Sáng ngày hôm sau.
Tại phòng ăn của dinh
thự của ông Nelson, một vài cô hầu gái đang chuẩn bị một bữa sáng vô cùng chu
đáo.
Chiếc bàn dài khoảng
150cm, được đặt ngay giữa phòng, đã được sắp sẵn những chiếc đĩa bạc, tách và một
vài đồ vật khác.
Ngay lúc này, những
cô hầu gái đang phục vụ món súp và bánh mì nướng.
Những người ngồi đó vẫn
như mọi khi —— Người nhà Istelle và Kazura ——, ông Nelson và Kazura đang trò
chuyện với nhau về sự tiến triển
trong công việc ngày hôm qua.
Trong số những cô hầu
gái đang phục vụ tại bàn ăn đó có cả Marie, cô vừa trở thành người làm công tại
dinh thự của ông Nelson ngày hôm qua.
Mặc dù vẫn còn bỡ ngỡ
trong môi trường mới, nhưng Eira đã chuẩn bị cùng với cô, cộng thêm những kinh
nghiệm mà các hầu gái khác truyền lại, cô đã nhanh chóng chuẩn bị được bữa
sáng.
Marie đã phải làm hầu
gái cho nhà Leveson từ khi còn nhỏ, nên cô cũng đã quen thuộc với những việc cần
phải làm.
Những món được đặt
trên bàn, có một khẩu phần hơi khác so với những món còn lại.
Những món ăn vẫn giống
nhau, nhưng nguyên liệu chế biến thì hoàn toàn khác.
Đó chính là những món
ăn của Kazura, súp túi và bánh mì hộp mà anh đã đưa cho Marie sáng nay.
Món súp được cho thêm
một ít rau thái nhỏ, còn bánh mì thì được dùng luôn không khác biệt gì cả.
Trong lúc những món
ăn lần lượt được sắp xếp lên bàn, Lieze liếc nhìn mọi người.
「(……
Mọi người trông như sắp sửa kiệt sức vậy.)」(Lieze)
Những người đang ngồi
đợi bữa ăn sáng tại bàn ăn đều có dấu hiệu mệt nhọc hiện rõ trên khuôn mặt họ,
đó chính là vết thâm quầng dưới mắt.
Chỉ có Kazura là nhìn
khá hơn họ một chút xíu, mặc dù mắt anh cũng thâm quầng và trông rất mệt mỏi,
nhưng anh vẫn vui vẻ trò chuyện về sự tiến bộ trong công việc ngày hôm qua.
Kazura đã được ngủ 6
tiếng ngày hôm qua nên tình trạng sức khỏe của anh khá tốt.
Hơn nữa, tối qua món
kem socola bạc hà bị chảy vài ngày trước đã được làm lạnh trở thành thức uống
ngọt ngào và anh đã thưởng thức nó.
Đường có khả năng làm
giảm sự mệt mỏi, mặc dù món ăn xa xỉ đó đã tan chảy, nhưng anh vẫn có thể dùng
nó nên anh không để tâm nữa.
Trái ngược với anh,
cô ngước nhìn lên bầu trời như thể tâm hồn đã rời khỏi thân xác.
Sắc mặt của cô tái nhợt
đi vì quá mệt và thiếu ngủ.
「Ano,
thưa mẹ……」(Lieze)
「……」(Zirconia)
「Mẹ??」(Lieze)
「(……Bầu
trời, đẹp thật.)」(Zirconia)
Lieze cố gắng bắt
chuyện, nhưng Zirconia vẫn ngước nhìn lên bầu trời mà không phản ứng gì.
Có vẻ như cô không
nghe thấy Lieze nói.
「Zill,
Lieze gọi em kìa.」(Nelson)
「……」(Zirconia)
「Zill!」(Nelson)
「Eh!?
Ah, em xin lỗi. Có chuyện gì vậy?」(Zirconia)
Khi ông Nelson gọi
tên cô, cô quay về phía ông vói vẻ ngạc nhiên.
「Em
ổn chứ? Trông em xanh xao quá……」(Nelson)
「Em
ổn mà. Không có gì phải lo đâu.」(Zirconia)
Zirconia thay đổi sắc mặt và trả lời, nhưng trông cô
không ổn một chút nào.
「Zirconia-san,
hôm nay cô nên nghỉ ngơi thì tốt hơn nhỉ? Trông cô không được ổn lắm……」(Kazura)
「Không
cần đâu, tôi ổn mà. Hơn nữa, công việc đang trên đà tiến triển, tôi không được
phép nghỉ ngơi lúc này……」(Zirconia)
「……
Ngày hôm qua cô ngủ bao nhiêu tiếng vậy?」(Kazura)
「……
Khoảng nửa canh giờ.」(Zirconia)
Zirconia bối rồi lẩm
bẩm. Kazura và ông Nelson chỉ biết nhìn
nhau.
Nửa canh giờ tức là một tiếng đồng
hồ, chẳng đủ để gọi là một giấc ngủ ngắn nữa.
「Zill,
hôm nay em nghỉ ngơi đi. Với tình trạng này, em sẽ kiệt sức mất.」(Nelson)
「……
Vậy thì, em sẽ nghỉ ngơi cả buổi sáng vậy.」(Zirconia)
「Không
được, tốt hơn là cô nên nghỉ ngơi tới chiều. Hãy ngủ thật ngon nhé.」(Kazura)
「Nhưng
mà……」(Zirconia)
‘Tôi không thể đi ngủ
vào lúc này được’, câu trả lời này quả thực khó nói.
Đúng vậy, cô chỉ muốn
về giường và ngủ một giấc, nhưng vì công việc nên cô không thể làm được điều
đó.
Và cũng vì cách đây
vài ngày, Zirconia đã đi cùng Kazura thăm làng Grisea và cùng anh giám sát công
việc đồng áng, cô cũng hoàn toàn trì hoãn những công thư về lãnh thổ cũng như
những bản báo cáo của các đơn vị quân sự mà cô quản lý từ trước tới nay.
Cô đã giao phó những
công việc có thể giao được cho cac đơn vị quân sự, nhưng những công việc chỉ
mình cô có thể giải quyết được còn rất nhiều.
Nếu Zirconia còn tiếp
tục trì hoãn công việc đó thì chúng sẽ càng chồng chất, nên Zirconia không cho
phép cô ngủ vào lúc này.
Hơn nữa, trong tâm
trí Zirconia, việc liên hệ với bên sản xuất các bộ phận bánh xe nước mà Kazura
yêu cầu không thể để người khác làm được.
Kết quả vô cùng bí
bách, cô không còn cách nào để giải quyết các công việc tốt hơn ngoài giảm giờ
ngủ.
「Mẹ
à, hãy để đó con giúp cho. Mặc dù những công việc trên bàn giấy con không thể
làm được, nhưng con có thể giám sát tiến độ công việc.」(Lieze)
Thấy được nỗi thống
khổ của Zirconia, Lieze xung phong giúp đỡ.
Zirconia ngạc nhiên 「Eh?」, và nhìn Lieze.
「Giám
sát sao?…… Chẳng phải con cũng có lịch trình riêng mà? Con sẽ làm gì khi có
khách trong lịch trình tới đây?」(Zirconia)
「Con
sẽ gửi họ tin nhắn hoãn cuộc gặp mặt ngày hôm nay sau. Việc nước luôn quan trọng
hơn mà.」(Lieze)
「……
Ngày hôm nay con phải gặp mặt ai vậy?」(Zirconia)
「Umm……」(Lieze)
Lieze liếc về phía
Eira đang đứng ở bức tường.
「
Lịch trình ngày hôm nay của tiểu thư là gặp mặt một quý tộc vùng Gregorn ,
Gunther Brandt-sama vào buổi sáng và một quý tộc cũng thuộc Gregorn nữa, Nibel
Ferdinand-sama vào buổi chiều. Có hai cuộc gặp mặt với hai quý ngài đó ạ.」(Eira)
「Nibel……
Ah……」(Zirconia)
「……Ồ
là tên đó à.」(Nelson)
Khi Eira nhắc tên những
vị khách gặp mặt, Zirconia và ông Nelson như hiểu ra điều gì đó.
「Vâng……
Ah, không phải là tôi không thích tên đó…… Ý tôi là, Nibel-sama.」(Lieze)
「(Ah,
cô ấy nói là tên đó……)」(Kazura)
Lỡ lời nói một quý tộc
là ‘hắn ta’, Lieze nhìn Kazura và nhận ra điều đó, cô phẩy tay liên tục và sửa
lại lời nói .
Tuy nhiên, dựa vào
thái độ của ba người họ, có vẻ như họ đều không có ấn tượng tốt về người tên
Nibel này.
Kazura không biết điều
này, nhưng tối qua Lieze không tham gia bữa tối vì Nibel không rời khỏi dinh thự
của nhà Estelle dù đã rất muộn.
Lieze đã cố gắng kết thúc
câu chuyện nhưng Nibel lại quá hào hứng nên không nhận ra điều đó.
Kết quả là, cô đã bị
kẹt phải ở lại với anh ta và bất đắc dĩ phải ăn tối cùng anh ta. Mãi đến tám giờ
tối cô mới được tự do, phải nói rằng đó là một ngày vô cùng khốn khổ.
「……
Hmm, vì hôm qua con đã gặp anh ta rồi nên hôm nay con từ chối cũng được.
Kazura-san, công việc đồng áng ngày hôm nay, Ngài có thể dẫn Lieze thay tôi được
chứ?」(Zirconia)
「Được
thôi. Tuy nhiên, công việc vẫn giống như hôm qua nên tôi đi một mình cũng được.」(Kazura)
「Không,
thế thì khó cho chúng tôi quá…… Hơn nữa, những việc nội chính này trong tương lai
Lieze đều cần phải làm. Tôi
mong chúng ta có thể tận dụng cơ hội này để Kazura-san có thể dạy cho Lieze nhiều
điều……」(Zirconia)
「Nhiều
điều sao, đúng không vậy trời……?」(Kazura)
Trong lúc suy nghĩ về
tình hình bây giờ, Kazura nhìn Lieze và cô cũng nghiêm túc nhìn anh.
「Chính
vì vậy tôi có thể có ích cho Ngài đó, Kazura-sama, tôi sẽ sử dụng hết khả năng
của mình. Xin Ngài hãy đưa tôi đi cùng.」(Lieze)
「Ah,
không cần phải vậy đậu. Vì chúng ta khônh làm gì quá phức tạp cả, nên hãy thả lỏng
đi.」(Kazura)
Lời nói của anh khiến
Lieze vui vẻ nở nụ cười.
「Vì
chúng ta sẽ đi vòng quanh cho đến tối nên chỉ mặc quần áo bình thường thôi. Và
chúng ta cũng sẽ ăn trưa ở đó nữa, nên hãy chuẩn bị bữa trưa nhé . Vì phần của
tôi đã được chuẩn bị riêng nên tốt hơn là như vậy.」(Kazura)
「Tôi
hiểu rồi. Eira? Tôi giao việc này cho cô nhé?」(Lieze)
「Đã
rõ ạ.」(Eira)
「Ah,
Eira, đợi đã.」(Zirconia)
Khi Eira định rời
phòng sau khi nhận lệnh của Lieze, Zirconia gọi cô lại.
「Vì
có thể công việc sẽ tới tối, mẹ quên không nói, Marie và Eira sẽ trở thành người
hầu của Kazura-san. Vì cả hai người họ đều sẽ sống tại dinh thự này nên con có
thể ra lệnh cho hai đứa trong tương lai.」(Zirconia)
「「Eh!?」」(Lieze)(Eira)
Khi Zirconia giải
thích, Lieze và Eira ngạc nhiên
「Mẹ
chưa nói điều này với Lieze và Eira nhỉ...... Xin lỗi, mẹ quên mất.」(Zirconia)
「A-ano,
Eira là người hầu riêng của con mà……」(Lieze)
Tự hỏi liệu có phải
Eira sẽ làm người hầu riêng của cô nữa không, Lieze có vẻ mất tinh thần.
Eira đã ở bên Lieze từ
năm cô 3 tuổi. Vậy có nghĩa đã 11 năm Eira làm người hầu cho Lieze rồi.
Từ khi cô còn rất nhỏ,
Eira đã ở bên cô rồi. Nên đối với Lieze, không ai ngoài Eira là người cô tin tưởng
nhất.
Rất dễ hiểu việc
Lieze xuống tinh thần nếu như Eira không còn bên cô nữa.
「Ah,
không phải Eira sẽ không làm người hầu riêng của con nữa đâu. Mẹ muốn Eira giữ
hai vị trí là người hầu của Kazura. Vì Marie mới chuyển tới đây vẫn còn chưa
quen với nơi này, nên Eira sẽ hướng dẫn nó làm việc.」(Zirconia)
「Chỉ
là.... Hướng dẫn sao……?」(Lieze)
Khi nghe tin Eira vẫn
là người hầu của cô, Lieze nhẹ nhõm phần nào, nhưng trong cô vẫn có cảm giác
không thoải mái.
Bỏ qua khuôn mặt khó
chịu của Lieze, Zirconia quay về phía Eira.
「Eira,
trước khi hết ngày ta sẽ chuẩn bị một phòng cho cô, vì thế hãy nhanh chóng sắp
xếp đồ đạc đi.」(Zirconia)
「S-
Sống tại……」(Eira)
Nghe được lệnh, Eira
không biết nói gì hơn.
Từ trước tới nay,
Eira thường rời khỏi nhà cha mẹ tại khu buôn bán của Isteria, đi bộ khoảng ba
mươi phút để đến dinh thự.
Mặc dù thời gian làm
việc thường thay đổi theo mùa, Eira vẫn thường tới dinh thự của ông Nelson vào
6:30 sáng và đi thẳng tới góc sân nơi Lieze đang tập luyện, điều đó đã trở
thành lẽ thói quen mỗi sáng của cô.
Nếu như cô trở thành
một người hầu tại gia thì việc này sẽ được thay đổi. Nhưng công việc của cô sẽ
nặng hơn rất nhiều.
Nghĩ tới điều đó,
Eira cảm thấy hơi chán nản.
Tuy nhiên, vì là chủ
nhân của cô, lệnh của Zirconia là tuyệt đối chẳng có gia cảnh nào có thể giúp
cô tránh khỏi việc làm người hầu tại gia.
Lương của cô chắc chắn
sẽ tăng, nên cô đã nhận lệnh.
Nếu như sau khi công
việc của cô bắt đầu, lượng công việc mà cô phải làm mà quá sức. Cô sẽ ý kiện
chuyện này với Zircnona.
Hơn nữa, mỗi 10 ngày
thì hầu gái lại được nghỉ 2 ngày.
Còn làm thế nào mà
các ngày nghỉ không bị trùng nhau, điều đó phụ thuộc vào chủ nhân hoặc công việc
cho hầu gái khác.
Có cả những người mạnh mẽ hơn làm liên tục
không cần nghỉ để được tăng lương.
「Một
số điều khoản sẽ được thay đổi chẳng hạn như lương, ta sẽ viết văn bản sau.」(Zirconia)
「Tôi
hiểu rồi ạ……」(Eira)
Eira trả lời sau đó
cúi đầu, cô rời phòng để chuẩn bị đồ cho chuyến đi của Lieze cùng Kazura.
Với vẻ mặt vẫn còn
khó chịu, Lieze nhìn theo Eira.
「Eira
vẫn là người hầu như trước kia mà, chẳng có gì phải lo lắng cả. Trong trường hợp
cả con và Ngài Kazura đều có lịch trình riêng thì người Eira phục vụ chính là
con.」(Zirconia)
「Vâng……」(Lieze)
「(……Huh?)」(Kazura)
Đột nhiên cảm thấy cuộc
trò chuyện của họ có vẻ không ổn, Kazura tỏ ra hơi bối rối.
Có một cái gì đó, một
cái gì đó vô cùng lạ. Nhưng chuyện gì thì anh không thể nào nói ra được.
Trong lúc đó, bữa
sáng của họ đã được chuẩn bị xong, cả bốn người họ cùng chuẩn bị thưởng thức bữa
sáng của mình.
✧✦✧✦
Trong luc bốn người họ
đang thưởng thức bữa sáng, Eira đi về phía nhà bếp để chuẩn bị bữa trưa
「……Huh?」(Eira)
Sau đó, khi đi đến cửa
nhà bếp, cô chợt dừng lại và suy nghĩ.
「(Lúc
nãy, Zirconia-sama nói rằng sẽ chuẩn bị phòng cho mình. Liệu mình có nghe lầm
không nhỉ?)」(Eira)
Bình thường, những
người lại công tại gia sẽ sống tại nơi dành riêng cho các người hầu
Dinh thự của ông
Nelson không phải ngoại lệ, tại đây cũng có nhà cho các người hầu.
Eaira đồng tình về việc
mình đã nghe lầm và đi vào bếp.