Tại lục địa Pandora, ngoài Elf hay Dwarf, Goblin, Orc, Golem, và các chủng
loài giống như quái vật cũng tồn tại chung với con người. Nhưng có vài người có
hình dáng tượng tự, với bản năng sống theo dạng bầy đàn như những con yêu tinh
bị coi là quái vật.
Đối với cư dân của Pandora, không kể ngoại hình, khả năng tư duy, trí tuệ
và biện luận cực kỳ quan trọng. Nhưng với lục địa Arc được cai trị bởi con người,
đặc biệt là những khu vực do nhà thờ cai quản, ‘dù bạn có là người hay không’ rất
quan trọng.
Ngay từ đầu, cho dù có cùng chủng tộc như con người, nhưng nếu họ tôn thờ
vị thần khác nhau, họ sẽ gọi nhau là dị giáo và tiêu diệt lẫn nhau. Nếu họ
không cho phép một đức tin khác, cho phép một chủng tộc khác là không thể, ít
nhất đối với giáo hội hiện tại.
Và do đó, từ [Ác quỷ] được sinh ra, một từ ngữ ám chỉ quái vật và tất cả
các chủng tộc khác mà không hề có sự phân biệt.
Đối với những người tin vào giáo hội, [Ác quỷ] cũng không khác gì bọn
quái vật và chẳng vấn đề gì khi giết chết bọn chúng. Trên thực tế, họ rất vui mừng
khi có thể tiêu diệt “kẻ thù của chúa”.
Vì thế, với tư tưởng phân biệt chủng tộc, cuộc xâm lược Daidalos được
lên kế hoạch cách đây nửa năm.
Chính xác thì đó là lần đầu tiên con người nước Cộng Hòa Syncrea chiến đấu
với lũ quỷ Daidalos.
Nhưng cuộc chiến giữa 200 hiệp sĩ và lực lượng phòng vệ Daidalos không
thể gọi là một ‘trận chiến’ thật sự. Tất cả những gì họ nghĩ trong đầu là vượt
qua những bức tường của Daidalos và lấy hết vàng bạc của bọn chúng làm của
riêng. Mấy ý nghĩ không khác gì những tên cướp cạn. Và do đó, bọn họ đánh giá
thấp loài quỷ và cách chiến đấu không khác gì bọn cướp.
Nhưng lần này khác hoàn toàn với trước.
Cùng với Tông Đồ và Tổng Giám Mục dẫn đầu, với mệnh lệnh phù hợp cùng
các binh lính dưới trướng không phải những kẻ vượt biển chỉ để tìm kiếm sự giàu sang, họ là những con chiên
ngoan đạo, có mặt ở đây để dâng hiến vùng đất này lên cho chúa trời như là
nghĩa vụ của họ.
Tại nơi đây, sức mạnh thật sự của quân đội nước Cộng hòa Syncrea kiểm
soát một nửa lục địa Arc sẽ được chiêm ngưỡng trong khi chiến đấu với bọn quỷ.
Trên bầu trời, Tông Đồ thứ 7 Sariel và Vua Rồng Gaevinal đối mặt nhau,
và dưới mặt đất, 15000 Thập Tự Quân cũng đang chiến đấu với 20000 quân
Daidalos.
“---- Giữ vững đội hình!! Cho đến khi Đức Ngài tiêu diệt được con rồng
ác quỷ bằng bất cứ giá nào.”
(T/N: ‘her excellency’ được dùng cho Sariel bởi Maxwell.)
Bàn giao Vũ Trang Thánh Điển và rời tầm mắt khỏi Sariel, Maxwell chiến đấu
ngay tuyến đầu đoàn quân.
[Đội hình] mà ông ta nói đến chính là chiến thuật mà con người tạo ra
dùng để xuyên thủng bọn ác quỷ.
Con người và ác quỷ đều dùng chung một loại ngôn ngữ, đều chiến đấu khi
mặc áo giáp và cầm vũ khí trên tay.
Nhưng có sự phân biệt rõ ràng trong cách chiến đấu của hai bên.
Nổi bật nhất chính là chứng kiến một trận chiến với quy mô lớn thế này.
Quỷ tộc về cơ bản rất mạnh về mặt thể chất cũng như năng lượng ma thuật
của mỗi cá nhân. Trong một cuộc chiến nhóm với số lượng người ít thì có khả
năng tạo nên sự phối hợp, nhưng với nhóm trên 100 người, thì không dễ dàng chỉ
huy và điều hành một tập thể lớn thế này.
Không, ngay từ đầu, việc chiến đấu trong một tập thể lớn thế này đã vượt
quá khả năng của họ.
Vì lẽ đó Gaevinal, người đã gầy dựng nên một quốc gia, nhưng lại không
thể chỉ huy 20000 quân binh của mình, chiến đấu chống lại Sariel trong một trận
chiến. Gaevinal không hề biết tới con người nào khác ngoài những người sống tại
lục địa Pandora, nên nghĩ rằng bọn này cũng chỉ là lũ tầm thường.
Đó là vì bình thường khi người mạnh nhất trở thành vua và trong suốt cuộc
chiến, cũng là điều bình thường khi chỉ huy hai bên đối đầu nhau trong cuộc chiến
một chọi một.
Đó là lý do tại sao ông ta nghĩ rằng Sariel đang một mình đối mặt với
ông ta.
Nhưng trong thế giới con người, người mạnh nhất không nhất thiết phải
làm vua, một trận một đối một không gì hơn là một trò giải trí.
Rốt cuộc, chỉ huy điều khiển cả một đại quân mà lại đi lên trước đối mặt
với chỉ huy địch thì không hợp tình hợp cảnh chút nào. Bởi vì trong cuộc chiến
tranh của con người, người trở thành chỉ huy không nhất thiết là người mạnh nhất
mà là người có khả năng lãnh đạo tốt nhất.
Tất nhiên, cũng có nhiều tướng lĩnh có cả sức mạnh lẫn kỹ năng điều binh
xuất sắc.
Do đó, mặc dù Sariel là Tỗng Lãnh Thập Tự, cô chiến đấu với chỉ huy của
kẻ thù sau khi trao toàn quyền chỉ huy cho phó lãnh Liuchrome, một chiến lược
thông minh.
Trong khi đó, chỉ với 20000 quân hiện có, thì tấn công, phòng thủ và rút
lui chỉ cần tới 3 người.
(không hiểu câu trên lắm)
Cũng giống như lúc này, chỉ khi nào nhà vua ra lệnh tấn công, thì tất cả
đều xông lên hết sức, gọi là tấn công, tất cả những gì họ làm chỉ là mỗi người
tiến tới tấn công kẻ thù một cách đơn lẻ.
Thời điểm họ rút lui chỉ khi vua của họ chết hoặc gặp bất lợi.
Về cơ bản, mỗi trận chiến của bọn quỷ đều phụ thuộc vào sức mạnh của mỗi
cá nhân.
Nhưng con người thì không như thế.
Ở thế giới này ma thuật có tồn tại, và những người như Sariel với sức mạnh
vượt trội luôn có.
Nhưng đa phần những thứ còn lại đều không khác gì với thế giới cũ của
Kurono.
Một mình, con người không đủ sức mạnh khi so với động vật hoang dã,
nhưng với trí tuệ và làm việc theo nhóm, họ đã đứng trên đỉnh đầu chuỗi thức
ăn.
Ở đây, nền văn hóa của thế giới này không khác thời kỳ Trung Cổ, nhưng con
người thì không khác mấy so với thế giới của Kurono. Chiến lược và chiến thuật
luôn được sử dụng.
Vì thế, cách tốt nhất để chiến thắng với quân số áp đảo thì nên dùng [Jinkei
(Trận Hình)].
(Con quỳ với kiểu đặt tên này.)
Trong cuộc chiến này, lý do tại sao Thập Tự Quân có khả năng đối phó cuộc
tấn công của bọn ác quỷ mạnh hơn mình cả sức lực lẫn quân số, là do sử dụng và
triển khai [Jinkei] được hình thành thông qua các buổi huấn luyện khổ cực và những
mệnh lệnh chính xác.
“ثلاثاء نار متقدة عصا الشعلة سبيرز بيرس ---- hoàn thành câu chú, đốt cháy!”
“Làm ngay đi!! Hỏa thương – Ignis Crisagita!!”
Đứng dàn ra một hàng thẳng, đội quân pháp sư sử dụng ma thuật lửa.
Để câu thời gian cho họ hoàn thành niệm chú, họ được bảo vệ bởi những
người lính cầm trường thương.
Quân đội Daidalos bị đốt cháy bởi ma thuật lửa – Hỏa Thương – Ignis
Crisagita. Trên hết, một trận mưa tên được phóng ra như là cú dứt điểm.
“Chết tiệt! Chúng còn sống nhăn cơ à! Lũ quái vật khốn khiếp!!”
Bị lửa thiêu đốt, bị hàng ngàn mũi tên ghim trúng, họ vẫn tiếp tục cầm
gươm đứng lên, nhưng rồi vẫn bị đâm chết bởi trường thương.
Quỷ tộc có một sức sống vô cùng mãnh liệt, nhưng vẫn không đủ sức vượt
qua hàng phòng thủ của Thập Tự Quân.
Ở tuyến đầu trận chiến, quân đội Daidalos đang bị càn quét bởi đội
hình [Houjin (Phương Trận)].
Bất kể họ tấn công từ hướng nào, họ cũng đều gặp bất lợi để tấn công. Mặc dù thiếu tính cơ động, nhưng nó lại
có khả năng phòng thủ vững chắc.
Đội hình Houjin này với chủ đạo là thương binh, cung thủ và ma pháp sư.
Cây thương được dùng là những cây lao dài 6m, một loại vũ khí được dùng ở
lục địa Arc để chống lại Kỵ Binh.
Nó thực hiện tốt vai trò của mình trong việc đánh chặn bộ binh Daidalos,
với sức mạnh thiện chiến chẳng khác gì kỵ binh hạng nặng.
Thương binh tập trung chủ yếu ở vòng ngoài, kế đến là trường cung, rồi nỏ
dùng tấn công tầm xa như các ma thuật sư.
Nếu Kurono nhìn thấy đội hình này, cậu ta chắc chắn sẽ nghĩ nó không
khác gì đội hình Tercio. Các ma thuật sư được thay thế bằng lính ngự lâm nên
nhìn không khác gì Tercio.
(Tercio:bản gốc là ‘Supein Houjin’, dịch thành Phương Trận Tây Ban Nha,
mà mình tìm hiểu thì nó có tên là Tercio, nên để là Tercio luôn.)
Nhưng do đây là một thế giới với ma thuật có tồn tại, nên các pháp
sư không chỉ thay thế sức mạnh của lính
ngự lâm mà còn có khả năng dùng ma thuật tăng cường Boost và ma thuật phục hồi
Heal, thật sự là một đội hình đa chức năng.
Tuy nhiên, mặc dù binh lính và các ma thuật sư của Thập Tự Quân phát huy
tối đa sức mạnh của mình và tấn công một cách mạnh mẽ, họ vẫn có thể phòng thủ
trước các đợt tấn công dai dẳng của quân Daidalos.
Ngay cả ác quỷ cũng không nhận thức được trận hình, chỉ biết dùng sức mạnh
của mỗi cá nhân chiến đấu chống lại một tập thể, thậm chí với sức mạnh phòng thủ
nhờ vào trận hình Tercio, họ vẫn có thể đẩy lùi được bọn ác quỷ đến giờ.
(tác giả liên tục thay đổi góc nhìn bên ác quỷ và thập tự quân, đến mệt
<(“) )
“Ngài Sariel, xin hãy ban cho chúng tôi một điều kỳ diệu...”
Tổng Giám Mục cũng là Phó Lãnh Thập Tự, Liuchrome vừa thì thầm một cách
lặng lẽ vừa nhìn lên bầu trời nơi Sariel đang chiến đấu một mất một còn với Vua
Rồng.
Cả Ars và LiuChrome đã giải phóng một khu vực thuộc biên giới Cộng hòa
Syncrea, nơi những tên dị giáo đã bành trướng một thời. Thành tựu đó đã được
công nhận, và Ars trở thành Hồng Y và tiếp tục thành Tổng Giám Mục ngay khi còn
rất trẻ.
Kinh nghiệm trong các trận chiến thắng chống lại dị giáo của Liuchrome
đã được thể hiện rõ trong trận chiến với ác quỷ lần này một cách xuất sắc. Nhưng
ngay cả khi có kinh nghiệm lẫn kỹ năng chỉ huy 15000 Thập Tự Quân tinh nhuệ,
Liuchrome vẫn không đủ sức để chiến đấu chống lại sức mạnh to lớn của quân
Daidalos.
Để có thể dẫn dắt Thập Tự Quân đi đến chiến thắng, cần phải tiêu diệt
tên chỉ huy Daidalos, Vua Rồng Gaevinal.
Thập Tự Quân hiện đang gắng sức, không, họ đã rất mệt rồi. Người có thể
đảo ngược tình thế lúc này chỉ có mỗi Sariel, và người duy nhất có khả năng đủ
sức chống lại Vua Rồng đơn thân độc mã chính là Tông Đồ thứ 7, Sariel.
Thập Tự Quân sẽ giành lấy một chiến thắng vinh quang hay đối mặt với sự
mất mát đầy bi thảm, tất cả đều phụ thuộc vào cô gái nhỏ màu trắng tên Sariel.