projects

Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou - Vol 2 - Chap 3 - Part 3

Tôi kiểm tra lại tình trạng cô ấy bằng [Quan Sát]
Trên cửa sổ ‘Tình Trạng’, một trạng thái tên là ‘Tăng Cường Thể Chất 1.00’ được thêm vào. Hiệu ứng này rất dễ hiểu. Mặt khác, cô ấy sẽ gặp chút rắc rối để biết được năng lực của tôi.
“Tôi đến đây!”
“Sẵn sàng phụng bồi.”
Radiant hạ thấp cơ thể với thanh kiếm hướng về phía trước. Tư thế chiến đấu của cô ấy rất lạ; nhưng từ những gì tôi thấy, ngay cả với tư thế kỳ lạ này, cô ấy vẫn không có bất kỳ một kẽ hở. Tuy nhiên, ngay cả khi cô ấy dùng kiếm tốt hơn tôi, điều đó không có nghĩa là tôi không thể đánh bại cô ấy.
Tôi ra đòn trước, mạnh mẽ dậm chân xuống đất lấy đà tăng tốc. Radiant không xông vào tôi mà vẫn duy trì tư thế lạ lùng của cô ấy. Dường như cô ấy đã đánh giá thấp tôi, nhưng tôi thực sự không quan tâm. Những gì cô ấy làm phụ thuộc vào cô ấy. Bản thân tôi không có nhiều thời gian.
Đòn tấn công đầu tiên nhằm vào cánh tay phải để thăm dò phản ứng của cô ấy.
Radiant đọc động tác của tôi và né đòn. Sau đó, trong khi xoay người để tránh đòn tấn công, thanh kiếm của cô ấy chém lên cổ tôi như một đòn phản công.
Kỹ năng dùng kiếm của cô ấy thật tinh xảo. Đòn đánh thì nhanh và sắc nét lại không tốn nhiều năng lượng. Tuy nhiên, đối với tôi, đó không phải là vấn đề nếu tôi có thể đỡ được cú phản đòn của cô ấy. Miễn là tôi còn sử dụng ma thuật, không có cử động nào có thể trốn khỏi mắt tôi. Chính vì thế, tôi quyết định lùi ra xa khỏi đòn đánh của cô ấy.
Cả hai lần tấn công của chúng tôi đều thất bại. Tôi và cô ấy trở lại vị trí bắt đầu của mình.
“...... Oi, khốn nạn thật. Trình ngươi cũng khá đó.”
Radiant đánh giá lại tôi.
Mặc dù tôi chỉ định kiểm tra xem cô ấy thế nào thôi, nhưng những đòn tấn công của tôi rất nghiêm túc, tuy nhiên thế đỡ đòn của cô ấy quá hay đi.
Nhưng tôi không sợ. Nhiêu đây chưa đủ khiến tôi ngột ngạt được. Tôi từng có một trận chiến khó khăn hơn nhiều với Tidus. Và Tidus mạnh hơn Radiant rất nhiều. Tuy nhiên, phong cách chiến đấu của Tidus chỉ dựa vào sức mạnh và tốc độ; anh ta vung thanh kiếm của mình mà không có bất kỳ kỹ thuật nào. Thì so với Tidus, sức mạnh của Radiant dựa vào kỹ năng tuyệt vời của cô. Sự chuyển động của đôi chân, cách cô ấy xoay người, cách sử dụng vai, cách cầm gươm sắc bén của cô ấy - mọi thứ đều cực kì ấn tượng.
Có thể nhìn thấy kỹ thuật dùng kiếm cao như vậy khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Tôi ngưỡng mộ cô ấy.
Tình huống này thực sự khiến cho tôi cảm thấy như mình đang ở trong một trò chơi.
Không được. Mình nên kiểm soát bản thân. Mình cần phải bình tĩnh lại. Mình ở đây không phải là ngạc nhiên trước cô ấy. Mục tiêu của mình là đo lường sức mạnh của bản thân. Mình không đến đây để chơi.
“Sao thế? Không tấn công ta nữa à?”
“Không, chỉ là thoáng mất tập trung thôi.”
Mặc dù chúng tôi cách khá xa nhau, nhưng tôi cảm thấy Radiant có một hào quang bí ẩn bao quanh cơ thể cô ấy. Tôi không biết làm thế nào để tiếp cận cô ấy, vậy nên tôi dùng tất cả những gì mình có.
“Ta thừa nhận kỹ năng của ngươi. Màn trình diễn của ngươi lúc nãy khá ấn tượng. Ngươi rất khác biệt với mấy kẻ xung quanh đây. Nhưng, vấn đề là, tiểu thư của chúng ta-”
... Cô ấy vẫn buộc tội tôi sao.
“Một lần nữa, cô đã lầm.”
“Không phải lúc nào cũng được đấu với một đối thủ như ngươi. Nên lần này, ta sẽ ra đòn trước!”
... Có vẻ như cô ấy không nghe thấy tôi. Hoặc, cô ấy cố tình lờ tôi đi. Ít nhất thì có vẻ như cô ấy không giận dữ nữa. Từ bây giờ, có thể Radiant sẽ đấu với tôi một cách nghiêm túc.
Cô ấy đang tỏa ra áp lực của một kiếm sĩ hàng đầu.
Radiant tấn công.
Không có chuyển động dư thừa nào trong kỹ thuật của cô, tất cả các chuyển động đều nhanh chóng và sắc nét. Rất may, tôi đã biết trước điều đó vì tôi nhìn vào trạng thái của cô ấy. Sự chênh lệch giữa chúng tôi cao như núi. Tôi phải làm gì đó để thu hẹp khoảng cách đó.
Radiant tiến đến trước mặt tôi để tấn công, cô vung thanh kiếm ở dưới hông ngược lên trên. Tôi tuyệt vọng chống đỡ nó bằng cách xoay thanh kiếm của tôi từ hướng ngược lại.
Clang! Tiếng va chạm vang lên.
Trong khoảnh khắc đó, tôi đã thực hiện ma thuật [Bọt Nước] lên thanh kiếm của cô ấy. Với như thế, tôi có thể nắm được một cách chính xác thanh kiếm của cô ấy ở đâu.
Bởi vì tôi có thể tăng cường các giác quan của mình với sự trợ giúp từ ma thuật [Bọt Nước], kết hợp với thông tin chiến đấu thu được từ [Không Gian Chiến Đấu Thức], tôi có thể đánh giá chính xác tình huống mà không có điểm mù cản trở mình.
Với như thế, không có gì mà tôi không thể làm. Vì vậy, lúc này tôi phải dứt điểm trận chiến này càng nhanh càng tốt.
[Không Gian Chiến Đấu Thức] tiêu thụ rất nhiều MP, do đó, để kết thúc cuộc chiến này một cách nhanh chóng, tôi sẽ thử xài một chút mẹo.
Đòn thứ ba, thanh kiếm của hai chúng tôi lại chém vào nhau.
Đòn thứ tư, những đốm lửa bay quanh chúng tôi.
Sau đó, ở đòn thứ năm, tôi tăng nhanh tốc độ của mình bằng ma thuật và tung một đòn nhử, thanh kiếm của tôi chĩa vào cổ cô ấy.
“Cái gì?”
Radiant, bị sốc, nhìn chằm chằm vào thanh gươm của tôi trong sự hoài nghi.
“Tôi thắng rồi?”
Tôi hỏi cô ấy để đảm bảo cô ấy thừa nhận ai đã chiến thắng trận đấu này.
Tôi phải nói, tiến bộ của tôi thật đáng ngưỡng mộ. Tôi chiến thắng trận đấu vì tôi đã biết tình trạng của cô ấy kể từ lúc bắt đầu, trong khi cô ấy phải dò xét tôi. Vì thế tôi có thể chuẩn bị để lừa cô ấy tin rằng tôi chỉ đạt đến trình độ nhất định, sau đó lợi dụng cơ hội trong khoảnh khắc để lật kèo.
Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Cô ấy thua đơn giản là vì cô ấy không biết gì về tôi cả.
Những đồng đội của cô ấy hoàn toàn bị ngạc nhiên. Sau đó, từng người trong số họ đều đặt tay lên kiếm của mình…
“Kuh… Ngươi thắng. Ta đã thua. Các hiệp sĩ luôn giữ lời hứa. Tất cả mọi người, hãy bình tĩnh.” Là cấp trên, tất cả bọn họ đều nghe lời cô ấy, mặc dù không hề bằng lòng.
“Cảm ơn rất nhiều”, tôi bày tỏ với Radiant về việc cô ấy đã thừa nhận thất bại. Với lượng MP ít ỏi còn lại, tôi sợ mình không thể đánh bại được tất cả họ. Thậm chí ngay cả khi có bỏ chạy, cũng chưa chắc là tôi sẽ không bị thương.
“… Thật nhục nhã mà…! Mình thua hắn sao!”
“Tôi hy vọng cô có thể giữ lời hứa.”
“Hừ!... Được rồi... kết quả là tuyệt đối. Ta sẽ giữ lời...”
Tôi không biết nhiều về các hiệp sĩ, nhưng tôi biết rằng danh dự trói buộc họ phải giữ lời hứa của mình. Tôi có thể cảm thấy điều đó ở Radiant và các hiệp sĩ phía sau cô ấy... nhưng vì một lý do nào đó tôi không cảm thấy điều đó từ Palinchron.
“Mà, ngươi nói là ngươi không muốn thấy ta thôi, phải không?”
“Ừm.”
“Như thế các hiệp sĩ khác sẽ tiếp tục bám theo ngươi! Nên đừng có tự mãn vì đã đánh bại ta!”
“...Hả?! Cái gì??”
...Có vẻ như tôi chưa thoát khỏi chuyện này.
“Nhưng riêng hôm nay, ta sẽ tha ngươi!”
Sau khi tuyên bố như vậy, Radiant quay lưng bỏ đi. Các đồng đội của cô, những hiệp sĩ khác cũng bỏ đi theo. Ngắm nhìn bóng lưng của cô ấy khuất dần, tôi nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu vấn đề này được giải quyết nhanh chóng để tôi không phải chiến đấu với những người khác giống như cô ấy nữa.
Lần tới, tôi nên chú ý hơn đến các điều khoản khi chấp nhận giao đấu. Thật tình.
Hôm nay đã có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng mọi thứ vẫn tiến triển theo kế hoạch mà tôi đã dự tính.
“Phù-”
Tôi thở dài trong sự hài lòng. Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng vỗ tay sau lưng mình.
“Tôi không thể mong đợi điều gì hơn ở cậu, Kanami ~” Đột nhiên, có ai đó đang ca ngợi tôi. Giọng nói đó khiến cơ thể tôi cứng lại.
Tôi quay đầu sang hướng phát ra tiếng nói, và đằng kia, trên mái nhà của quán rượu, một cô gái đang ngồi ở đó; ánh trăng soi rọi trên cao khiến cho vẻ đẹp của cô trở nên mờ ảo.
Cô gái mà có đôi mắt vàng bật cười.
- Khung cảnh như thế chỉ có thể tồn tại trong những câu chuyện cổ tích thôi. Cơ mà chẳng phải mình đang ở thế giới khác sao.
Cô ấy là nguyên nhân của sự việc hôm nay, Lastiara.
Bình luận