm. Cô hầu gái nhìn theo hướng Kazura đang nhìn.
“Ah,
chúng là dơi ạ. Vì ánh sáng từ những ngọn đuốc và đèn trong dinh thự sáng hơn
trong thị trấn, nên chúng bay tới đây để kiếm mồi, những loài côn trùng bị thu
hút bới ánh sáng.” (Hầu gái)
“Eeh?
Dơi sao? Sao nhiều quá vậy nhỉ.” (Kazura)
Anh
nhìn lên bầu trời một hồi lâu, bầy dơi tập hợp ở đây khá là nhiều.
Nếu
như có nhiều dơi như vậy thì chắc chắn côn trùng tập trung tại dinh thự phải cực
kì nhiều.
Kazura
và cô hầu gái nhiên bầu trời đêm một hồi. Sau đó anh lại ôm cái thùng các tông
đi về phía Isaac và Root đang đợi.
✧✦✧✦
Kazura
quay trở lại chỗ Isaac và Root, đặt chiếc thùng xuống, lấy ra các dụng cụ và
đèn LED.
Họ
dùng những tấm gỗ quây xung quanh chiếc xe chứa vật liệu và chiếc máy phát điện.
“Tôi
không muốn mất quá nhiều thời gian, nên chúng ta bắt đầu làm thôi.” (Kazura)
Anh
bật chiếc đèn LED lên, vặn công tắc máy phát cho nó chạy tới mức tối đa.
Âm
thanh từ chiếc máy phát điện phát ra to hơn, xung quanh bắt đầu vang lên.
Không
hề mảy may đến Root đang mở to mắt ngạc nhiên trước tiếng ồn và Isaac ngó
nghiêng xung quanh, Kazura cắm dây điện của cưa điện vào máy phát.
Cưa
điện mà Kazura sử dụng là cưa xoay vòng, là loại có lưỡi cưa xoay vòng với tốc
độ cao để cắt vật liệu.
“Isaac-san,
mang hai thanh gỗ kia tới đây there.” (Kazura)
“V-Vâng.” (Isaac)
Sau
khi Isaac lấy gỗ xong, anh đặt chúng xuống đất.
Chúng
được dùng làm bệ cưa.
Tiếp
theo, anh đặt chiếc ván gỗ vuông góc với hai thanh gỗ kia.
Những
ván gỗ dày khoảng 2 cm, rộng 30 cm và dài 2 m.
Đúng
như vậy, chiếc ván gỗ còn quá to, cần phải cưa nhỏ đi.
Anh
dùng thước dây và bút để đo chính xác 1m và đánh dấu.
Ghìm
chặt tấm bảng bằng đầu gối, Kazura cầm chiếc cưa và đề lưỡi cưa tiếp xúc với
mép bảng.
“Được
rồi, chúng ta sẽ bắt đầu cưa gỗ. Tôi sẽ cưa liên tục vậy nên hãy chuẩn bị những
tấm ván gỗ tiếp theo. Tôi sẽ cưa khoảng 20 cái.” (Kazura)
Kazura
đưa ra chỉ thị và dùng cưa để cắt ván.
Lưỡi
cưa quay rất nhanh tạo ra âm thanh đặc trưng của nó, ván gỗ bắt đầu được cưa ra
từng ván nhỏ hơn.
Kazura
cùng với cha anh, ông Shinji đã từng làm thùng đựng phân bón bằng gỗ tại nhà,
nên anh biết cách sử dụng cưa máy từ đó.
Ông
Shinji luôn nhắc đi nhắc lại phải cẩn thận nếu không sẽ xảy ra rủi ro, Kazura
đã thấm nhuần điều đó
“C-Cái
gì thế này……” (Isaac)
Isaac
và Root đứng nhìn chằm chằm từng ván gỗ bị cưa nhỏ.
Ở
thế giới này, người ta sử dụng những chiếc cưa tay bằng đồng.
Vì
dùng cưa tay, nên họ mấy rất nhiều thời gian, nếu như không biết cách sử dụng,
lưỡi cưa còn bị uốn cong trong lúc đang sử dụng.
Cái
ván gỗ cồng kềnh trước mắt họ, đã bị cưa đứt bằng sức mạnh tàn bạo của dụng cụ
đó.
Isaac
biết rằng những vật dụng của Kazura có công hiệu khác thường, nhưng những gì xảy
ra trước mắt anh là quá xa so với những gì anh tưởng tượng.
“Chiếc
tiếp theo nào.” (Kazura)
“A,
vâng!” (Isaac)
Kazura
đã cắt xong chiếc ván đầu tiên trong 10s và chỉ thị đưa một chiếc mới, nên
Isaac và Root nhanh chóng đưa chiếc ván kế tiếp cho Kazura.
Kazura
nhận lấy nó và đặt chiếc ván anh vừa cưa để đánh dấu.
Và
một lần nữa chiếc cưa điện bắt đầu hoạt động.
“Hmm,
như thế này thì tốn thời gian quá. Isaac-san, mang thêm hai thanh gỗ nữa đến
đây.” (Kazura)
Kazura
đang cưa chiếc thứ hai bỗng nhiên dừng lại và nói với Isaac.
“Vậy
được chưa ạ?” (Isaac)
“Được
rồi. Nhưng sẽ lâu hơn một chút. Cưa nó thôi.” (Kazura)
Nhận
được những thanh gỗ từ Isaac, anh dung thước dây đo chiều dài rồi cưa nó.
Chẳng
mấy chốc, họ đã có hai thanh gỗ dài 1,5 m.
“Trong
lúc tôi đang cưa, tôi muốn Isaac-san dựng tường bằng thứ này. Tôi sẽ giải thích
cách sử dụng nên hãy chú ý nhé.” (Kazura)
Kazura
đặt những thanh gỗ xuống đất cách nhau chừng 1 m, sau đó anh đặt những tấm ván
đã được cưa lên , và lấy chiếc súng bắn đinh trong thùng các tông ra.
Đây
là loại có lò xo, khác với loại dùng áp suất không khí cần phải nối với ống
khí.
Nó
chạy bằng pin và đã được sạc đầy.
“Đây
là công cụ được gọi là súng bắn đinh, dùng để đóng đinh và ván gỗ mà không cần
búa. Ta cũng có thể gọi nó là máy bắn đinh cũng được.” (Kazura)
Trong
lúc Isaac chú ý lắng nghe Kazura giải thích, Kazura hướng chiếc súng vào phần
tiếp xúc giữa ván và thanh gỗ.
“Ấn
vào đây và chiếc đinh sẽ được đóng vào gỗ. Hãy cẩn thận nếu không nó sẽ bị lệch
đấy.” (Kazura)
Kazura
giải thích và chỉ cách sử dụng súng bắn đinh, sau đó Isaac quỳ xuống nhìn chiếc
súng bắn đinh và gật đầu.
“Tôi
sẽ làm mẫu trước, hãy nhìn kĩ nhé.” (Kazura)
Chiếc
súng hướng vuông góc với ván gỗ. *bash*. Một âm thanh nhỏ phát ra, chiếc đinh
đã được đóng chặt vào ván gỗ.
“Đại
loại là như vậy. Đặt những chiếc ván gỗ này lên thanh gỗ vuông để xây tường
nhà, Isaac-san hãy sử dụng nó để dựng tường nhé.” (Kazura)
“Tôi
hiểu rồi…… Dụng cụ này thật tuyệt vời.” (Isaac)
Isaac
nhận chiếc súng bắn đinh, nhìn nó một cách ngưỡng mộ.
Cái
cách mà anh đặt ngón tay vào để bắn đinh vô cùng kì lạ.
“Ah,
thỉnh thoảng chiếc đinh sẽ không bắn ra nếu như không được ấn lần nữa đâu,
nhưng nó rất là nguy hiểm, nên đừng chĩa nó vào ai đấy. Để phòng ngừa chuyện xấu
xảy ra.” (Kazura)
“Vâng.
Tôi sẽ chú ý điều đó.” (Isaac)
Kazura
cảnh báo anh ta, Isaac gật đầu và bỏ ngón tay ra khỏi cò súng.
Dụng
cụ điện là những công cụ tuyệt vời, nhưng chỉ một sai lầm khi sử dụng chúng
thôi cũng để lại thương tích nghiêm trọng.
Vì
vậy cần phải thận trọng khi sử dụng chúng.
“Chúng
ta bắt đầu chứ? Phân chia công việc như vậy nên chúng ta sẽ hoàn thành sớm
thôi.” (Kazura)
Và
sau đó Kazura và Root cưa gỗ, Isaac dừng những bước tường gỗ.
Công
việc của họ cứ thế tiếp tục.
✧✦✧✦
Một
tiếng sau.
Nhờ
có dụng cụ điện, công việc đã diễn ra vô cùng thuận lợi, trước mắt ba người là
một chiếc hộp vuông 1m, đúng hơn đó là một cái nhà kho nhỏ đã được hoàn thành.
Nó
được gắn thêm một chiếc cửa đơn có bản lề bằng đồng.
Chiếc
bản lề này do Root đã phải đi khắp dinh thự để kiếm được nó
Chiếc
khóa cũng được kiếm ở đây, đó là một chiếc khóa bằng đồng.
Bốn
bức tường lắp cách mặt đất 10cm
Khi
máy phát điện hoạt động sẽ giải phóng ra khi CO. Nên cần phải có khoảng cách để
thoáng gió.
Trụ
cột được chôn sâu 40cm, được chôn rất chặt nên rất khó để đào lên.
Chiếc
mái được làm bằng những tấm ván, được gắn chặt bằng những chiếc đinh.
“Ah,
mệt quá. Ta đã mất một khoảng thời gian rồi đấy……” (Kazura)
“Đúng
vậy. Nhưng nếu như không có những dụng cụ này thì chúng ta không thể hoàn thành
trong đêm được. Đúng thật, những bảo bối từ Thành Địa quả thật vô cùng tuyệt vời.” (Isaac)
Ngược
lại với Kazura đang nhìn vào cái nhà kho một cách mệt mỏi, Isaac lại có vẻ tràn
trể sức sống.
Khuôn
mặt của Root hiện rõ sự mệt mỏi, nhưng so với Kazura thì anh vẫn còn khỏe chán,
“Tôi
cứ nghĩ là sẽ có ai đó tới đây vì nghe thấy những âm thanh lạ cơ, nhưng lại chẳng
có ai tới cả. Mặc dù chiếc cưa máy phát ra tiếng rất to.” (Kazura)
“Quả
đúng là vậy. Những âm thanh này rất to…… Hm?” (Isaac)
Trong
lúc họ đang nói chuyện, họ nhìn xung quanh và nhận ra ai đó đang bước tới.
“Kazura-sama,
Ngài đã xong việc chưa?” (Havel)
“Ah,
Havel-san. Nó đã được hoàn thành rồi…… Eh, tôi đã nói chuyện này cho anh chưa
nhỉ?” (Kazura)
Sau
khi họ quay trờ về dinh thự của ông Nelson, Havel được giao trọng trách là vận
chuyển hành lý và hàng hóa, nên anh không biết gì về việc xây nhà kho cả.
Có
lẽ anh đã nhìn thấy nhóm của Kazura đang làm việc từ đâu đó sao?
“Ngài
chưa nói gì cả. Tôi chưa từng nghe đến việc này, nhưng có một âm thanh rất lớn
phát ra từ phía phòng của Kazura-sama…… Nên tôi đã tập trung những người đến
đây kiểm tra.” (Havel)
Có
lẽ Havel đã không cho ai tới đây trong suốt tiếng đồng hồ để công việc diễn ra
suôn sẻ hơn.
Mặc
dù âm thanh rất lớn nhưng không có ai đến làm phiền họ cả, tất cả là nhờ ơn
Havel, người đã làm được rất nhiều điều trong thầm lặng.
“Umm,
tôi xin lỗi, nhưng trong tương lai nếu Kazura-sama làm những việc tương tự như
vậy, thì hãy phổ biến trước với chúng tôi…… Nếu như được phổ biến trước thì lệnh
của Nelson-sama sẽ được truyền khắp dinh thự. Nên không ai đến đây nữa.” (Havel)
“…… Umm…… Tôi hiểu rồi,
tôi xin lỗi……” (Kazura)
“Ah,
không! Ngài không phải xin lỗi gì cả! Vì trời đã tối rồi, nên chỉ có vài hầu
gái và lính gác tới đây thôi!” (Havel)
Kazura
lúng túng, Havel nhanh chóng trả lời.
Bên
cạnh Kazura, cả Isaac và Root cũng làm điệu bộ lúng túng giống anh vậy.
✧✦✧✦
Trong
lúc đó
Zirconia
đã quay trở về dinh thự của ông Nelson từ dinh thự nhà Leveson, cô ra lệnh cho
người hầu dọn một phòng dành cho Marie
Phòng
rộng khoảng 8 tấm tatami, nó thường dùng để chứa những chiếc bàn và kệ không sử
dụng tới.
Khi
Zirconia nhìn từng người một mang đồ ra ngoài, Marie nhanh chóng chạy tới
“Hãy
tha lỗi cho sự chậm trễ của tôi! Zirconia-sama đã gọi tôi sao?” (Marie)
Marie
thở hổn hển và cúi chào Zircnonia.
“Không
cần phải hấp tấp vậy đâu. Ngẩng đầu lên đi nào.” (Zirconia)
Zirconia
nói nhẹ nhàng để trấn tĩnh Marie. Marie ngẩng đầu lên, cô còn một chút sợ hãi.
“Tôi
đã làm gì sai hay sao ạ?”, cô lo lắng.
“Từ
hôm nay, đây sẽ là phòng của cô. Cô được đề cử làm người hầu cho Kazura-sama. Từ
giờ, hãy làm những gì mà Kazura-san cần thiết. Tất nhiên, cô còn là đầu bếp
riêng của Ngài ấy.” (Zirconia)
“D-!?
T-Tôi đã rõ ạ!” (Marie)
Bỗng
nhiên được phân bổ một phòng riêng và nhiệm vụ mới, Marie vô cùng bối rối,
nhưng cô nhanh chóng trả lời và cúi đầu.
She
vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cô hiểu rằng điều kì diệu nào đó đã đến
với cô
Tất
nhiên, Marie chẳng có tư cách để từ chối Zirconia, chẳng cần biết cô ấy ra lệnh
gì, những gì cô có thể trả lời chỉ là, “Vâng.”
“Tôi
không biết là cô sẽ làm trong bao lâu, nhưng tạm thời cô phải ở lại dinh thự
Istelle. Tôi đã nói chuyện với ngài Nord rồi, cô không phải lo lắng gì cả.” (Zirconia)
“Vâng!
Tôi hiểu rồi ạ.” (Marie)
“Còn
nữa, các dụng cụ cá nhân của cô đã được mang tới đây, nên cô không cần phải
quay trở về dinh thự Leveson làm gì. Quần áo và đồ đạc khác cũng sẽ được cung cấp.
Tiền lương mỗi tháng của cô sẽ là 1000 Ar.” (Zirconia)
“……Eh!?” (Marie)
“Vì
bất cứ khoản nào phát sinh sẽ được trừ vào số tiền đó, nên số tiền cô nhận được
sẽ ít đi. Có lẽ vì chưa quen với môi trường ở đây, cô và một người nữa sẽ đảm
nhiệm trọng trách làm người hầu của Kazura-san. Có điều gì thắc mắc cứ hỏi cô
ta. Cô ấy đã làm ở đây được hơn 10 năm rồi, chắc chắn cô ta có thể trả lời hết
những gì cô cần hỏi.” (Zirconia)
Từ
“Lương” khiến cho Marie ngạc nhiên.
Cho
đến bây giờ, dù ít hay nhiều thì cô cũng đã được nhận lương từ nhà Leveson,
nhưng nó vô cùng ít ỏi và dù có hay không cũng không quan trọng
Và
giờ, lương mỗi tháng của cô là 1000 Ar.
Hơn
nữa, cô còn có một phòng riêng trong dinh thự, quả thật vô cùng hào phóng.
Những
điều vừa xảy ra thật không thể tin được
Hơn
nữa, 1000 Ar một tháng là số tiền lương mà lính gác và những lính tập sự nhận
được.
“Nếu
như cô biết cách sử dụng tiền hợp lý, thì có thể tự giải phóng bản thân khỏi kiếp
nô lệ. Tùy thuộc vào công việc của cô mà tôi sẽ tăng lương, vậy nên hãy làm tốt
nhất có thể.” (Zirconia)
“V-Vâng
ạ……” (Marie)
Có
lẽ việc có thể tự chuộc lại mình là không thể, nên Marie chỉ gật đầu
“Ah,
còn nữa.” (Zirconia)
Mặc
dù cô đã quên mất điều này trong khi nói về lương và các điều khoản, Zirconia sực
nhớ ra và nói.
Chỉ
là để chắc chắn, nhưng nếu không nói ra thì ít nhiều cũng gây rắc rối.
“Vì
có thể Kazura-san sẽ yêu cầu cô phục vụ Ngài ấy vào ban đêm. Nếu như cần thiết,
hãy thống báo với ta, ta sẽ cho phép cô sử dụng bồn tắm.” (Zirconia)
Marie
chết lặng sau khi nghe được điều bất ngờ đó.